Khi Mặc Thiển Uyên gõ cửa phòng là lúc, đứng ở trong phòng, là một tiểu thái giám mi thanh mục tú.
Mặc Thiển Uyên hơi sửng sốt, cung nhân Lâm Uyên Điện đều là do hắn tự mình chọn lựa, nhưng tiểu thái giám trước mắt này lại chưa từng nhìn thấy bao giờ.
"Bọn họ tin?" Tiểu thái giám kia bình tĩnh nhìn ngôi cửu ngũ trước mắt, một khi vừa mở miệng, lập tức làm trên mặt đối phương lộ ra một chút kinh ngạc.
"Vô Tà?" Mặc Thiển Uyên kinh ngạc nhìn sự thay đổi của Quân Vô Tà, nếu không có giọng nói cùng ngữ khí kia, hắn thật sự không cách nào đem tiểu thái giám trước mắt cùng Quân Vô Tà liên hệ ở bên nhau.
Ngũ quan cùng khuôn mặt đều đã thay hình đổi dạng, ai có thể đoán được?
Quân Vô Tà hơi nhướng mày, cho dù thay đổi dung mạo, nhưng khí thế lạnh lẽo lại chưa từng mảy may suy giảm.
"Ngươi sao lại biến thành...... dáng vẻ này?" Mặc Thiển Uyên trừng mắt.
"Bọn họ tin lời Bạch Vân Tiên nói?" Quân Vô Tà không phản ứng lại sự giật mình của Mặc Thiển Uyên, tiếp tục với câu hỏi của mình.
"Tin, hơn nữa biểu tình rất xuất sắc." Mặc Thiển Uyên tưởng tượng đến sự vênh váo tự đắc, tự cho mình là siêu phàm của Khương Thần Thanh, sau khi nghe được "lý do" của Bạch Vân Tiên, sắc mặt biến đen, liền cảm thấy rất thống khoái.
"Đáp ứng trị liệu cho Mặc Huyền Phỉ?" Quân Vô Tà lại hỏi.
"Đáp ứng rồi, Khương Thần Thanh tuy rằng là một kẻ hỗn đản, nhưng đại tiểu thư Tần Ngữ Yên bọn họ, làm việc thật ra khá ổn thỏa, ta cũng không nghĩ tới bọn họ sẽ thật sự đáp ứng." Hiện tại Mặc Thiển Uyên tiếp xúc với người Khuynh Vân Tông, cũng chỉ có một người là Tần Ngữ Yên còn khiến người nhìn thuận mắt một chút.
Quân Vô Tà liếc mắt nhìn Mặc Thiển Uyên một cái, nói: "Ta muốn đích thân nhìn xem bọn họ trị liệu cho Mặc Huyền Phỉ."
Mặc Thiển Uyên hơi sửng sốt, nháy mắt minh bạch vì sao Quân Vô Tà phải dịch dung, thân phận cùng dung mạo Quân Vô Tà không cho phép nàng xuất hiện ở nơi đó, nhưng nếu như đổi thành tiểu thái giám bình thường, an bài ở trong cung thì không ai có thể phát hiện ra.
"Ngươi sợ bọn họ có thể giải được độc trên người Mặc Huyền Phỉ?"
Quân Vô Tà lắc đầu, "Ta có tự tin, cùng đi qua bất quá là vì muốn hiểu biết thêm về Khuynh Vân Tông."
Nàng đối với Khuynh Vân Tông có lẽ không hiểu biết nhiều, nhưng thông qua thực lực của Bạch Vân Tiên, so với năng lực của các đại phu khác trong hoàng thành. Nàng đại khái có thể suy tính ra, y thuật của mình cùng người nơi này có sự chênh lệch lớn bao nhiêu. Nơi này bất luận là y dược hay là hạ độc, đều dựa vào dược vật làm cơ sở căn bản nhất, đây là phương thức điều trị sớm nhất trong y học Trung y. Tuy nhiên trong thế giới trước đây của Quân Vô Tà, đừng nói tới dược hiệu dược thảo (hiệu nghiệm của thuốc), ngay cả gien cũng đều có thể thay đổi. Nếu như nơi này có phòng thí nghiệm, nàng có thể làm ra được những đồ vật, chỉ sợ sớm sẽ vượt qua sự tưởng tượng của mọi người ở đây.
Sự khác biệt trong y thuật, hoàn toàn có thể khiến cho Quân Vô Tà đem đại phu nơi này ném ra xa vạn dặm.
Nàng cho Mặc Huyền Phỉ cùng Bạch Vân Tiên nuốt độc dược, ngoại trừ để cho bọn họ tự thân thối rữa, chính yếu vẫn là phá hủy tế bào trong cơ thể bọn họ, vô hiệu hoá tế bào tự chữa bệnh của cơ thể. Chỉ cần một chút bị thương nhỏ thì sẽ không ngừng khuếch tán, không cách nào tự động khép lại. Khi cơ thể không thể tự mình chữa trị, sẽ làm mặt ngoài của vết thương không ngừng lan rộng. Hơn nữa trong độc dược nàng có bổ sung mặt dược khác, có thể làm cho hiệu quả đáng sợ ở người trên người không ngừng tuần hoàn (thành chu kỳ luẩn quẩn).
Đó là hiệu quả, không phải người ở thế giới này người có thể dùng cách bắt mạch là có thể tra rõ ràng, nếu như không có dụng cụ khoa học tiên tiến, bọn họ muốn từ trên người Mặc Huyền Phỉ cùng Bạch Vân Tiên tìm ra dấu vết hạ độc, căn bản là mơ mộng hão huyền.
Người Khuynh Vân Tông, muốn so thủ đoạn cùng với Quân Vô Tà, một bác sỹ thiên tài trong thế giới hiện đại, thật sự là không có khả năng!