Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 65





Sau khi tiến vào Địa Linh Sơn, Cơ Động và Lam Bảo Nhi rất nhanh chạy về phía khu vực núi cao. Rất nhanh, hai người đã đến được ngọn núi đầu tiên.
Lam Bảo Nhi dừng bước lại:
- Cơ Động, chúng ta sẽ phải ở lại trong núi này suốt một tháng tới, ngươi có kế hoạch gì không?
Cơ Động lắc lắc đầu, nói:
- Sư huynh khuyến chúng ta trước tiên nên ở khu vực phụ cận bên ngoài một thời gian ngắn, thích ứng với thực chiến trước, sau đó hay tiếp tục tiến sâu vào. Đồng thời cũng nên thực nghiệm thử Tam Hệ Ma Kỹ Tổ Hợp của chúng ta một chút.
Lam Bảo Nhi nói:

- Lần trước Tam Hệ Ma Kỹ Tổ Hợp của ngươi và Lãnh Nguyệt muội muội làm sao mà hoàn thành?
Cơ Động nói:
- Thẳng thắn mà nói, ngay cả ta cũng không biết rõ nữa. Bởi vì lúc ấy ta cũng không có nhìn thấy Lãnh Nguyệt ra tay như thế nào cả. Chắc hẳn là Quý Thủy Ma lực của nàng trúng người đối phương trước, xâm nhập vào đó, sau đó Ma kỹ của ta mới tiếp tục tác dụng lên trên người đối thủ, vì vậy ma kỹ của ba loại thuộc tính mới sinh ra tác dụng. Do đó mới bộc phát ra sức sát thương mạnh mẽ. Tuy nói là Thủy Hỏa tương khắc, nhưng nếu xét ý nghĩa nào đó, từ cực lạnh chuyển sang cực nóng cũng sẽ sinh ra tác dụng sát thương đặc thù. Ví dụ như là một khối kim loại, đầu tiên bị đóng băng, sau đó dùng ngọn lửa lớn nung nóng nó, có thể phá vỡ những kết cấu bên trong của nó, làm nó vỡ tan. Cho nên, nếu đã tạo thành Tam Hệ thuộc tính tương khắc Ma Kỹ Tổ Hợp, chúng ta cần phải thực nghiệm xem độ thành công của nó là bao nhiêu.
Lam Bảo Nhi thoáng có chút mờ mịt gật gật đầu:
- Tuy rằng ta không hiểu rõ lắm, nhưng ngươi nói thế nào thì cứ làm như vậy đi. Ta nghe theo ngươi là được.
Cơ Động không nghĩ tới Lam Bảo Nhi lại nói như vậy, đồng ý quá dễ dàng, thoáng sửng sốt một chút, mới trầm ngâm nói:
- Chúng ta đi thôi. Cẩn thận một chút, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải ma thú.
Nói xong, Cơ Động chủ động đi trước, vừa cẩn thận quan sát động tĩnh chung quanh, vừa chậm rãi tiến tới trước. Còn đến một tháng thời gian để thu thập, hắn cũng không có vội vàng. An toàn mới là chuyện quan trọng nhất.
Đi được khoảng hơn nửa canh giờ, hai người đã dần tiến vào phạm vi của Địa Linh Sơn. Trên đường tuy cũng có gặp một số ma thú cấp thấp, nhưng phần lớn chỉ là một giai. Ma thú đẳng cấp càng thấp tỉ lệ xuất hiện Tinh Hạch cũng càng nhỏ, hơn nữa, tinh hạch cấp thấp tác dụng thực tế cũng chẳng bao nhiêu, hai người cũng không có tàn sát mấy con ma thú cấp thấp đó, chỉ tiếp tục tiến sâu vào. Mục tiêu của bọn họ là những ma thú cấp hai trở lên.
Đang lúc bọn họ đang tiến về phía trước, đột nhiên, soạt một tiếng, một đạo quang ảnh màu xanh nhất thời từ bên cạnh nhảy ra, lao thẳng vào người Cơ Động.
