Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 573





Thánh Tà Đảo đã nằm trong tầm mắt mọi người.
Ngoại trừ Cơ Động, những người còn lại đều đã hơn một năm không quay lại nơi này. Lúc này quan sát từ không trung, Thánh Tà Đảo lại gây cho bọn họ một cảm giác hoàn toàn khác biệt. Giờ đây, trên hòn đảo có diện tích lớn gần bằng một quốc gia này đang có vố số công tượng và binh lính hối hả xây dựng. Một trận tuyến phòng ngự có độ rộng gần vạn thước đã mơ hồ thành hình.
Không chỉ riêng trên Thánh Tà Đảo, mà bên bờ Đông Hải của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục cũng có rất nhiều quân đội các quốc gia đóng quân. Từ cảnh tượng mà nói, không thể nào có thể thống kê hết nổi số nhân công và binh lính ở bên dưới. Từ đó có thể nhận thấy, ngũ đại đế quốc lần này đã quyết định dốc toàn bộ vốn liếng để ứng phó với cuộc hạo kiếp này.
Dĩ nhiên, đấy chỉ là những gì mà nhóm người Cơ Động chứng kiến tại Thánh Tà đảo. Trên thực tế lại không chỉ như vậy, hiện tại toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục đều gấp rút triển khai trồng trọt cùng với việc chế tạo vũ khí. Bất luận là bình dân, quý tộc, thậm chí là thành viên hoàng thất cũng muốn góp phần tham gia lao động. Có thể nói là toàn dân động viên! Riêng chỉ có những Ma sư là không tham gia, bởi họ còn có một điều trọng yếu hơn cần phải làm, đó là tích cực tu luyện. Bọn họ chính trụ cột vững vàng cho cuộc Thánh chiến lần này.
Thấy cảnh tượng phía dưới, Phất Thụy liền không nhịn được mà tán thán: "Nhiều người đồng tâm hiệp lực như vậy khiến cho ngay cả ta cũng nhịn không được mà nhiệt huyết sôi trào. Chờ đến khi tới được Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục bên kia, ta đây nhất định phải đại khai sát giới."
Diêu Khiêm Thư cười nói: "Một khi đã sang bên đó, cơ hội cho chúng ta động thủ còn thiếu sao? Có khi là đối thủ đã chờ sẵn bọn ta ở bên đấy rồi cũng nên. Lúc ấy tha hồ mà đại khai sát giới nhá! Chúng ta sẽ là người sớm nhất tiến vào hồi thánh chiến này!"
Vừa nói, bọn họ vừa theo "đám mây" trôi đến bên cạnh Hồng Liên Thiên Hỏa, khi đến gần còn chừng trăm thước mới chậm rãi hạ xuống. Khoảng cách này đã là khoảng cách mà quân đội của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục đang đóng quân bên ngoài không thể phát hiện được, bởi càng tiến gần tới Hồng Liên Thiên Hỏa thì càng phải chịu nhiều ảnh hưởng trực tiếp từ nó. Vì vậy, liên quân của ngũ quốc đã ra nghiêm lệnh, bất luận kẻ nào cũng không được tiến lại gần trong phạm vi hai mươi dặm xung quanh Hồng Liên Thiên Hỏa.
Cơ Động đưa mắt quét qua một lượt các đồng bạn của mình, nói: "Mọi người trước tiên nghỉ ngơi một chút, sau đó chúng ta sẽ tiến hành như đã dự định. Một khi đã tới đây thì cũng không nên chậm trễ nữa, bất luận là có gặp phải nguy cơ nào thì chúng ta vẫn nhất định phải tiến vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.”
Thật ra thì mọi người cũng không cần nghỉ ngơi và hồi phục cái gì, chỉ là đám tọa kỵ của bọn họ lại phải cần điều ấy. Một lúc lâu sau, thể lực của quần long đã căn bản khôi phục. Cơ Động liền lập tức thu hồi trạng thái minh tưởng, hắn bây giờ không dám lơi là một giây một phút nào trong việc tu luyện. Sau nửa năm khổ tu tại Long cốc, tu vi của hắn lại có chút đột phá, đã đạt đến tám mươi tám cấp, còn cách cửu quan hai cấp ngắn ngủi nữa. Riêng Đỗ Hinh Nhi, sau khi chiếm được thần khí thì rốt cuộc cũng đã đột phá bát quan. Chỉ có mình Đỗ Minh là người duy nhất chưa đột phá.

