Tuyệt Mật

CHƯƠNG 29: MÓC MẮT TRÀ XANH




“ Bên trong em tôi còn vào được, ngại gì vào tù? ”

Cô chu môi khinh bỉ, định bỏ đi lại bị hắn kéo tay lại.

“ Mà...Em thích hoa gì? ”

“ Hỏi chi?”

“... Cho biết, em thích hoa gì?”

“ Hoa cứt lợn!”

“...”

...[....]...

Ăn mừng chuyện Cố Lão Đại dỗ vợ thành công. Bộ 3 và 2 vợ chồng họ Cố cùng đi chơi một bữa.

Phố đi bộ đông đúc như vậy. Đám người của bọn cô hiên ngang đi chiếm gần hết đường. Vì khi ra ngoài Cố Nam Đình mang theo rất nhiều thuộc hạ.

“ Hắc xì!!”

“ ! Con gái con đứa hắc xì cái mặt như ổ bánh mì!”

Dragon liên tục trách móc cô.

“ Tuyết đang rơi tôi cảm lạnh hắt xì một chút đã sao?”

“ Lấy tay che miệng đi chứ! ”

Cô nghe vậy cũng tỏ vẻ hiểu rồi đưa tay lên che miệng Dragon xong mới hắc xì.

“ ...Cái đồ não phẳng....”

“ Đình à...Cậu thích cô ta chỗ nào vậy?! ”

Cố Nam Đình đã quen với cái trận chiến đấu võ mồm của 2 người nên cũng chả thèm lên tiếng.

Đan Đồng bước tới kéo tay áo Cố Nam Đình làm nũng.

“ Anh..Mai anh mua cho tôi con chó cái nhé”

“ Chi vậy ?”

“ Hì! Để Dragon còn có bạn chung giống loài, tội!”

Dragon tức sôi máu tính lao vào cho cô một trận. Thì cô nhanh chóng núp trong lòng Cố Nam Đình, ôm chặt lấy hắn, làm nũng đáng thương.

“ Anh ta đánh em~”

“ Thì?”

“....”

Dragon thấy Đan Đồng bị bơ thì hả hê.

“ À... Nhưng mà anh cũng mua cho tôi con chó đi ”

“ Hửm?”

“ Biệt thự Cố gia thật sự quá rộng, anh xem chúng ta còn không có hàng xóm! Chán lắm!”

“ Chán thì em cứ bảo Tử Hiên Tử Lẫm làm chó cho em, muốn nựng sao cũng được”

“... Bọn họ không dễ thương! Tôi yêu chó mà...”

“ Em yêu chó rồi ai yêu tôi?”

“ Chó yêu anh ”

Cô thuận mồm nói xong mới kịp nhận ra. Quá muộn rồi!

Lát sau hàng người đi qua đều chỉ chỏ Đan Đồng. Vì cô đang bị hắn phạt trồng cây chuối chỗ đông người. Dragon hả hê lần nữa chọc léc cô. Vì 2 tay cô đã chống đất nên không làm gì được.

“ Cô xem lúc này cô đáng thương thế nào~”

“ Cụ nhà anh!”

...[ Nửa tiếng sau]...

Đan Đồng đứng dậy với 2 tay mỏi nhừ. Đang phủi tay thì đột nhiên một bóng người lao vào ôm chặt lấy Cố Nam Đình.

“ Y Nguyệt!”

Cô ta lúng túng, vội lấy khăn lao vết son dính vào áo Cố Nam Đình. Dragon tới đẩy cô ta ra dò xét.

“ Cô em tránh ra đằng sau là vợ người ta đó bà già!”

“ ...Vợ?”

Cô ta nhìn ra phía sau, gương mặt đầy sát khí của cô, cô đi về phía trước nắm tay Cố Nam Đình ra vẻ chủ quyền. Vậy mà cô ta vẫn mặc kệ.

“ Tại lâu rồi mới thấy mấy người, đi vội quá nên lỡ té vào người Cố Nam Đình ấy mà”

“ Té đâu thì té, té vào người Cố Nam Đình là xác định sắp đi đầu thai rồi!!”

