Tề Đẳng Nhàn mở một buổi hội nghị trong nội bộ của tập đoàn Gukoo, nội dung của hội nghị chủ yếu là được giao cho thư ký Dương Quan Quan chủ trì.
Tuy Từ Ngạo Tuyết đã từng nói rằng năng lực kinh doanh của Dương Quan Quan rất có vấn đề nhưng năng lực làm việc của cô ta quả thực là không tệ, thậm chí còn là ngược lại mới đúng, Tề Đẳng Nhàn hiểu rất rõ điều đó.
Sau khi buổi hội nghị kết thúc, Tề Đẳng Nhàn thông qua điện thoại để kể lại tình hình trước mắt cho Hướng Đông Tinh.
Dạo gần đây tâm trạng của Hướng Đông Tinh cũng không phải là quá tốt, cô ta chỉ lạnh lùng trả lời hắn vài câu rồi lập tức cúp điện thoại.
Tề Đẳng Nhàn nghĩ hơn phân nửa là do việc A Phúc bị bệnh liệt giường cũng nên, thật không biết nếu như cô ta biết về chân tướng thực sự thì cô ta sẽ có suy nghĩ như thế nào…
Cuộc điện thoại với Hướng Đông Tinh vừa mới kết thúc thì Tề Đẳng Nhàn lại nhận được một cuộc điện thoại mới từ phía Ngọc Tiểu Long.
“Anh đã xử lý chuyện tập đoàn xong chưa vậy, chắc là bây giờ anh cũng làm màu đủ rồi chứ gì? Có phải anh nên đi tham gia cuộc thi khảo sát rồi hay không?” Ngọc Tiểu Long lạnh lùng hỏi.
“Ê này, cô giám sát tôi đấy à!” Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà sửng sốt rồi giận dữ nói.
Giọng nói của Ngọc Tiểu Long lạnh lẽo như băng tuyết, cô hỏi lại: “Anh nói cái gì cơ?!”
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người nói: “Tôi nói năng có dấu chấm câu đàng hoàng đó nha, cô đừng hiểu lầm lời tôi vừa nói được không vậy?”
Ngọc Tiểu Long nói: “Anh mau giải quyết vấn đề thi khảo sát đi, đừng lãng phí thời gian thêm một giây một phút nào nữa. Phía bên tôi thời gian đang rất gấp gáp, tôi không biết bao giờ bọn họ sẽ đưa Trần Liệt đi, chúng ta cần phải chuẩn bị để hành động bất cứ lúc nào!”
Tề Đẳng Nhàn đáp lại: “Được rồi được rồi được rồi, bây giờ cô hãy cho Long Á Nam tới đón tôi đi, tôi sẽ đi ngay lập tức, được chưa?”
Ngọc Tiểu Long nói: “Anh ở tập đoàn mà đợi đi.”
Tề Đẳng Nhàn gọi Dương Quan Quan tới, nói với cô ta: “Tôi sắp tới tham gia cuộc thi khảo sát, cô có muốn đi không?”
“Đương nhiên là tôi muốn đi rồi!” Dương Quan Quan tỏ ra vô cùng hưng phấn, bây giờ cô ta không muốn bỏ qua bất cứ cuộc chiến đặc sắc nào hết.
“Nhưng tôi lại không muốn đưa cô đi theo.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói.
“Tại sao cơ chứ?!” Dương Quan Quan tỏ vẻ không vui chút nào.
“Bởi vì cô không giữ chữ tín!” Tề Đẳng Nhàn cười nói.
Trên đầu Dương Quan Quan hiện ra đầy vạch đen, cô ta không nhịn được mà thở dài: “Đồ EQ thấp!”
Tề Đẳng Nhàn giận dữ nói: “Giữa hai chúng ta thì rốt cuộc ai là người có EQ thấp chứ, trong lòng cô không hiểu rõ à?”
Dương Quan Quan nói: “Tôi mặc kệ, chính anh là người đã đồng ý sẽ cho tôi đi xem anh chiến đấu mà, tôi nhất định phải làm được, anh đừng có trêu chọc tôi nữa.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi đâu có gì tốt đẹp đâu, thôi tôi cũng mặc kệ đấy.”
Dương Quan Quan cảm thấy vô cùng tủi thân, cô ta giậm chân xuống sàn một cái: “Vậy rốt cuộc anh muốn thế nào?”
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy bộ dạng này của cô ta vô cùng dễ thương, bèn đứng dậy, bước tới gần rồi đưa tay nâng cằm cô ta, nở một nụ cười mà hắn tự cho là cực kỳ quyến rũ: “Rốt cuộc tôi muốn gì, chẳng lẽ trong lòng thư ký Dương còn chưa biết rõ?”
Nếu muốn lấy ví dụ cho việc vẽ hổ thành chó, bắt chước không ra thể thống gì, Tề Đẳng Nhàn nhất định sẽ là người đứng số một.
Hắn suốt ngày tỏ ra mình là một tổng giám đốc bá đạo, chỉ tiếc là chưa bao giờ đạt được tới mức độ đó.
“Đừng có táy máy tay chân, chúng ta thực sự không quen biết gì nhau cả!” Dương Quan Quan vừa đập rớt tay hắn ra khỏi mặt mình vừa hừ lạnh.
Tề Đẳng Nhàn cũng được một tấc lại muốn tiến thêm một thước mà dang tay ôm lấy cô ta vào lòng rồi nói: “Nếu hôm nay tôi thành công vượt qua kỳ thi khảo sát thì có phải chúng ta nên ăn một bữa thật ngon, uống chút rượu thật ngon rồi lại tiếp tục ăn mừng không nhỉ?”
Nghe những lời ấy, Dương Quan Quan thầm nghĩ cuối cùng cái tên này cũng biết điều hơn một chút, bèn đáp lời: “Còn phải xem xem anh thể hiện như thế nào đã!”
Lần này EQ của Tề Đẳng Nhàn lại rất cao, hắn nắm bắt được cảm xúc trong ánh mắt của Dương Quan Quan ngay lập tức, vì vậy nên hắn chầm chậm cúi sát vào cô ta mà không hề do dự.
Dương Quan Quan nhắm hai mắt lại, đôi môi đỏ mọng cũng ngoan ngoãn hé mở.