"Cơ Động, ta có vài điều cần nói!" Thiên Cơ chợt lên tiếng.
Cơ Động gật đầu, đưa tay ra dấu mời hắn nói. Những khi chỉ có riêng Cơ Động và Thiên Cơ, Thiên Cơ luôn một mực gọi Cơ Động bằng hai tiếng chủ nhân. Mặc dù hiện tại đã chân chính là một Thiên Cơ, nhưng hắn vẫn thủy chung không quên được ân đức báo thù giúp mà Cơ Động đã cấp cho hắn thuở ban đầu. Nhưng dù vậy, Thiên Cơ vẫn nghe theo lời Cơ Động, khi có sự hiện diện của những người khác thì hắn sẽ trực tiếp gọi thẳng tên Cơ Động.
Thiên Cơ nói: "Quang minh Thiên Can Thánh Đồ chúng ta hiện tại đã có gần như đầy đủ chuyên chúc Thần khí: song mộc, song hỏa, song kim, song thổ,... Chỉ còn thiếu duy nhất song thủy thần khí..."
"Chờ một chút." Phất Thụy kỳ quái hỏi: "Thiên Cơ, ngươi nói trừ song thủy thì tất cả mọi người đều đã có thần khí, nhưng sao ta không thấy Khiêm Thư sử dụng thần khí của hắn bao giờ?"
Thiên Cơ khẽ mỉm cười: "Hắn đã có thần khí trong tay rồi, chỉ có điều tu vi của hắn còn chưa đủ nên không cách nào sử dụng được mà thôi. Khiêm Thư, ngươi còn nhớ lúc Cúc Hoa Trư đưa cho ngươi khỏa Châu tử kia không?"
Diêu Khiêm Thư trong lòng chấn động, mặc dù hắn đã sớm đoán được đôi chút nhưng giờ nghe Thiên Cơ nói thế mới dám xác nhận suy nghĩ của mình. Thì ra Cúc Hoa Trư cho hắn hạt châu kia lại chân chính là Giáp Mộc hệ thần khí, liền nhất thời trong lòng không khỏi ngổn ngang cảm xúc. Mặc dù Cúc Hoa Trư thân là ma thú, lại tuyệt đối là một tên gia hỏa khó ưa, nhưng sau hết thảy mọi chuyện xảy ra, nó lại dùng Thần khí bồi hoàn những thiệt thòi mà hắn phải chịu đựng....
Diêu Khiêm Thư ánh mắt phức tạp, nhẹ gật đầu: "Ta hiểu rồi, cám ơn ngài đã chỉ dẫn. Thiên Cơ, ta muốn biết làm sao mới chân chính sử dụng được thần khí này?"
Thiên Cơ trả lời: "Chí tôn cảnh giới, giáp châu khai khải!"
Điều này ý nói, chỉ cần tu vi hắn tăng lên mức Cửu quan Chí Tôn thì tự nhiên sẽ vận dụng được lực lượng của thần khí.
Thiên Cơ lại nói: "Châu Tử của Khiêm Thư, Vĩnh Hằng Chi Khải của Tư Tuyền, Hỏa Thần kiếm tập hợp Âm Dương song hỏa của Cơ Động, Hậu Thổ Chi Châu của Lang Thiên Ý, Đại Địa Nữ Thần Chi Trượng của Miểu Miểu, Kim Sát Thần Kiếm của Hinh Nhi và Diệt Tuyệt Kim Hoàn của A Kim, tám kiện Thần khí đã đủ. Chúng ta hiện tại còn thiếu hai kiện Thần khí song thủy, nhưng ta cũng đã biết được đại khái tung tích của chúng."
Vừa nói, hắn vừa giơ tay chỉ về hướng Hồng Liên Thiên Hỏa ở phía đối diện: "Hai kiện thần khí cuối cùng kia đang ở trên Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, hơn nữa còn bị Hắc Ám Thiên Cơ giở trò khiến chúng ẩn đi. Muốn đạt được thắng lợi cuối cùng, chúng ta nhất định phải tìm được hai kiện thần khí đó. Vì vậy, ta đề nghị sau khi tiến vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, chúng ta bất luận làm gì cũng phải tìm cho được hai kiện thần khí đó trước tiên."