“ Cô...Mỏ Hỗn quá!”

“ Biệt danh chồng tôi đặt, chưa tới loại như cô phán xét! Ai trả tiền cát xê cho cô mà diễn giả trân vậy?! ”

“....”

Cô ta còn định tát cho một cái dạy dỗ. Bàn tay từ phía sau đã siết chặt tay cô ta ngăn lại.

“ Cố...!”

“ Bẩn chết mất”

“ Anh không cưới tôi, Bố Già sẽ không tha cho anh!”

Hắn mặc kệ cởi ngay chiếc áo bị dính vết sơn môi của cô ta, ném xuống đất, không ngần ngại chà đạp lên áo vest 60.000 USD. Ngầm ngụ ý rằng" Còn nói tôi cho cô như chiếc áo"

Khiến cô ta hơi rén.

“ Cố Nam Đình, anh phải cho tôi dạy cô ta bài học!”

“ Chậc, phu nhân của tôi không cần đấu đá với trà xanh làm gì, bẩn tay em”

Dragon chép môi thổ vào vai Y Nguyệt.

“ Ngu lắm mới làm trà xanh của Cố Nam Đình”

“ Anh nói ai ngu?! Cô ta chẳng qua có Cố Nam Đình ở đây mới dám lên mồm như vậy! ”

Cô cười khẩy:

“ Ngược lại, không có Cố Nam Đình tôi đã móc mắt cô ra cho chó gặm rồi!”

Cô ta tức giận chả thèm sợ Cố Nam Đình mà kêu người đè Đan Đồng xuống. Đột nhiên một cơn đau nhói ở bàn tay. Cô nhìn xuống thì thấy Y Nguyệt đang dùng chân đạp lên tay cô.

Dragon hốt hoảng khều Cố Nam Đình

“ Mau đẩy thuộc hạ của Y Nguyệt ra!”

Cố Nam Đình lại thản nhiên ngăn anh ta lại.

“ Vội gì chứ? Tôi muốn xem Đồng Đồng giải quyết cô ta thế nào...”

“....”

Y Nguyệt nghiến răng, nhướng mày lộ ra vẻ mặt độc ác khác với vẻ yếu đuối lúc nãy.

“ Loại như cô chỉ xứng đáng Tiểu thư tôi chà đạp thôi! Đồ sản phẩm lỗi từ Cô Nhi Viện!”

“ Aa...Mẹ kiếp! Tôi móc mắt cô!”

“ Tao thách!”

Cô dùng chân đạp vào phần thịt giữa 2 chân bọn thuộc hạ. Dùng tay còn lại nắm lấy chân cô ta giật một cái khiến cô ta bật ngửa ra sau.

Không cho cô ta kịp phản kháng, cô đè cô ta xuống, rút cây bút trong người.

“ Aaaaa!!!”

“ Tiểu thư!!!”

Tiếng la thất thanh thu hút mọi ánh nhìn của mọi người trên đường. Máu văng tung toé, cả trên mặt Đan Đồng.

Vừa rồi là cô đâm bút vào mắt Y Nguyệt.

Mắt cô ta không ngừng chảy máu, cô ta chỉ biết ôm mắt gào thét đau đớn.

“ Hức..!! Đan Đồng! Cô dám! Aaaa....”

“ Tôi đã nói tôi sẽ móc mắt cô ra mà!! Chỉ mới là khởi đầu thôi! Quay qua đây....!!”

“ Cứu... Cứu với!!!”

“ Cô xem mắt cô sắp rớt ra rồi!! ”

“ Hức...Đan Đồng...Tôi xin...Tôi không dám...”

“ Có mắt mà như mù không biết bà đây là ai? Cho chó gặm cho rồi!”

Mọi người ở đó đều hốt hoảng khi cô còn chuẩn bị đưa tay đến mắt cô ta. Dragon kéo cô ra. Chỉ có Cố Nam Đình là mỉm cười hài lòng.

“ Chồng nào vợ nấy thật mà, ác ! ”

Dragon lại ngao ngán nói.