Tuyệt Thế Hảo Yêu

Chương 13: Mùa đồng nên uống hồng trà




Nhâm Hiểu Nguyệt nói vậy khiến Lý Vân có chút khó chịu. Nghe giọng nàng nói, tựa như chính mình là cái loại hám lợi, thấy tiền là sáng mắt.

Lão tử là yêu quái, hơn nữa còn là một con yêu quái tốt đấy.

- Tớ không chú ý tới tiền...!

Lý Vân nói ra một câu rất chắc chắn.

- Vậy cậu cần gì? Mặc kệ là vật gì, chỉ cần cậu muốn hay có nhu cầu, tớ đều tận lực giúp cậu.

Nhâm Hiểu Nguyệt sâu xa khó hiểu mà nhìn hắn, nói:

- Cậu có bản lĩnh tớ biết rất rõ ràng, Trí Hoằng đại sư cũng đã nói hết cho tớ biết.

Lý Vân mở to mắt, ra vẻ vô tội nói:

- Kỳ thực bạn quá đề cao tớ rồi, tớ không thể được như siêu nhân mặc sịp đỏ đâu!

- Thế nhưng cậu thực sự có thể trừ ma bắt quỷ.

Nhâm Hiểu Nguyệt nghiêm túc nói. Những lời này kỳ thực khiến trong nội tâm nàng rất không thoải mái. Bởi vì trước đây, nàng là một người kiên định theo chủ nghĩa duy vật, không tin vào tâm linh.

Lý Vân sờ sờ đầu, cười khổ nói:

- Bạn nói không sai, trừ ma bắt quỷ là nghề của mình, có thể kẻ địch của cha bạn cũng không phải yêu ma quỷ quái, mà là người…Có đôi khi nhân loại so với yêu ma quỷ quái càng thêm khó đối phó. Nói thật, muốn giải quyết vấn đề của cha bạn, là phải dựa vào chính hắn. Ông ấy là người rõ nhất. Tốt nhất là báo cảnh sát.

- Báo cảnh sát?

Nhâm Hiểu Nguyệt đôi mắt mở to, nói:

- Cậu thật nghĩ báo cảnh sát có thể giải quyết vấn đề?

Nàng bỗng nhiên nhíu mày, hỏi:

- Cậu xem như vậy được không? Tớ cùng cha bàn bạc một chút sự tình, nhưng tớ hi vọng cậu đến làm vệ sĩ cho cha tớ. Chắc chỉ buổi tối, bởi vì mấy ngày qua trời vừa tối, ông ấy đã tâm thần không yên, tinh thần có chút hoảng hốt. Có thể chứ?

Lý Vân nói:

- Để mình suy nghĩ đã.

Nhâm Hiểu Nguyệt liếc mắt nhìn Lý Vân, nói tiếp:

- Đáp ứng tớ được không? Coi như là tớ cầu xin cậu, giúp đỡ tớ, chúng ta là bạn học mà.

- Như vậy đi, nếu như đến tối thật sự có yêu ma quỷ quái làm ác, mình tự nhiên sẽ có biện pháp.

Lý Vân nói.

Nhâm Hiểu Nguyệt nghe vậy, thấy Lý Vân đáp ứng lời mình thỉnh cầu, trong lòng nhất thời buông lỏng một chút, cười ngọt ngào nhìn hắn:

- Cảm ơn cậu, cậu cuối cùng cũng đáp ứng.

Lý Vân vội vàng làm sáng tỏ:

- Tớ không có đáp ứng làm vệ sĩ của cha bạn, trên thực tế, tớ không thích cùng đàn ông ở chung…Tuy nhiên…

- Đủ rồi.

Lý Vân còn chưa nói hết, Nhâm Hiểu Nguyệt đã nổi giận. Vì phụ thân nàng đã nhẫn nhịn, ăn nói khép nép, thế nhưng Lý Vân lại cự tuyệt nàng. Thậm chí ăn nói bất kính với cha nàng. Không thể nhịn được nữa, không cần nhịn nữa.

Lý Vân thầm hô không ổn, nha đầu kia tựa hồ sinh khí.

Quả nhiên, Nhâm Hiểu Nguyệt thở phì phì nói:

- Lý Vân, đừng tưởng rằng thế giới này chỉ mình cậu làm được… Tạm biệt…

Nói xong Lâm Hiểu Nguyệt giẫm giày cao gót mà bỏ đi.

Lý Vân sờ sờ ót, trong miệng thở ra một ngụm trọc khí, cười khổ một tiếng, thì thào tự nói:

- Con người bây giờ, thế nào đều nóng nảy như thế.

Kỳ thực Lý Vân cho tới bây giờ chưa từng nói mặc kệ Nhâm Cường. Chỉ là hắn cảm giác thấy Nhâm Cường sau lưng có một lực lượng rất lợi hại. Cái sức mạnh phía sau mới là vũ khí cuối. Về phần vật thể không sạch sẽ, căn bản cũng không phải là vấn đề trọng điểm. Đáng tiếc Nhâm Hiểu Nguyệt nhìn không thấy vấn đề then chốt.



Sau khi Nhâm Hiểu Nguyệt tách khỏi Lý Vân, trước tiên nàng đi tìm Trí Hoằng đại sư. Nàng hi vọng Trí Hoằng đại sư có thể vì nàng một lần nữa cao nhân.