Mọi người đồng lòng gật đầu, nhất là Đỗ Minh và Lam Bảo Nhi. Thấy những người khác ai cũng có thần khí của riêng mình, dĩ nhiên hai người bọn họ cũng không muốn thua thiệt!
Thiên Cơ nói với Cơ Động: "Những gì cần nói ta đã nói xong! Vai trò của ta là chỉ dẫn, việc an bài như thế nào phải trông cậy vào vai trò Thánh vương của ngươi!"
Cơ Động trầm giọng nói: "Tốt lắm, mọi người hãy thu hồi tọa kỵ của mình, tạm thời thu vào ma khí thủ trạc. Chúng ta lập tức tiến vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục."
Các Thiên Can thánh đồ nhanh chóng thu hồi tọa kỵ của mình, ai nấy thần sắc đều lộ ra vài phần hưng phấn và mong đợi, xen lẫn chút khẩn trương. Không cần Cơ Động nói thêm cái gì, bọn họ cũng hoàn toàn hiểu tầm quan trọng của chuyến đi này, nhất là sự nguy hiểm ẩn chứa bên trong.
Cuối cùng cũng đã tới thời điểm tiến vào thế giới của địch nhân!
Ánh mắt Cơ Động rơi vào trên người A Kim: "A Kim, ngươi là người có tu vi mạnh nhất. Ta trước tiên sẽ đưa ngươi xuyên qua, trong lúc mọi người chưa hoàn toàn qua hết, ngươi phải cực kỳ cẩn thận."

A Kim gật đầu: "Ta biết!"
Cơ Động thoáng do dự một chút, sau đó quả quyết tiến tới. Trong lúc A Kim còn chưa hết bàng hoàng đã đem nàng ôm chặt vào trong lòng. Cùng lúc đó, chín miếng Địa Tâm Hồng Liên cũng lặng lẽ xuất hiện, vây quanh thân thể hai người, tản mát ra khí tức đặc thù của nó.
"Không nên cử động, ngưng thần nội thủ. Nhớ là không được để ma lực phóng thích ra ngoài!"
Cảm thụ được sự ấm áp cùng mùi vị đặc biệt của nam nhân trên người Cơ Động, A Kim chỉ cảm thấy tâm thần mình trở nên nhộn nhạo, cho dù là lúc đối mặt với thánh cấp Hỏa Ma thì nàng cũng không thất thố như vậy. Nàng không ngừng tự nói với bản thân, sự ấm áp này vốn không thể thuộc về mình nhưng đôi tay lại không tự chủ được mà siết chặt vào eo Cơ Động, dán chặt thân hình vào người hắn. Mặc dù đó chỉ là một quãng thời gian ngắn ngủi, nhưng nàng quả thực rất trân trọng cảm thụ tuyệt vời này.
Cơ Động đem linh hồn lực của mình phóng thích ra trên diện rộng, mặc dù vậy hắn cũng không cách nào xuyên thấu qua hết thảy Hồng Liên Thiên Hỏa, đành phải phóng người lên, xông thẳng vào bên trong Hồng Liên Thiên Hỏa.
Hắn đã có kinh nghiệm khi mang Trần Tư Tuyền xuyên qua, biết rằng tốc độ càng nhanh thì càng chịu ít ảnh hưởng. Vì vậy, sau khi chui vào Hồng Liên Thiên Hỏa, Cơ Động không hề có nửa phần chần chờ, lập tức toàn lực xông tới.
A Kim thì lại có cảm thụ hoàn toàn bất đồng. Sau khi tiến vào Hồng Liên Thiên Hỏa, áp lực chung quanh chợt tăng lên mãnh liệt, nhưng ở trong vòng tay ấm áp của Cơ Động, cảm giác thư thái và an toàn đã giúp nàng gạt bỏ hết những e ngại, không hề quan tâm đến việc mình đang xuyên qua Chung cực Tất Sát Kỹ. Nàng chỉ việc dán chặt thân hình mềm mại của mình lên người Cơ Động, tùy ý để hắn đưa đi. Có lẽ, trong cả kiếp nhân sinh của nàng, đây chính là một lần duy nhất nàng có điều kiện nằm trong lồng ngực của hắn như thế.
