Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 398





Cơ Động nhìn sang Phất Thụy rõ ràng phát hiện thần sắc hắn đột nhiên cứng ngắc, trong lòng không khỏi thầm than. Xem ra sư huynh cũng giống như mình, hẳn là gặp vấn đề kia rồi. Thế nhưng, mặc dù hắn kiên trì nhất định phải ở chung một chỗ với Liệt Diễm, nhưng hắn lại hi vọng Phất Thụy có thể quên đi thống khổ, quan hệ giữa Miểu Miểu và Phất Thụy tuyệt đối là một chọn lựa không tồi. Có lẽ đây là mâu thuẫn đang tồn tại trong lòng hắn.
Không đợi Phất Thụy mở miệng, Cơ Động đã gật đầu nói: "Tốt, vậy thì cùng nhau đi. Cây Rụng Tiền (biệt danh Diêu Khiêm Thư), ngươi mang những người khác đi tới thành Thiên Cơ hội hợp với Thiên Cơ. Chậm thì năm ngày, lâu thì mười ngày chúng ta sẽ trở về."
"Được!" Diêu Khiêm Thư đáp ứng một tiếng, trong nhóm Thánh Đồ hắn là người lĩnh ngộ Ngũ Hành Trận sớm nhất. Ban đầu cả hai cùng nhau lĩnh ngộ. Cơ Động nhờ có thần khí Hỏa Thần kiếm và tuyệt học hai đại quân vương lưu lại trong linh hồn lạc ấn nên tu luyện rất nhanh, sau lại có thêm kỹ năng Diệt Thần Kích và Phân Thân Thác Ảnh. Mà Diêu Khiêm Thư không có những kỹ năng thiên biến vạn hóa như thế, hắn chỉ tập trung tu luyện ma lực và ma kỹ đến trình độ cực kỳ tinh vi. Hắn lĩnh ngộ Ngũ Hành trận thậm chí còn vượt qua Phất Thụy, hiện tại đã suốt lĩnh ngộ được bảy đại trận, đang hi vọng tiến một bước nữa hiển nhiên không muốn trì hoãn thời gian.
Cơ Động vốn còn phải bận tâm đến A Kim nên không có bất kỳ dị nghị gì, cũng không tỏ ý muốn đi cùng bọn họ. Từ khi A Kim thay đổi ý định đồng ý cho Trần Tư Tuyền gia nhập Thiên Can thánh đồ, Cơ Động vẫn cảm thấy có điểm kỳ lạ.
Trên đường đi tới Địa Cung A Kim càng thêm trầm mặc, ít nói hơn hẳn trước kia. Biến hóa này làm cho Cơ Động tuy bận tâm nhưng cũng không thể làm gì được. Hắn không biết A Kim đang nghĩ cái gì, nên hắn không thể chủ động giải thích.
Tiếng rồng ngâm đột ngột vang lên, Cơ Động và Phất Thụy cùng nhau triệu hồi Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Tử Lôi Diệu Thiên Long, Cơ Động nói với Trần Tư Tuyền: "Nếu Miểu Miểu cùng đi thì ngươi cứ ngồi ở bên Ngân Dực Hải Đông Thanh vậy. Đại Diễn Thánh Hỏa Long tính cách táo bạo sợ rằng sẽ làm bị thương đến ngươi!" Hắn nói tới chỗ này ánh mắt dần dần nghiêm túc.
Đại Diễn Thánh Hỏa Long vừa được triệu hoán ra đã đứng thẳng trên mặt đất, cái đầu Ngũ Lương Dịch trực tiếp dí đến trước người Trần Tư Tuyền. Thậm chí còn nhẹ nhàng chà chà trên người nàng, nhìn thế nào cũng không có nửa phần tính cách táo bạo như hắn nói, ngược lại ai cũng thấy nó cực kỳ ngoan ngoãn.
