Tuyệt Thế Long Soái

Chương 16




Ở lối vào của tập đoàn Long Diệu, gần một nghìn người đứng đó, nhuốm đen cả một khu vực.

Ai nấy nét mặt trang nghiêm, đứng thẳng tắp, trông vô cùng cung kính.

Ở giữa còn chừa ra một lối vào lớn, dường như đang chờ đợi một đại nhận vật nào đó!

Lý Việt và con trai cũng vừa kịp tới.

Ông ta và con trai cũng ngoan ngoãn đứng vào hai bên.

"Nghe nói hôm nay phải tiếp đón một ông chủ lớn, nếu có thể thể hiện tài năng của mình, có khi chúng ta sẽ được ông chủ lớn đó coi trọng, tương lai sẽ vô cùng tươi sáng."

“Đúng, biểu hiện cho thật tốt vào nhé.”

Mọi người xung quanh thì thầm to nhỏ với nhau.

Trên mặt Lý Việt và Lý Hồng Ngạn tràn đầy vẻ khinh thường, một đám ngu xuẩn, đến lượt các người có cơ hội thăng lên đ ỉnh cao sao?

Ông chủ thậm chí còn yêu cầu chúng tôi đi đón tiếp đại nhân vật đó đó!

Mấy người tưởng bở à.

Chẳng bao lâu sau, một chiếc xe jeep dừng lại trước mặt họ, một người phụ nữ cao gầy, mạnh mẽ bước xuống xe và ra mở cửa sau.

Một người đàn ông nghiêm nghị với dáng người rắn rỏi, đôi mắt như ngôi sao băng lạnh lùng từ trong xe bước ra.

"Đó có phải là vị đại nhân vật kia không?"

Mọi người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.

"Tên thối tha!" Lý Hồng Ngạn nhìn thấy người tới kia, lập tức lao ra, chỉ thẳng vào mặt Tiêu Tử Ninh, tức giận hét lên: "Đây là nơi mày nên đến sao? Cút khỏi đây ngay cho tao!"

"Hôm nay là ngày chủ tịch tụi tao gặp mặt đại nhân vật, nếu mày dám đụng vào đại nhân vật đó, tao lập tức sẽ giế t chết mày!"

"Ba, tên phế vật này chính là người đã đánh con hôm nay, Tiêu Tử Ninh."

Lý Việt lập tức hiểu ra: "Vậy ra mày là người đó sao? Đây là nơi mà một con chó vô gia cư như mày có thể đến sao? Cút ra ngoài ngay…"

"Món nợ của chúng ta, sau này tao sẽ từ từ tính với mày."

Đại nhân vật sắp đến rồi, ông ta cũng không dám tùy tiện ra tay, nếu để đối phương nhìn thấy, thì sẽ ảnh hưởng không tốt.

Tiêu Tử Ninh nheo mắt nhìn bọn họ, thản nhiên nói: “Tôi chính là người mà chủ tịch các ông muốn chào đón.”

Hơi thở của mọi người lập tức đông cứng lại...

Hai cha con Lý Hồng Ngạn thậm chí còn bật cười điên cuồng!

"Mày sao?"

"Chính là mày sao?!"

"Còn không mau đi tiểu rồi soi gương đi!"

"Nếu mày chính là đại nhân vật đó, thì hai cha con chúng tao sẽ uống hết nước trong toilet!"

Trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ mỉa mai.

Nổ, nổ, nổ!

Tên này, đến đây rồi, mà còn dám nổ như vậy sao?

"Chủ tịch tới rồi!"

Đột nhiên có người hét lên..

Trong nháy mắt, mọi người đều dồn hết ánh nhìn về phía đó.

Chỉ thấy Tưởng Hạo Sinh bước đi như rồng hổ, vẻ mặt hưng phấn dẫn theo một nhóm nhân viên cấp cao đi tới, vừa nhìn thấy Tiêu Tử Ninh, hai mắt anh ta đỏ hoe vì kích động!

"Thiếu..."

Vừa định nói, anh ta liền nhớ tới thân phận của Tiêu Tử Ninh là bí mật hàng đầu!

Làm thế nào lại có thể để lộ ra trước mặt người ngoài?

"Chủ tịch! Anh tới rồi!" Lý Việt cùng con trai giống như một con chó pug lao tới: "Chủ tịch đừng tức giận, tôi lập tức đuổi tên này đi!"

"Tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng đến việc đón tiếp đại nhân vật của anh đâu! Tên này chỉ là một con chó hoang đến tập đoàn Long Diệu của chúng ta để gây rắc rối..."

Lý Việt lạnh lùng nhìn Tiêu Tử Ninh.

Ai mà ngờ...

Có một âm thanh sắc nét vang lên!

Tưởng Hạo Sinh tát vào mặt ông ta một cái, khiến cho ông ta tỉnh mộng hoàn toàn.

"M* nó, ông đang muốn đuổi ai đi vậy?!"

"Tôi, tôi... Chủ tịch, tôi..." Nhìn thấy Tưởng Hạo Sinh đang tức giận, Lý Việt sợ đến lắp bắp, không biết nói gì.

"Bốp!"

"Ngay cả khách quý của tôi mà ông còn dám đuổi sao? Lý Việt, gan ông cũng to quá đấy!"

Tưởng Hạo Sinh lửa giận ngút trời, giơ chân lên đạp cho ông ta một cái lộn mèo dưới đất.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều choáng váng.

Lý Việt và con trai ông thậm chí còn choáng váng hơn...

Giây tiếp theo, Tưởng Hạo Sinh bước nhanh tới, trong lòng nơm nớp sợ hãi lao về phía Tiêu Tử Ninh, phịch một tiếng, quỳ xuống ngay tại chỗ...

Có hàng trăm người có mặt ở đó, lúc này trong lòng bọn họ đều đang run rẩy kịch liệt!

Nhìn thấy cảnh tượng này, chân của Lý Việt và Lý Hồng Ngạn cũng đột nhiên trở nên mềm nhũn ra...