A Kim còn chưa kịp nghĩ nhiều thì đã cảm thấy thân hình nhẹ bỗng, áp lực xung quanh đã biết mất hoàn toàn. Cơ Động cũng ngừng lại, nhẹ giọng nói: "A Kim, chúng ta đã đến nơi rồi!"
"Ah...!" A Kim lúc này hai tay vẫn còn ôm thật chặt Cơ Động.
Cơ Động cũng có chút lúng túng, A Kim dù sao cũng là một mỹ nữ tuyệt sắc, hơn nữa lại là một mỹ nhân ngoài lạnh trong nóng. Hắn dù sao cũng là một nam nhân chân chính, cho dù có muốn hay không thì ít nhiều cũng động tâm trong lòng, nhất thời không khỏi có chút lúng túng.
A Kim hít sâu một hơi, cảm thấy đầu óc bấn loạn mơ hồ, tuy không tình nguyện nhưng đành phải thả lỏng vòng tay đang ôm Cơ Động ra, đôi mắt đẹp u oán liếc nhìn Cơ Động. Ánh mắt u oán tới mức Cơ Động cũng phải thầm than nhẹ trong lòng.
Loại ánh mắt này, hắn đã từng được thấy trên mặt Trần Tư Tuyền. Giờ đây, Cơ Động có thể đã hoàn toàn khẳng định lời Địa Long tổ nói A Kim thích mình là sự thật.
Một khắc sau đó, Cơ Động lại một lần nữa chui vào trong Hồng Liên Thiên Hỏa. Hắn thậm chí còn không kịp dặn dò A Kim lấy một câu, cắm đầu cắm cổ phóng đi như chạy trốn. Nhìn bộ dạng có chút chật vật của Cơ Động mà A Kim không khỏi bật cười, lẩm bẩm: "Tiểu quỷ nhát gan! Trên mặt tình cảm, ngươi thì không thể thông tuệ bác ái như phương diện ma kỹ một chút nào hay sao?"
Trong miệng mặc dù nói như vậy nhưng trong nội tâm nàng cũng biết nếu như Cơ Động quả thật bác ái như vậy, thì với tính cách của nàng, e rằng cũng chẳng thèm coi hắn vào đâu.
Một lần nữa chui ra Hồng Liên Thiên Hỏa, Cơ Động không hề chậm trễ chút nào, người tiếp theo hắn mang theo là Lang Thiên Ý. Xen kẽ cả nam lẫn nữ dù sao áp lực cũng sẽ giải tỏa hơn nhiều so với việc liên tục ôm một loạt mỹ nhân rồi mới tới nam nhân. Như vậy, hắn cũng có thể tự nhiên hơn nhiều.
Lang Thiên Ý đã đột phá cửu quan, đây cũng chính là mục đích mà Cơ Động lựa chọn người thứ hai. người thứ ba sẽ là Phất Thụy, Cơ Động hoàn toàn căn cứ vào tu vi mà quyết định.
Kế tiếp đó, lần lượt từng Thiên Can thánh đồ được Cơ Động đưa đến Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Cuối cùng mới đến phiên của Thiên Cơ.

Nhưng ngay vào lúc này, Thiên Cơ Nhãn trên trán Thiên Cơ đột nhiên mở ra mà không hề có dấu hiệu báo trước. Hơn nữa, bên trong lại không tản mát ra quang mang thâm ảo mà là một tầng huyết quang. Thiên Cơ hoảng sợ thốt lên: "Không tốt! Chúng ta đi nhanh lên. Nguy cơ có tính hủy diệt đã sắp phủ xuống!"
Cơ Động nhìn bộ dạng Thiên Cơ đột nhiên biến hóa cũng cảm thấy thất kinh. Hắn hoàn toàn tin vào lời tiên đoán của Thiên Cơ trước khi rời khỏi Long cốc, nhưng không nghĩ tới việc mối nguy ấy lại tới nhanh như vậy.
Cơ Động căn bản không cần hỏi han thêm nữa, chỉ cần nhìn Thiên Cơ Nhãn hoàn toàn biến thành một màu đỏ rực là hắn đã hiểu sự tình nghiêm trọng đến mức độ nào.
