Mã Thiên Hoa chỉ vào Dương Phàm, nói với hai trưởng lão Huyền Minh: lrMời hai trưởng lão ra tay tôi muốn người này còn sống.1′
Hai trưởng lão Huyền Minh một người cao gầy một người béo lùn như quả bí.
Nghe Mã Thiên Hoa nói vậy người béo lùn mỉm cười, xoay người bước về phía phía Dương Phàm.
Dương Phàm khinh thường cười một tiếng, đứng dậy một cách lười biếng.
Cao Đại Cường bước tới, chắn trước mặt ngườỉ béo lùn.
Người béo lùn tỏ ra khinh thường, giơ tay lên tát thẳng về phía Cao Đại Cường.
Cao Đại Cường không né tránh mà trực tiếp đánh trả.
Ầm một tiếng, hai người đều bị đẩy lùi về sau mấy bước.
Vẻ mặt người béo lùn khó hiểu nhìn Cao Đại Cường, lúc này mới chú ý tới người trẻ tuổi trước mặt này có thực lực Luyện Khí Cảnh đỉnh phong.
Trong lòng ông ta giật mình về thiên phú của Cao Đại Cường, tuổi còn trẻ như vậy mà đã đạt đến trình độ này, trong tương lai chắc chắn sẽ làm nên chuyện lớn.
Người béo lùn cười ha ha, hôm nay phải nhổ cỏ tận gốc, nếu không vài năm nữa ông ta cũng không phải là đối thủ của thanh niên này.
Nhìn Cao Đại Cường và người béo lùn đối đầu nhau, người cao gầy cũng hơi nhíu mày.
Thiệu Hiểu Liên thì há hốc mồm vì kinh ngạc.
Cao Đại Cường trở nên mạnh như vậy từ khi nào? Vậy mà có thể đọ chiêu với trưởng lão của La Hán Đường.
Dương Phàm khẽ gật đầu, mặc dù Luyện Khí Cảnh đỉnh phong của Cao Đại Cường hơi thua kém nửa bước Ngưng Đan Cảnh của hai trưởng lão Huyền Minh một chút.
Tuy nhiên, trình độ công pháp của Cao Đại Cường cao hơn đối thủ rất nhiều, hơn nữa, bản thân anh ta còn có thể chất hàn băng, chân khí trong cơ thể sẽ mạnh hơn chân khí bình thường rất nhiều.
Người béo lùn cười khinh thường, bay thẳng về phía Cao Đại Cường.
Cao Đại Cường không hề né tránh mà trực tiếp đối mặt.
Hai người gặp chiêu phá chiêu, chỉ trong thời gian ngắn đã qua hơn mười hiệp.
Cao Đại Cường đánh rất thuận tay, kích hoạt Bát Bộ Kim Cang Quyền, trên nắm tay tỏa ra ánh sáng vàng nhạt, chủ động tấn công.
“Muốn chết à.”
Người béo lùn cảm thấy bị khiêu khích, vận dụng Hàn Băng Chưởng đánh thẳng về phía Cao Đại Cường.
Lúc này hai người đều dốc hết sức, nắm đấm chạm vào nhau, trong nháy mắt dính liền một chỗ.
Cao Đại Cường có ít kinh nghiệm chiến đấu, nhưng người béo lùn đã trải qua trăm trận đánh.
Ông ta đương nhiên nhìn ra ưu thế về quyền pháp của Cao Đại Cường, trực tiếp đấu nội lực với Cao Đại Cường.
Hàn Băng Chưởng dùng hàn khí để tu luyện, đối mặt với đối thủ có cấp bậc ngang nhau vẫn có thể đóng băng kẻ địch.
Có lợi thế tuyệt đối khi đấu nội lực.
Chỉ tiếc là hôm nay lại gặp được khắc tinh.
Cảm nhận được hàn khí xâm nhập, Cao Đại Cường không hề cảm thấy khó chịu mà ngược lại còn cảm thấy thoải mái.
Anh ta dứt khoát từ bỏ phản kháng, tuỳ ý để người béo lùn đưa hàn khí dũng mãnh vào cơ thể anh ta.
Khóe miệng người béo lùn lộ ra sự đắc ý: “Cậu còn rất trẻ.”
Vừa nói xong, hàn khí trong cơ thể ông ta bắt đầu nhanh chóng tuôn ra, muốn đóng băng Cao Đại Cường.
Ánh mắt Trương Nguyệt Anh ở bên cạnh phức tạp nhưng không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn con trai mình.
Khóe miệng Dương Phàm nhếch lên thành một độ cong, người béo lùn này đúng là đang mang ấm áp đến, mặc dù sự ấm áp này rất lạnh, nhưng đối với Cao Đại Cường thì không có gì có thể tốt hơn nữa.
Quả nhiên, Cao Đại Cường tham lam hấp thụ chân khí hàn băn đang tràn vào cơ thể, vẻ mặt vô cùng vui mừng.
Hơn mười phút sau, người béo lùn nhận thấy có gì đó không đúng, đang định rút tay ra
lại phát hiện đã muộn rồi.
Cao Đại Cường giữ chặt lấy ông ta, không thể cử động dù chỉ một chút.
Người cao gầy bên cạnh nhận ra tình hình không ổn, nhảy lên muốn gỉúp đỡ nhưng đã bị Dương Phàm trực tiếp tát bay ở một khoảng cách xa, bịch một tiếng đập vào tường, nôn ra máu.
Người cao gầy chỉ cảm thấy khí tức toàn thân rối loạn, cũng không đứng dậy mà vội vàng vận khí, điều chỉnh hơi thở.
Tô Mộng Dao tò mò nhìn Dương Phàm, cô ấy biết Dương Phàm rất lợi hại nhưng không ngờ hắn lại mạnh đến vậy.
Đám người Mã Thiên Hoa ở một bên cũng hết sức kỉnh hãi.
Đây là trưởng lão của La Hán Đường đấy, sức chiến đấu cũng đỉnh cao nhất Giang Thành mà lại bị tát bay ra ngoài như thế này?