- Xử lý vấn đề của cha cháu, không có người nào phù hợp hơn Lý Vân đâu.

Trí Hoằng đại sư phát sinh một tiếng thở dài, trên mặt hiện ra vẻ u buồn.

Trí Hoằng đại sư hỏi:

- Cháu đi tìm Lý Vân, hắn là nói như thế nào.

- Hắn rất đáng ghét, hắn tự cho là đúng, hắn không coi ai ra gì…Hắn thái độ ngạo mạn…

Nhâm Hiểu Nguyệt trong lòng phẫn nộ tựa như không có gì có thể đánh tan. Nàng liệt kê từng việc xấu của Lý Vân, cuối cùng đưa ra nghi vấn:

- Đại sư, ta thật không rõ, người vì sao lại coi trọng Lý Vân như vậy.

Trí Hoằng đại sư cau mày nói:

- Nói như thế nào nhỉ, trên người Lý Vân xác thực có rất nhiều khuyết điểm, hành vi không hợp, không tính là một người tốt… Chí ít, bây giờ còn không tính là người tốt. Nhưng có thể hắn thật có chút bản lĩnh.

Nhâm Hiểu Nguyệt có chút tức giận hỏi:

- Nếu đại sư cũng thấy hắn không là người tốt lành gì? Vì sao không thể giúp ta một lần nữa tìm cao nhân khác.

Trí Hoằng đại sư đưa tay gãi cái đầu trọc, nhìn lực tay của hắn, như thể trên đầu có rận vậy. Nhâm Hiểu Nguyệt vô ý thức lui về phía sau một bước.

- Hiểu Nguyệt, ta với cha cháu là bằng hữu, nói thật, đối với hắn làm việc gì ta không để bụng. Cho nên ta mời Lý Vân cho các người. Ta đã quyết thì không đổi, chuyện này cứ để Lý Vân đứng ra xử lý.

Trí Hoằng đại sư có phần thâm ý nói:

- Càng về sau này xã hội lại càng phức tạp, hắn đứng ra thích hợp nhất. Bởi Lý Vân tuy nhân phẩm không được tốt lắm? Nhưng hắn làm việc rất có trách nhiệm, ta tin tưởng hắn sẽ không buông tha chuyện này, cháu đối xử với hắn tốt một chút, mọi việc đều nghe ý kiến của hắn. Thật ra trước mặt cháu Lý Vân làm thế là không phải, ta cũng không ủng hộ, nhưng có lẽ là vì lo lắng mà cháu phán đoán sai con người hắn… A di đà phật, cháu đi đi…Trên bàn có địa chỉ phòng trọ của hắn.

Nói xong, Trí Hoằng đại sư hơi nhắm mắt lại, bắt đầu ngồi thiền. Nhâm Hiểu Nguyệt nhìn hắn một hồi, cuối cùng cũng rời khỏi.

Trên thực tế, nàng đã chấp nhận ý kiến của đại sư.



Đi hối hả trên đường cái, trong mắt đều là cảnh tượng vội vã của người đi đường. Liên tục hạ nhiệt độ đã khiến thành phố này càng thêm rét lạnh. Đi ở trên đường cái, Nhâm Hiểu Nguyệt trong đầu có chút ảm đạm.

Mở địa chỉ ra, Nhâm Hiểu Nguyệt dự định đi tìm Lý Vân.

Hít sâu một hơi, nàng không ngừng ra lệnh cho chính mình, phải bình tĩnh.

Mà Lý Vân lúc này đang cùng nữ chủ nhà Vương Trân Trân ở cùng chỗ. Lý Vân ngồi ở trên ghế sa lon, mắt tỉ mỉ được đánh giá nữ chủ nhà. Không biết tại sao, trong khoảng thời gian này nàng rất ưa thích mặc quần áo nịt bó sát. Ngày hôm nào cũng là như thế này, bên trên là áo lông đen cao cổ bó sát người, dưới là quần đen bó sát, toàn thân hiện ra đường cong lả lướt.

Ngày hôm nay Lý Vân mới phát hiện nữ chủ nhà vóc người rất tuyệt, trước sau lồi lõm rất chuẩn, nàng mặc bộ quần áo bó sát, thực rất đẹp.

- Tiểu Lý, ta giúp ngươi pha một chén hồng trà nhé. Mùa đông, thích hợp nhất là uống hồng trà. Hồng trà là trải qua lên men hồng chế thành, lên men thì lá trà ôxy hoá dưới tác dụng biến thành ôxy hoá màu hồng, trở thành hồng trà. Hồng trà phẩm tính ôn hòa, mùi vị đậm đà, trừ chứa nhiều loại vitamin, còn rất giàu nguyên tố vi lượng kali, 70% kali hòa tan được trong nước. Kali có tác dụng tăng cường giúp trái tim tuần hoàn tốt hơn, cũng có thể giảm thiểu lượng canxi tiêu hao trong người. Nguyên nhân hồng trà bao gồm mangan là kết cấu không thể thiếu trong nguyên tố, cho nên uống hồng trà thường xuyên rất có ích. Hơn nữa hồng trà còn làm ấm dạ dày.

Vương Trân Trân phổ cập khoa học vậy.

Lý Vân mỉm cười:

- Trân tỷ, chị hiểu biết rất nhiều a.