Thân hình bạo phát, Cơ Động ôm lấy Thiên Cơ, nhanh như tia chớp xông vào Hồng Liên Thiên Hỏa, dùng tốc độ hết sức bình sinh phóng đi. Nội tâm dậy sóng như phiên giang đảo hải, nguy cơ kia đến tột cùng là như thế nào mà Thiên Cơ Nhãn lại có phản ứng như vậy...
Khi hắn đưa A Kim xuyên qua, mặc dù không cảm giác được nguy cơ đang rình rập, nhưng thân là Thiên Can Thánh vương nên Cơ Động không dám có nửa phần khinh thường. Thánh cấp trung giai linh hồn lực toàn lực quét qua phương viên hơn mười dặm, sau khi không phát hiện bất cứ điều gì khả nghi mới quay đầu chạy trối chết. Giờ đây có sự cảnh báo của Thiên Cơ, sự tin tưởng vào linh hồn lực của bản thân đã sụp đổ hoàn toàn, chỉ muốn ngay lập tức hội tụ cùng các đồng bạn.
Thân hình chợt lóe, Cơ Động cùng Thiên Cơ đã từ trong Hồng Liên Thiên Hỏa chui ra ngoài. Điều khiến hắn thở phào nhẹ nhõm chính là không có bất kỳ biến hóa nào xuất hiện, các đồng bạn đã tụ tập ở nơi đây đợi chờ bọn họ đến. Thấy tất cả mọi người đều bình an vô sự, Cơ Động cũng buông được tiếng thở phào nhẹ nhõm.
Quay đầu nhìn về phía Thiên Cơ, Cơ Động lại hoảng sợ phát hiện bên trong Thiên Cơ Nhãn trên trán Thiên Cơ lại có một giọt nước mắt đỏ như máu đang chầm chậm chảy xuống. Sau đó, Thiên Cơ sắc mặt tái nhợt, cả người vô lực, lảo đảo ngã xuống.
"Mau! Mang mọi người trở về!" Thiên Cơ gần như là dùng toàn lực gầm lên những lời này.
Đúng lúc này, Cơ Động chợt cảm nhận được một cỗ ma lực vô cùng bén nhọn xuất phát cách hắn không xa, nhanh như cắt bắt thẳng về hướng mình. Tuy nhiên, mục tiêu không phải là Cơ Động, mà lại là nhằm vào Thiên Cơ.
Công kích đến quá đột ngột và cũng quá nhanh, hơn nữa khoảng cách lại gần như vậy, nên cho dù Cơ Động có tu cao đến mấy thì dù có xoay người phản ứng thì cũng không kịp nữa. Dưới tình huống như vậy, Cơ Động chỉ có thể làm được duy nhất một chuyện, đó là lắc mình tới, dùng thân mình che chắn cho Thiên Cơ.
"Ầm...!"
Cơ Động và Thiên Cơ cùng nhau bị hất tung đi. Với cường độ thân thể Thánh cấp của Cơ Động, trong tình huống bất chợt này cũng không phún ra một vòi máu nơi miệng, bắn đầy lên thân hình Thiên Cơ. Hơn nữa, công kích ấy không chỉ khiến tâm thần Cơ Động kịch biến và tê dại, mà còn điên cuồng tàn phá kinh mạch trong nội thể hắn. Vậy nhưng, điều mà Cơ Động muốn làm nhất lúc này chỉ là cố gượng xoay người lại nơi phát xuất công kích, hỏi người đó một câu: "Tại sao....?"
Lúc thân Cơ Động bị chấn bay đi cũng là lúc một tràng tiếng hô kinh hãi vang lên. Tại thời điểm đó, một cỗ uy áp khổng lồ cách nhóm Thiên Can thánh đồ chừng trăm thước đột nhiên bùng phát. Có tổng cộng mười một đạo thân ảnh tựa như từ hư không xuất hiện, phiêu phù trước mặt mọi người.
Mười một thân ảnh đột nhiên xuất hiện đó là Hắc ám Thiên Can Thánh vương Lý Vĩnh Hạo, cùng với toàn bộ Hắc ám Thiên Can thánh đồ vây quanh một người như quần tinh ủng nguyệt. Đó không phải là Hắc Ám Thiên Cơ sao?