Đây là lần đầu tiên từ khi chào đời đến nay hắn gặp được kẻ địch hung mãnh, bá đạo như vậy!
Không thể phủ nhận tính cách của Hồng Thiên Đô giảo hoạt cẩn thận, nhưng mà quyền pháp của ông ta lại hoàn toàn tương phản với tính cách, bá đạo đến có hơi thái quá.
Hơn nữa, mỗi một quyền của ông ta đều mượn lực lượng của những đường gân đang căng lớn, toàn lực đánh ra, giống như thể lực vô cùng vô tận!
“Băng! Băng! Băng! Băng ——”
Tề Đẳng Nhàn dẫm lên nhưng mài Bộ vòng qua một quyền lại một quyền, âm thanh nắm tay cọ qua bên tai tuôn ra từng tiếng vang lớn, chấn động đến mức màng nhĩ của hắn cũng có hơi đau đớn!
Điều này làm cho Tề Đẳng Nhàn càng thêm hưng phấn, adrenalin bắt đầu phân bố điên cuồng, đã thật lâu hắn không gặp được cao thủ như vậy, cũng đã lâu chưa chiến đấu như vậy!
Phải biết rằng, lỗ tai hắn thường xuyên luyện “Đại Thánh Thung” cường hóa, nhưng Hồng Thiên Đô lại chỉ dựa vào quyền kình đã có thể làm lỗ tai hắn đau, có thể nghĩ sức lực này khủng bố thế nào!
“La Hán La Hán, La Hán quốc gia, Hồng Thiên Đô không thẹn với danh xưng này.” Ngọc Tiểu Long nhịn không được trầm giọng nói.
Ba người lão đồ tể đều nín thở quan sát, sợ sai sót một chi tiết nào đó.
Bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, dưới bầu trời này vậy mà lại có một võ sư có thể ép Tề Đẳng Nhàn phải dùng phương pháp lấy nhu thắng cương!
Tề Đẳng Nhàn dẫm tám bước, toàn bộ đều bị Hồng Thiên Đô đuổi kịp, quyền thứ chín ày, hắn không có đường lui.
Vì thế, hai chân hắn đứng yên, tay trái nhấc lên, năm ngón tay hơi hơi cụp vào, hóa thành hình hổ, một chiêu “Hổ Thác” tiếp đón.
Trong nháy mắt cầm nắm đấm của Hồng Thiên Đô, chỉ thấy mũi chân Tề Đẳng Nhàn dùng sức đạp lên mặt đất một cái, bàn tay vòng nửa vòng tròn, chưởng như cối xay dán sát vào nắm đấm của Hồng Thiên Đô ma sát một cái, lại trực tiếp nâng một quyền thế lớn lực nặng của đối phương lên!
Một quyền pháp của Tề Đẳng Nhàn dùng tới hai loại kình, lần lượt là kình hình hổ của Hình Ý Quyền và Ma Chưởng Kình của nhưng mài Chưởng, tốc độ thay đổi cực nhanh, làm cho người khác căn bản không kịp phản ứng.
“Ha ha ha, tốt!” Hồng Thiên Đô thấy Tề Đẳng Nhàn trực tiếp đỡ được một quyền gần như không thể phòng, không thể trốn của bản thân, nhịn không được hưng phấn phá lên cười.
Ngay sau đó, thân thể ông ta hơi hơi cong xuống, nghiêng về phía trước, sau đó trong nháy mắt duỗi thẳng, khuỷu tay như tia chớp đánh tới!
Tốc độ của khuỷu tay này thật sự mau đến có chút thái quá, hơn nữa còn vô cùng bí mật, hơi không lưu ý liền có khả năng trực tiếp bị đánh nổ trái tim!
Cái trán Hồng Thiên Đô đỏ đến dọa người, cứ như sắp biến thành một chiếc bàn ủi.
Dưới sự bùng nổ toàn bộ thể lực của ông ta, khí huyết phun trào, tựa như tuyết lở, khí thế mỗi chiêu mỗi thức xuất ra đều to lớn kinh người.
Thậm chí, phía lông mày ông ta bắt đầu chảy máu, đó là do mao mạch trong cơ thể bị vỡ mới dẫn tới.
Hai hàng lông mày nhiễm máu!
Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn nghiêm nghị, cơ bắp trần trụi căng chặt, sau đó là run rẩy, hắn cảm giác được da thịt nóng lên, có ảo giác như vậy là do huyết khí cuồn cuộn của Hồng Thiên Đô mang đến!
“Phù!”
Tề Đẳng Nhàn đứng vững bước chân, không trốn tránh, một chiêu “Ngàn Cân Thôi Áp” vững chắc phóng ra ngoài, lòng bàn tay đối diện khuỷu tay Hồng Thiên Đô!
Quyền là viên đạn, vậy khuỷu tay chính là đạn pháo!
Huống chi sức lực một khuỷu tay của Hồng Thiên Đô đã gợi lên khí huyết toàn thân, đạt tới độ cao gần như không thể đạt đến chỉ với sức lực của một người.
Sắc mặt của Ngọc Tiểu Long cũng trở nên trắng bệch, sức lực như vậy đã vô cùng gần cảnh giới “Đánh vỡ hư không”, một loại cảnh giới vượt xa phạm vi sức lực của con người.
Trong miệng Tề Đẳng Nhàn ứa nước miếng, lưỡi đặt ở đốc hàm răng trên, nuốt nước bọt cuồn cuộn không ngừng vào trong bụng, trong lòng bàn tay dồn hết khí huyết, đánh vào khuỷu tay Hồng Thiên Đô!
“Rầm!”
Va chạm kịch liệt như tai nạn xe cộ!
Hai chân Tề Đẳng Nhàn bị nhấc lên trong nháy mắt, cả người không chịu khống chế bay ngược ra phía sau, sau khi bay ra được hai mét, hắn bỗng nhiên gập người, từ không trung rơi xuống, hai chân dán vào mặt đất tiếp tục trượt về phía sau.
Nơi đi qua, nền xi-măng cũng bị lê ra hai vệt màu trắng!
“Chết!”
Hồng Thiên Đô kêu rên một tiếng, cơ bắp trên sống lưng khởi động, đùng đùng hai tiếng, quần áo nứt ra một cái khe, cả người lại lần nữa như đại bàng giương cánh bay vút đến!
Lần ra chiêu này, khí huyết của Hồng Thiên Đô đã cuồn cuộn tới cực điểm, so với lần trước còn hung mãnh hơn, quần áo cũng bị căng vỡ!
Không tính đến miễn cưỡng ăn một khuỷu tay kia, chịu đựng lực va đập, chỉ cần tính lúc bay ra rơi xuống đất không ổn định, khí huyết sẽ hình thành phản lực, chuyện này đã thập phần bất lợi đối với hắn.
“Không tốt!” Dạ Ma nhịn không được kêu lên, “Nhị đương gia sắp bị đánh chết!”