Thực ra thì ai có mắt cũng nhìn ra được, rằng cái chết của Vương Hổ chắc chắn có liên quan đến tập đoàn Hướng thị.
Dù sao ngày hôm qua Hướng Đông Tinh vừa bị người ta mai phục ám sát, những người đó lại do Vương Hổ an bài, kết quả là chẳng bao lâu sau Vương Hổ đã bị kết liễu và phải rời cuộc chơi.
Nhưng xã hội hiện giờ xét xử bằng pháp luật, phán quyết bằng chứng cứ, Vương Hổ lại chết trong doanh trại quân đội, không có bất cứ dấu vết nào còn sót lại trong hiện trường. Mọi người không thể làm gì hơn ngoài đưa ra các suy đoán.
Hai tin tức chấn động như khiến cả tỉnh Đông Hải nổ tung, thậm chí còn đả động toàn bộ vòng tròn thương mại của đất nước này!
Ngay trong hôm ấy, điện thoại di động của Hướng Đông Tinh không ngừng nhận được các cuộc gọi, ai cũng muốn hỏi có thực là cô ta sẽ tự mình bỏ ra năm mươi tỷ đô la Mỹ hay không.
Nhận được tin này, Từ Ngạo Tuyết cười lạnh một tiếng. Có lẽ đây là sự điên cuồng sau cuối của Hướng Đông Tinh, nếu cô ta có trong tay năm mươi tỷ đô la Mỹ thì sao phải đợi đến tận bây giờ?
Trong mắt cô ta, Hướng Đông Tinh chẳng qua chỉ muốn dùng mánh khóe này để gọi thêm thật nhiều nguồn vốn hoặc muốn dọa dẫm để cô ta biết khó mà lui thôi.
Sáng hôm sau Tề Đẳng Nhàn tỉnh dậy, phát hiện trên điện thoại mình cũng có hiện lên rất nhiều cuộc gọi nhỡ, đa số đều đến từ những người nắm giữ chức vị cao trong Tianlai Capital.
Những người này cơ bản đều có xuất thân từ tập đoàn Hướng thị, dù sao Tianlai Capital vốn cũng là do Hướng Đông Tinh lập ra, chỉ có điều nó nằm dưới quyền quản lý của Tề Đẳng Nhàn mà thôi.
Hắn vươn vai, phát hiện Lý Vân Uyển không có trong phòng.
Sau khi ra ngoài, Tề Đẳng Nhàn mới phát hiện Lý Vân Uyển đang bận rộn trong bếp, cô ta muốn nấu cho hắn một bữa sáng thịnh soạn,đến cả trứng cũng có tận bảy tám quả.
“Em sợ tôi bị hút khô thật đấy à?” Tề Đẳng Nhàn cợt nhả cười, ngồi xuống ghế.
“Đâu có, ngày nào anh cũng bảo em là yêu tinh còn gì, nếu em thực sự hút khô anh thì chẳng phải câu nói ấy sẽ trở thành sự thật hay sao?” Lý Vân Uyển cười.
Hai người cùng ngồi trước bàn ăn, vừa ăn sáng vừa trò chuyện.
“Ban nãy cha em gọi điện đến để hỏi về cái chết của Vương Hổ và chuyện năm mươi tỷ đô la Mỹ của Hướng Đông Tinh.” Lý Vân Uyển chân thành cảm thán. “Hai sự kiện này thực sự đã tạo nên một chấn động khủng khiếp!”
“Không sao, mọi thứ đều đang nằm trong tay chúng ta, tiếp theo phải xem Từ Ngạo Tuyết sẽ chọn làm gì.” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói.
Có lẽ phải vài ngày nữa Từ Ngạo Tuyết mới kịp phản ứng lại, dù sao cô ta chắc chắn sẽ không tin trong trong tay Hướng Đông Tinh lại sở hữu một số tiền khổng lồ đến thế.
