Cha Si nghe được những lời này của u Mặc thì sửng sốt một chút, rồi lại nở nụ cười.
Anh ta là người của tập đoàn Vạn Thịnh nhưng nhưng anh ta rất thưởng thức cô nàng u Mặc này, vẫn luôn theo đuổi cô ta.
Tuy rằng giữa hai tập đoàn n Đặc và Vạn Thịnh có không ít mâu thuẫn nhưng cao tầng bên tập đoàn Vạn Thịnh vẫn luôn rất ủng hộ Cha Si, dù sao thì u Mặc cũng là một trong ba con hắc mã của tập đoàn n Đặc.
Nếu theo đuổi được u Mặc mà nói thì vừa có thể tạo ra một đả kích lớn với tập đoàn n Đặc, hơn nữa Cha Si cũng có thể thuận lý thành chương tiếp nhận thêm một mảnh địa bàn rất lớn.
u Mặc quay đầu lại nói với Tề Đẳng Nhàn: “Không phải anh muốn nói chuyện với tôi sao? Tôi cũng cho anh một cơ hội.”
“Nếu anh có thể đánh bại người tên Cha Si này, tôi nhất định sẽ tâm bình khí hoà ngồi xuống nói chuyện với anh.”
“Đương nhiên là nếu anh có bị đánh chết thì cũng đừng trách tôi!”
Tề Đẳng Nhàn chỉ cảm thấy thật buồn cười, chính mình tới là muốn giúp cô ta thoát ly khổ ải mà cô ta còn có thái độ này! Nếu không phải trong lòng luôn niệm nể tình mặt mũi của Lục Chiến Long thì hắn nhất định sẽ thưởng cho cô ta hai cái túi lớn.
Cha Si khoanh hai tay đi tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn nói: “Tên kia, cậu chọc tới u Mặc tiểu thư?”
“Ừm….Khả năng tôi xuống tay sẽ hơi nặng một chút! Nếu không thì cậu tới trước?”
“Ha hả….”
Khi Cha Si nói chuyện, mấy tên thủ hạ anh ta mang tới cũng hiện nét hài hước đầy mặt.
Từ nhỏ Cha Si đã luyện quyền pháp của Thánh Tượng quốc và thuật yoga của Ấn Độ mà lớn, cho dù là đan liệt mạnh nhất của tập đoàn n Đặc khi nhìn thấy anh ta thì cũng phải vòng sang đường vòng để đi!
Quyền pháp của Thánh Tượng quốc rất tổn thương đến cơ thể, lúc trẻ khi mà cơ thể còn khoẻ mạnh có thể dùng một chân đạp ngã được một cây đại thụ to lớn nhưng khi tới trung niên rồi về sau sẽ khí huyết suy bại khiến cả người bị bệnh.
Nhưng thuật yoga của Ấn Độ lại là một bộ môn để hồi phục cực kỳ tốt, vừa có thể tẩm bổ gân cốt, lại vừa có thể điều dưỡng khí huyết.
Hai thứ kết hợp lại với nhau càng tăng thêm sức mạnh.
Trần Ngư nhìn thấy lại thêm một người tự tới tìm đường chết thì lắc lắc đầu, Tề Đẳng Nhàn chính là một người đàn ông mạnh mẽ có thể đánh nhất mà từ trước tới nay cô ta mới gặp qua!
Hoặc là nói hai chữ mạnh mẽ cũng không đủ để hình dung được người này.
“Cũng không biết những truyền thuyết cổ nhân lưu lại từ thời cổ đại tới giờ, tỷ như Trương Tam Phong, Đạt Ma tổ sư nếu như mấy người này sống ở thời hiện đại thì có thể chiến đấu một trận với hắn hay không?” Trong lòng Trần Ngư đột nhiên hiện lên một ý niệm cổ quái như vậy.
Cô có một loại cảm giác chủ quan rất kỳ diệu, đó chính là trình độ quyền pháp của Tề Đẳng Nhàn giữa thế giới bảy tỷ người này đã thuộc vào dạng đệ nhất rồi.
Tề Đẳng Nhàn liếc mắt nhìn Cha Si một cái, nói: “Công phủ của anh luyện cũng khá đấy, nhưng tốt nhất không nên động thủ với tôi, nếu tôi mà lỡ tay đánh chết anh thì có chút không nể mặt mũi bạn bè cho lắm.”
Cha Si nghe thấy lời này thì ha ha cười, trùng hợp bên cạnh lại có một chiếc xe điện bốn chỗ chuyên dùng cho sân golf.
Anh ta xoay người một cái, đột nhiên nhấc chân lên, đùi phải quét ngàng một cái giống như rìu lớn bổ xuống!
“Oanh!”
Chiếc xe điện bốn bánh bị một chân đá bay lên, linh kiện từ trên không trung rơi rụng đầy đất, lăn xa khoảng tầm năm mét rồi mới rơi xuống mặt đất.
“Một chân này của tôi có hai mươi năm công lực, cậu chống đỡ được sao?” Cha Si không hề vô nghĩa nhiều lời, sau khi thu chân về thì chắp tay trước ngực làm một động tác cúi chào trước khi đấu võ của Thánh Tượng quốc.
Trần Ngư cười nói: “Cô ấy sợ anh bị đánh chết, vẫn còn có chút lương tâm đấy!”
Cha Si lại nói: “Hắn không đi được, chỉ dựa vào những lời vừa rồi hắn đã nói thì tôi cũng muốn phế hắn.”