Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tuyệt Thế Phàm Nhân

Đấu Đài Tháp




Đấu Đài Tháp

Khu vực đấu trường.

Đấu trường tinh anh là một tòa kiến trúc chiếm diện tích khá rộng lớn bên trong Đại Hàn Các, xung quanh khu vực đấu trường này từ trong ra ngoài mỗi thời mỗi khắc đều là chật cứng người, đông nghẹt một mảnh, huống hồ trong thời gian này vì Thần Cung mà số lượng người đến Đại Hàn Các thật sự quá nhiều, đặc biệt lúc này ở đấu trường lại treo phần thưởng là Bích Huyết U Tuyền trân quý dạng bảo vật này, càng làm cho thu hút không biết bao nhiêu cường giả ầm ầm cuốn đến báo danh thi đấu, càng làm cho người ta kh·iếp sợ là những người đến báo danh này vậy mà không có một ai là kẻ yếu.

Địa Tướng thì trực tiếp bị gạch tên không nhận, Thiên Tướng thì phải từ đỉnh phong trở lên thì mới được đăng ký. Còn lại cường giả Chân Vương thì nhiều không đếm xuể, cũng có một số là cường giả Thiên Vương, nhưng số lượng không nhiều lắm. Tráng cảnh hoành tráng đồ xộ này quả thật khiến người ta phải lau mắt mà nhìn.

Lúc này Tôn Dương cũng đang đứng trợn mắt trắng giã nhìn một rừng cường giả đang thi nhau đăng ký báo danh mà hết hồn hết vía, cường giả Thiên Tướng đỉnh phong và Chân Vương cảnh thật sự quá nhiều, nhìn tràn cảnh này cũng đủ ngao ngán rồi nói gì đến việc tranh dành Bích Huyết U Tuyền, nếu đánh với số lượng người đông như thế này dù không bị mệt c·hết thì cũng bị mài hết lực lượng mà c·hết a, trong lòng hắn thầm nghĩ." Mẹ nó cái Hàn gia này cũng thật biết cách làm ăn, một mút tài phú này đem hy sinh một phần Bích Huyết U Tuyền quả thật quá lời to rồi, vẫn còn lời hơn là đem ra đấu giá rất nhiều…"

" Thế nào? Ngươi có phải thấy choáng ngợp rồi có đúng không? " Đúng lúc này Hàn Thanh Thanh treo trên miệng nụ cười đắc ý mà nhìn Tôn Dương vẫn còn đang ngây ngốc nói.

" Quả thật quá đông, chỉ có điều với số lượng người như thế này thì phải đánh đến bao giờ mới có thể tìm ra được người cuối cùng đây…" Tôn Dương có chút mơ hồ khó hiểu hỏi, như trước đó Hàn Thanh Thanh đã nói, theo như bình thường thì sẽ chia đấu theo vòng bản trong mười lôi đài sau đó sẽ chọn lọc những người chiến thắng tiếp tục đi vào vòng tiếp theo cho đến khi còn lại hai người mạnh nhất tranh đấu, nhưng đó chỉ là dành cho trường hợp thông thường có số lượng người vừa đủ. Còn như hiện tại nếu áp dụng hình thức đó thi đấu thì biết đấu đến khi nào cho hết vòng loại đây, huống hồ số lượng Chân Vương nhiều như vậy, một khi đánh nhau cũng không phải nói trong vòng một hai chiêu là sẽ phân thắng bại được.

" Hì hì ngươi yên tâm, tùy theo mỗi sự kiện mà đấu trường sẽ thay đổi hình thức thi đấu khác nhau để cân bằng số lượng người. Giống như hôm nay thì sẽ có một trận đấu tổ hợp, toàn bộ mọi người cùng lúc đều có thể tham gia tranh đấu. Bởi vì lần này đấu trường sẽ đặc biệt mở ra Đấu Đài Tháp để cho tất cả mọi người cùng tham gia…" Hàn Thanh Thanh lại cười hì hì lên tiếng giải thích.

" Đấu Đài Tháp ha ha ta cũng muốn tham gia…" Hàn Trác nghe tỷ tỷ nói lần này đấu trường muốn mở Đấu Đài Tháp thì hắn cũng cực kỳ hưng phấn muốn tham gia thi đấu.

" Đấu Đài Tháp là thứ gì? " Tôn Dương lần đầu nghe nhắc đến Đấu Đài Tháp hắn cũng có chút hứng thú cùng tò mò hỏi.

Hàn Thanh Thanh vỗ trán một cái vì vừa rồi quên chưa nói cho Tôn Dương nghe về Đấu Đài Tháp, nàng hơi xấu hổ một chút rồi chậm rãi kể lại.

Đấu Đài Tháp chính là một kiện bảo khí đẳng cấp cao được mô phỏng theo chín trăm chín mươi chín tầng võ đài của liên giới. Tất nhiên Đấu Đài Tháp cũng không thể mô phỏng hết toàn bộ chín trăm chín mươi chín tầng võ đài, mà là chỉ có ba mươi lăm tầng, tuy vậy nhưng trong những năm qua số người muốn vượt Đấu Đài Tháp để lên đến tầng ba mươi lăm cũng không có mấy người, bởi vì muốn tiến lên một tầng đấu đài thì phải đánh bại hết những rào cản phía sau, đồng thời bản thân cũng phải chịu áp lực của trọng lực tràng trên mỗi tầng đấu đài tương ứng, càng lên cao thì áp lực càng tăng mạnh, nếu không có đủ lực lượng để chống đỡ thì nhất định sẽ bị ép bong da nứt thịt, thậm chí là vỡ cả xương cốt, hoặc là bị người phía sau nhân cơ hội đoạt vị trí.