- Cẩn thận.
Lam Bảo Nhi hét lớn một tiếng. Từ sau khi đi vào Địa Linh Sơn, trong lòng nàng vẫn có chút khẩn trương. Dù sao nàng cũng chỉ mới mười lăm tuổi. Nếu không có Cơ Động ở phía trước khiến cho nàng có một chút cảm giác an toàn, chỉ sợ nàng thậm chí cũng không có dũng khí đi sâu vào trong rừng. Lúc này đột nhiên phát hiện tình huống, tiếng kinh hô của nàng thậm chí còn làm cho Cơ Động giật mình hơn cả luồng quang mang màu xanh kia.

Quang mang Bính Hỏa màu đỏ tươi động ngột bùng lên. Đối mặt với công kích bất thình lình như vậy, Cơ Động đơn giản trực tiếp đánh ra một quyền, chính là cái hắn thành thục nhất, ma kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương, Liệt Dương Phệ.
Phịch một tiếng, ánh lửa văng ra khắp nơi. Lam Bảo Nhi lúc này mới nhìn rõ, đó là một con Mộc Hoan thân hình nhỏ gầy. Nó đang nhe răng ra muốn cắn vào cổ của Cơ Động, toàn thân nó có một tầng thanh quang nhàn nhạt. Từ hai chân trước còn mọc ra mấy cái móng vuốt dài khoảng ba tấc. Đây là một đầu Mộc Hệ Ma thú cấp hai rất bình thường.
Một quyền Liệt Dương Phệ này của Cơ Động vừa lúc đánh trúng ngay phần đầu cứng chắc nhất của con Mộc Hoan. Thanh âm trầm đục vang lên, cùng với ánh lửa văng ra bốn phía, thân thể con Mộc Hoan đã bị nhuộm đẫm thành một mảng đỏ rực. Điều khiến Lam Bảo Nhi giật mình chính là, con Mộc Hoan kia cũng không có bị một quyền của Cơ Động đánh bay, ngược lại cơ thể nó giống như là dính chặt vào nắm đấm của Cơ Động vậy. Lục quang trên người nó không ngừng lóe lên, kháng cự lại Bính Hỏa đang xâm lấn vào cơ thể. Đáng tiếc công sức của nó hoàn toàn uổng phí. Lực bạo phát của Bính Hỏa vốn mạnh nhất trong mười hệ. Ma sư hai quan cũng tương đương với ma thú hai giai. Lực bạo phát ma lực ngưng tụ của Cơ Động, một con ma thú cấp hai bình thường làm sao có thể kháng cự được, trong nháy mắt ma lực Mộc Hệ hộ thể của con Mộc Hoan cũng đã bị đánh tan.
Vai phải nhích lên một chút, ma lực Liệt Dương Phệ của Cơ Động đã hoàn toàn hút lấy con Mộc Hoan đang bừng bừng bốc cháy dính chặt trên nắm tay, đồng thời cũng đem Mộc Hệ Ma kỹ hộ thể của nó hoàn toàn đánh tan. Rất nhanh, một cái Liệt Dương Băng đã phóng ra, ngay sau đó, cột lửa Liệt Dương Oanh cũng đã xuất hiện, hoàn toàn đem thân thể dài hơn một thước của con Mộc Hoan này bao phủ vào trong. Thậm chí ngay cả một tiếng kêu rên cũng không kịp phát ra, toàn thân đã biến thành tro bụi.
Lam Bảo Nhi cũng đã từng đối mặt với Liệt Dương Tam Liên Kích của Cơ Động, nhưng lúc đó là nàng phát động Cao cấp Mệnh Trung Kỹ Quý Thủy Ảnh Tượng chủ động phát ra công kích. Lúc này lại là đứng bên cạnh nhìn Cơ Động phát động, nàng càng cảm nhận sâu sắc hơn uy thế cường đại của Ma Kỹ Tổ Hợp này.