Đợi đến khi trận chiến giữa các thương nghiệp càng lúc càng lớn, cô ta sẽ hoảng sợ phát hiện ra một điều, tài chính của tập đoàn Hướng thị thực sự nhiều tới nỗi dùng mãi không thấy cạn!
Nói cách khác, Tề Đẳng Nhàn vẫn còn có thể tận hưởng thêm vài ngày bình yên.
Chừng nào Từ Ngạo Tuyết hoàn hồn lại thì những ngày bình yên của hắn sẽ không còn nữa. Những thế lực đang đợi để xâu xé và chia chác tập đoàn Hướng thị chắc chắn sẽ không ngồi im chịu chết, họ sẽ tìm cách phá hủy chủ nghĩa nhân đạo, đó là lựa chọn tốn ít chi phí nhất và cũng thỏa đáng nhất.
Ăn xong bữa sáng là lúc Tề Đẳng Nhàn ra sân luyện quyền.
Khoảnh khắc mấu chốt càng tới gần thì hắn càng không được phép thư giãn, hắn không thể giữ bản thân ở trạng thái đỉnh cao từng giây từng phút một, dù sao hắn cũng không phải siêu nhân, nhưng bất kể có ra sao thì hắn cũng phải ép mình tiến đến gần trạng thái đỉnh cao mọi nơi mọi lúc.
Bằng không, một ngày nào đó nếu hắn gặp chuyện bất trắc mà lại không thể đạt được một trạng thái nhất định thì chỉ đành xuống điện Diêm Vương mà nuối tiếc thôi.
Hôm nay Lý Vân Uyển cũng chẳng có việc gì làm, cô ta bèn im lặng ngồi trên ghế xem Tề Đẳng Nhàn đánh quyền, chỉ cảm thấy người đàn ông của mình có nhìn từ góc độ nào cũng rất đẹp trai, mọi động tác đều lưu loát và phóng khoáng.
“Dạo này tôi đã liên hệ với vài nhân vật lợi hại, sau này tôi sẽ sắp xếp để họ đi theo bảo vệ em. Những ngày sắp tới em cũng nên chú ý an toàn.” Tề Đẳng Nhàn thu quyền, bước tới bên người Lý Vân Uyển rồi lạnh nhạt nói.
“Em thì cần gì bảo vệ? Có anh là được rồi còn gì?” Lý Vân Uyển cười nói, dường như cô ta có một sự tin tưởng mù quáng vào Tề Đẳng Nhàn.
“Có lẽ tôi sẽ có rất nhiều chuyện cần xử lý, tôi không thể lúc nào cũng ở bên em.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, cười mỉm.
Lợi ích khiến lòng người lay động, huống chi là một lợi ích khổng lồ và động chạm tới nhiều thế lực như vậy. Họ có nổi giận rồi bắt cóc Lý Vân Uyển để uy hiếp Tề Đẳng Nhàn thì cũng là chuyện rất bình thường thôi.
Cũng vì thế nên Tề Đẳng Nhàn nhất định phải phòng ngừa chu đáo trước khi những tình huống kia xuất hiện.
Giờ họ đều đang ngồi im chờ đợi, họ muốn xem xem có thật là Hướng Đông Tinh có thể lấy ra năm mươi tỷ đô la Mỹ để tham gia cuộc chiến thương trường này hay không.
Trước khi họ hiểu được vấn đề, những ngày tương đối an toàn và bình yên vẫn còn đó.
Lý Vân Uyển chu môi, bất đắc dĩ gật đầu đáp: “Thế thì được, em sẽ nghe theo lời anh hết. Ai bảo anh là người đàn ông của em mà làm chi?”
Một câu nói thế này được thốt ra từ miệng Lý ngự tỷ quả thực có sức sát thương rất lớn, khiến Tề Đẳng Nhàn vô cùng thỏa mãn và hưởng thụ.
Có chuyện gì mang lại cảm giác thành công lớn lao hơn là trở thành người đàn ông mà ngay cả một người phụ nữ ưu tú vượt bậc cũng phải dựa dẫm vào cơ chứ?