Tôn Dương trợn mắt hít vào một hơi khí lạnh để lưu thông máu, nghe những gì Hàn Thanh Thanh nói thì Đấu Đài Tháp này chỉ là bản mô phỏng của Võ Đài liên giới gì đó, mặc dù chỉ có ba mươi lăm tầng nhưng mà độ khó cũng không phải là dạng vừa, cường giả ở nơi này đều là Thiên Tướng và Chân Vương mà còn sợ bị ép đến vỡ cả xương cốt thì biết độ bá đạo của Đấu Đài Tháp này rồi đấy, đây còn chưa nói đến một mặc khác còn phải chống chọi với những người cạnh tranh khác nữa, nếu lực lượng không đủ thì khả năng bị đạp nát cũng không phải nói chơi, huống hồ trọng lực tràng cũng là một loại lực lượng trầm trọng có ảnh hưởng trực tiếp đến tốc độ tinh thần và thể xác của tu sĩ, đặc tính cũng gần giống tương tự như Tinh Liên của Tôn Dương.

Lại nói đến Võ Đài liên giới, nếu như Tôn Dương nhớ không nhầm thì trước đó Họa Thiên đã từng nói là năm năm sau sẽ hẹn đấu cùng với thái tử của Cổ Nguyệt Tộc ở Võ Đài liên giới, chín trăm chín mươi chín tầng võ đài, muốn leo lên đến tầng cuối cùng thì thật sự phải cần đến nguồn sức mạnh như thế nào mới có thể leo lên đến đây, ở cái Đấu Đài Tháp mô phỏng này chỉ có ba mươi lăm tầng mà đã biến thái như vậy, nếu là võ đài thật sự thì còn khủng bố đến mức nào. Nghĩ đến đây trong lòng Tôn Dương không hiểu tại sao lại có một thứ chờ mong kỳ lạ về trận đấu của Họa Thiên năm năm sau, hắn cũng muốn tận mắt chứng kiến xem Võ Đài liên giới đó sẽ kinh khủng đến mức nào khi leo đến tầng thứ cuối cùng, liệu không biết với sức mạnh của một Tôn Giả có chịu nổi loại áp lực đó hay không.

Đang lúc Tôn Dương vẫn còn đắm chìm trong suy tư thì lại nghe tiếng Hàn Thanh Thanh lay động hắn nói." Này ngươi có tính tham gia nữa hay không, có thì nhanh đi báo danh đi, nếu không lát nữa lượng người quá tải thì sẽ dừng lại báo danh đó…"

" Tham gia đương nhiên là tham gia. Ta nhất định phải nhìn xem bản mô phỏng của Võ Đài liên giới mạnh đến mức nào mới được… Đây ngươi trông chừng Bảo Nhi giúp ta, ta sẽ đi báo danh…" Tôn Dương hai mắt tỏa sáng liền để Bảo Nhi lại cho Hàn Thanh Thanh trông chừng sau đó hắn cũng chạy đến chỗ báo danh nhận lấy một lệnh bài tư cách thi đấu. Bọn họ cũng không hề để ý cái tiểu ôn thần im lặng nãy giờ cũng không biết đã lẻn đi nơi nào. Chỉ thấy bên trong đám người đông đúc phía trước điểm báo danh có một cánh tay nhỏ cầm một mảnh giấy chen chúc trong đám người ném về phía người quản lý.

Người này đang cắm cúi làm việc đột nhiên lại bị người ném mảnh giấy vào trước mặt, hắn bực mình khó chịu đang muốn nổi giận thì đột nhiên như quả bóng xì hơi hạ hỏa khi nhìn thấy mấy chữ được ghi trên mảnh giấy đó, hắn dừng lại động tác cầm mảnh giấy trên tay rồi đưa mắt nhìn xung quanh như muốn tìm kiếm tên tiểu tổ tông của nhà mình, khi hắn nhìn thấy khuôn mặt non nớt đang chen giữa đám người nhìn mình mà cười hì hì thì trong lòng hắn nhảy lộp bộp lên mấy cái, hắn gian nan nuốt nước miếng rồi cố nặn ra một nụ cười khổ, sau đó cũng đành cắn răng ghi ghi chép chép rồi đẩy tới chỗ cánh tay nhỏ kia một cái lệnh bài.

Ở trước cửa đấu trường số người báo danh vốn đã đông đảo, nhưng người mua vé vào xem thi đấu lại càng đông hơn không biết bao nhiêu lần, số lượng người có thể nói là chen chúc nhau đến nổi không có một kẻ hở.

Hàn Trác lúc này cũng đã trở lại bên cạnh Hàn Thanh Thanh, hắn cười hì hì thích thú rồi thúc dục nói. " Đi thôi chúng ta cũng đi vào thôi. Đợi lát nữa sợ là sẽ không có chỗ ngồi đâu…"

Tôn Dương cũng gật đầu đồng ý, Hàn Thanh Thanh hơi do dự một chút sau đó mở miệng nhắc nhở Tôn Dương. " Lát nữa vào đấu đài ngươi nên cẩn thận một chút, nếu như không gắng gượng được thì phải lập tức rút lui, càng lên cao trọng lực tràng càng mạnh, nếu như ngươi cưỡng ép quá thì sẽ tổn hại đến bản thân đó…"

" Ta biết, ta sẽ tự có chừng mực, nếu như thật sự không lên nổi thì cũng chỉ đành buông tha thôi…" Tôn Dương lãnh đạm cười cười đáp.

" Vậy thì chúng ta đi vào thôi.