Ba công kích chồng lên, áp súc, cuối cùng hoàn toàn bùng phát ra, một khi trúng phải một kích đầu tiên, địch nhân đã không thể giãy thoát ra, không hề nghi ngờ, đây là một cái Cao cấp Mệnh Trung Kỹ. Liệt Dương Phệ, Liệt Dương Băng đều là các Cơ Chuẩn Kỹ, mà bản thân Liệt Dương Oanh đã là một cái Cao cấp Mệnh Trung Kỹ rồi. Tuy rằng uy lực của Liệt Dương Tam Liên Kích còn không đủ để so sánh với Tất Sát Kỹ, nhưng trong số các loại Mệnh Trung Kỹ mà Lam Bảo Nhi biết, cũng không có cái nào có thể so sánh với uy lực của nó. Nếu không, làm sao có thể chỉ trong nháy mắt đã có thể hoàn toàn hủy diệt một con Ma thú cấp hai được?
Thời điểm bình thường, Cơ Động rất ít khi nói chuyện, lặng lẽ âm thầm, thế nhưng, một khi cần phải công kích, hắn lại trong nháy mắt phát ra công kích cuồng bạo. Lam Bảo Nhi có ấn tượng rất mạnh đối với tính tình của hắn. Sau khi chứng kiến được Liệt Dương Tam Liên Kích trong nháy mắt giết được một con ma thú cấp hai, sự khẩn trương của Lam Bảo Nhi từ sau khi tiến vào trong Địa Linh Sơn cũng giảm xuống vài phần. Nhìn vào bả vai không tính là rộng rãi của Cơ Động, thế nhưng lại khiến cho cảm giác an toàn trong lòng Lam Bảo Nhi lại tăng lên rất nhiều.
Đinh một tiếng, một khối tinh thể nhỏ màu xanh biếc đột nhiên từ trong thân thể cháy xém của con Mộc Hoan chợt rơi ra, rớt xuống nằm trên mặt đất.
Lam Bảo Nhi chạy lại, nhặt lên, đúng là một khối Tinh Hạch Mộc Hệ cấp hai.
- Vận khí không tệ a.
Lam Bảo Nhi đem khối Tinh Hạch đưa cho Cơ Động.
Nhưng Cơ Động cũng không có cầm lấy:

- Ngươi cứ cất đi.
Lam Bảo Nhi vội la lên:
- Như vậy sao được. Con ma thú kia là do ngươi giết mà.
Cơ Động quay đầu lại nhìn nàng một cái, khẽ nhíu mày:
- Hiện tại chúng ta đã là đồng bọn, một tháng kế tiếp cũng vậy. Lần này bất luận trong quá trình sơ khảo chúng ta thu hoạch được bao nhiêu Tinh Hạch đi nữa, ngoại trừ những loại Tinh Hạch thích hợp với thuộc tính của ai, người đó giữ, những loại Tinh Hạch còn lại, chúng ta chia đôi.
Lam Bảo Nhi sửng sốt một chút, thẳng thắn mà nói, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy tận mắt Tinh Hạch rơi ra từ người Ma thú. Trong lòng quả thật có chút hưng phấn, thế nhưng gã thanh niên trước mắt mình, độ tuổi rõ ràng còn nhỏ hơn mình mấy tháng, lại xem như chuyện bình thường, giống như là một chuyện hết sức nhỏ bé không có gì đáng kể. Chỉ riêng phần bình tĩnh này thôi nàng tự nhận còn xa mới có thể so sánh được. Nhớ lại việc lúc trước nàng còn chủ động khiêu chiến hắn, không khỏi có chút xấu hổ. Cấp bậc ma lực, quả nhiên cũng không phải là nhân tố quyết định thực lực chân chính của một Âm Dương Ma Sư.
- Như vậy sao được? Thực lực của ngươi cao hơn ta, hẳn là ai liệp sát được thì người đó lấy chứ.
Lam Bảo Nhi vội vàng nói. Nàng cũng không muốn để cho Cơ Động nghĩ rằng nàng là một nữ hài tử thích chiếm tiện nghi của người khác.