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy Hoàng Sung không phải là không thể dùng được, hắn tùy tiện dạy anh ta một hai chiêu câu cá, anh ta phải làm vệ sĩ dưới trướng hắn một thời gian, đúng là không tệ.
“Bao giờ anh mới đến sư đoàn 81 báo danh?” Lý Vân Uyển đột nhiên hỏi.
“Chuyện này không gấp, chừng nào đi cũng được, Phó Phong Vân không đưa ra thời hạn cho tôi.” Tề Đẳng Nhàn nói. “Mấy ngày sắp tới tôi muốn được nghỉ ngơi thật tốt, hôm qua tôi có hơi mệt.”
“Thì ra cơ thể anh lại yếu ớt đến mức này!” Lý Vân Uyển lập tức trêu.
Khuôn mặt của Tề Đẳng Nhàn biến thành màu đen, ông đây nói mệt là nói đến việc lẻn vào doanh trại quân đội giết Vương Hổ, hiểu không? Chuyện phía sau đâu có dính dáng gì đến chữ mệt, rõ ràng chỉ có hưởng thụ thôi mà!
Tề Đẳng Nhàn gọi một cú điện thoại cho Hoàng Sung.
“Tề tổng, cậu đã đổi ý rồi phải không?” Hoàng Sung phấn khích hỏi hắn.
“Anh lập công chưa?” Tề Đẳng Nhàn hỏi lại.
“Chưa…” Hoàng Sung lập tức ỉu xìu hẳn đi, có chút mất hứng.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Sắp tới sẽ có vài chuyện đại sự xảy ra, đó là cơ hội tốt cho anh lập công đấy. Anh cứ liệu mà làm.”
Hoàng Sung lập tức đồng ý, anh ta nói: “Tề tổng cứ yên tâm! Nhất định tôi sẽ cố gắng!”
Tề Đẳng Nhàn dương dương đắc ý cúp điện thoại, cảm giác có ngân phiếu khống đúng là thoải mái thật đấy, cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao đám tư bản chỉ thích há miệng chờ sung rụng vào.
Quả thực Tề Đẳng Nhàn có thể nghỉ ngơi vài ngày, trạng thái cơ thể của hắn cũng được điều chỉnh đến mức cực kì tốt.
Về điểm ấy thì Lý Vân Uyển có thể làm nhân chứng, dù sao cô ta cũng là người lấy thân ra cảm nhận mà.
Hôm ấy, Tề Đẳng Nhàn đang chuẩn bị kéo dài khoảng thời gian hưởng thụ bỗng nhận được một cuộc điện thoại từ Phó Phong Vân.
Phó Phong Vân nói: “Tề chuẩn tướng, cậu không thể lười nhác như thế được! Những con người ưu tú là mũi nhọn của sư đoàn 81 đều đang đợi được cậu chỉ đạo và huấn luyện cho đấy!”
Nhất thời lông mày của Tề Đẳng Nhàn cau chặt lại, quả nhiên là bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, hắn đã nhận chỗ tốt này, ít nhiều gì cũng phải nghe lời người ta mới được.
Tề Đẳng Nhàn dùng giấy xác nhận để thuận lợi vượt qua trạm gác, được đưa vào khu đóng quân, bước vào sảnh trước của tòa cao ốc văn phòng.
“Một chuẩn tướng ở độ tuổi trẻ thế này ư?!”
Vài chiến sĩ đi ngang qua trông thấy lý lịch của Tề Đẳng Nhàn, ai nấy đều kinh hãi, suýt nữa thì tự cắn đứt đầu lưỡi mình.
“Hơn phân nửa là con em của gia tộc lớn nào đó ở đế đô, hắn chỉ là một tên ngu ngốc muốn được đánh bóng tên tuổi thôi ấy mà, bên ngoài thì tô vàng nạm ngọc, bên trong thì thối nát.”