Tê Trùng được trả tự do. Sau đó không nói một lời trực tiếp chui vào trong xe.
Tuy rằng hiện giờ anh ta vẫn chưa xác định được Trương Duyệt rốt cuộc có quan hệ chị em như thế nào. với Trương Phàm.
Nhưng dưới lúc Trương Duyệt ra mặt nhúng tay vào chuyện này, anh ta đã không thể nghĩ tới việc trả thù Trương Phàm nữa, ít nhất là hiện giờ đừng nghĩ tới việc trả thù.
Nhà họ Trương... Nhà họ Tề không thể trêu vào.
Không có những người nhà họ Tê chướng mắt này, Trương Phàm rốt cuộc cũng có thể nói chuyện vui vẻ với Trương Duyệt.
Kỳ thật tình huống của hẳn và Trương Duyệt rất giống nhau.
'Thậm chí nếu nói tiếp, thì bối cảnh của Trương Duyệt còn không bằng hắn.
Bởi vì bố mẹ hắn là dòng mạch chính, mà bố mẹ Trương Duyệt đã coi là dòng phụ.
Nhưng sau khi bố mẹ Trương Phàm gặp chuyện không may hẳn bị đuổi ra khỏi nhà họ Trương, bố mẹ Trương Duyệt gặp chuyện không may, nhưng trọng điểm là Trương Duyệt lại còn có thể sống và được bồi dưỡng ở nhà họ Trương.
Điểm mấu chốt chính là thiên phú luyện võ của hai người khác nhau.
Trương Phàm là một phế vật, mà Trương Duyệt lại là một thiên tài, hơn nữa còn là một thiên tài siêu cấp.
Cho nên, tuy rằng bố mẹ của hai người cùng gặp chuyện không may, nhưng vận mệnh của hai người lại hoàn toàn khác nhau.
Đương nhiên, cũng là bởi vì loại tình huống tương tự này của hai người, mới khiến cho hai người có thể duy trì phần quan hệ thân tình này.
Trương Duyệt cũng quan tâm đến Trương Phàm rất nhiều...
“Chị, sao chị có thời gian ra ngoài vậy?” Trương Phàm tò mò hỏi.
Trương Duyệt không chỉ có thiên phú luyện võ tốt, mà cô còn là một võ sĩ tiêu chuẩn, vô cùng trầm mê đối với việc luyện võ, bình thường rất ít ra khỏi gia tộc hoạt động.
“Gần đây gặp khó khăn, nên chị muốn đi dạo một vòng, nhà họ Tê có một người bạn của chị, nên chị thuận tiện đến làm khách, không nghĩ tới gặp phải chuyện này của eml” Trương Duyệt nói:
“Tuy rằng nhà họ Tề hẳn là sẽ không tìm em gây phiền toái, nhưng cũng không thể xác định trăm phần trăm, cần chị đi cảnh cáo bọn họ một phen không?”
“Không cần!” Trương Phàm tự tin nói: “Nhà họ Tê còn không uy hiếp được em đâu!”
Trương Duyệt cẩn thận nhìn Trương Phàm, cô nhẹ giọng nói: “Tiểu Phàm, em thay đổi rất nhiều, tự tin, thong dong! Mấu chốt là, em có thể luyện võ rồi sao?”
“Ừm, em có một số cơ duyên, đã đả thông kinh mạch tắc nghẽn trong cơ thể!” Trương Phàm không giấu diếm, hắn căn bản cũng không giấu được.
Chỉ là ăn ngay nói thật là không có khả năng, hắn chỉ có thể hàm hồ nói mình gặp một số cơ duyên.
“Chị biết Tiểu Phàm em chắc chắn sẽ không trầm luân như vậy mãi mài!” Trương Duyệt rất vui vẻ.
“Chị, hiện tại chị đến trình độ nào rồi?” Trương Phàm †ò mò hỏi.
Tuy rằng mối quan hệ của hai người rất tốt, nhưng vì liên quan đến lúc trước Trương Phàm không thể luyện võ, nên trong lúc đó hắn cũng không đàm luận đủ loại luyện võ với Trương Duyệt.
Cho nên đối với việc Trương Duyệt rốt cuộc đã tu luyện đến tầng thứ gì, hắn thật đúng là không rõ ràng.
Đợi đến trúc cơ kỳ, sinh ra tỉnh thần lực, một người cổ võ giả đứng ở trước mặt hắn dù cho không động thủ, hắn vẫn có thể do thám chỉ tiết được đối phương, nhưng bây giờ hắn vẫn chưa làm được.
“Địa cấp hậu kỳ!” Trương Duyệt nghiêm túc nói: “Chờ chị thăng cấp đến thiên cấp, liền có thể đề nghị cho em trở về gia tộc!”
Trương Phàm hít một hơi thật sâu.
Hiện giờ sự hiểu biết hắn đối với việc tu luyện cổ võ phong phú hơn nhiều so với lúc trước, đương nhiên hiểu rõ võ giả địa cấp rốt cuộc đại biểu cho cái gì.
Mấu chốt là Trương Duyệt chỉ lớn hơn hắn hai tháng mà thôi.
Xem như đều là thế hệ trẻ. Nhưng cô cũng đã tu luyện tới địa cấp hậu kỳ...
Trong hoàn cảnh linh khí mỏng manh như địa cầu, cô còn có thể có tốc độ tu luyện như vậy, Trương Phàm so chiếu với tu tiên giới, thiên phú của Trương Duyệt chỉ sợ cũng là cao cấp nhất.
“Chị, chúng ta luận bàn một chút đi!” Trương Phàm có chút hưng phấn.
Hắn gặp phải cổ võ giả mạnh nhất cũng chẳng qua chỉ là huyền cấp trung kỳ, chênh lệch lớn cũng không phải bình thường với địa cấp hậu kỳ.
Cho nên hắn rất muốn giao thủ với võ giả địa cấp, xem xem hiện giờ bản thân so sánh với cổ võ giả đến cùng như thế nào.
Vẻ mặt Trương Duyệt quái dị: “Tiểu Phàm, em nghiêm túc chứ?”