Trần Tư Tuyền cười mị mị nói với Cơ Động: "Cơ Động lão sư, Đại Diễn Thánh Hỏa Long của ngài tựa hồ rất yêu thích ta mà. Ta cứ ngồi trên lưng nó vậy."

Không đợi Cơ Động mở miệng cự tuyệt, Ngũ Lương Dịch lập tức gật đầu lia lịa, tuyệt đối không cấp cho Cơ Động một chút mặt mũi, cái đầu to tự động cúi xuống trước mặt Trần Tư Tuyền.
Tình huống như thế bất luận là Cơ Động hay là người khác đều lần đầu tiên nhìn thấy, sắc mặt mỗi người trở nên cực kỳ quái dị, bản thân Đại Diễn Thánh Hỏa Long có thể chèn ép cả một đời Thánh Long, từ lúc nào trở nên dễ tính như vậy nhỉ? Chẳng lẽ nó cũng mê gái sao? Nhưng mà, hình như bọn chúng cũng là phái nữ mà?
Nhìn bộ dạng Cơ Động ngạc nhiên trợn mắt há mồm đứng ngây như phỗng, Trần Tư Tuyền bình thản cười một cái, tung người nhảy lên đứng trên đầu Ngũ Lương Dịch.
Hiện tại Cơ Động cực kỳ bất đắc dĩ, hắn hoàn toàn không biết là đang xảy ra chuyện gì Sau khi tự hỏi một hồi hắn tự nói với mình, hẳn là bởi vì Trần Tư Tuyền có được cực hạn Ất mộc. Ma lực Trần Tư Tuyền tràn đầy khí tức sinh mệnh, bất cứ sinh vật nào tiếp xúc cũng sẽ bị hấp dẫn. Hơn nữa, trên người nàng còn có Vĩnh Hằng Khải và khối Sinh Mệnh Hạch nữa. Hấp dẫn Đại Diễn Thánh Hỏa Long không phải là không có khả năng.
Đáng thương cho một đời Thánh vương, phán đoán mãi mà không hiểu được vấn đề chính xác. Nguyên nhân Trần Tư Tuyền hấp dẫn được Mao Thai và Ngũ Lương Dịch chỉ có một, đó là vì nàng chính là Liệt Diễm.
Long tộc là chủng tộc thông duệ, mặc dù Liệt Diễm chỉ còn một tia thần thức lưu lại, nhưng Mao Thai và Ngũ Lương Dịch cũng có thể cảm nhận được. Bọn chúng khi còn nằm trong trứng từng dùng máu tươi Cơ Động, đồng thời Liệt Diễm trả giá còn nhiều hơn cả hắn. Nó làm sao lại không thân cận với Liệt Diễm đây? Có thể nói bọn chúng có được lực lượng như bây giờ, tất cả đều là Liệt Diễm ban cho.
Phất Thụy đứng trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long buồn cười nhìn Cơ Động không cam lòng, buồn bực mãi không muốn đi lên Thánh Hỏa Long. Vào lúc này, bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện thêm một người, Miểu Miểu cười cười đứng trước mặt hắn: "Ngân Dực Hải Đông Thanh gần đây đang bế quan tiến hóa, Đại Diễn Thánh Hỏa Long tính cách thô bạo, ta và ngươi cùng ngồi trên Tử Lôi Diệu Thiên Long nhé!" Vừa nói dứt lời, khi Phất Thụy trợn mắt trừng trừng nhìn tới, nàng trực tiếp xoay người ngồi ở vị trí trước người hắn. Hai tay nắm yên cương trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, ý tứ cũng quá rõ ràng rồi, cho dù ngươi có đuổi ta cũng không đi nha!
Phất Thụy im lặng một trận, trước một khắc bản thân còn đang giễu cợt tiểu sư đệ, nhưng ai ngờ sau một khắc phiền phức tìm tới mình rồi? Cảm thụ được ánh mắt những người khác hài hước nhìn sang mình, Phất Thụy tức giận nói: "Lôi Đình, đi thôi!"
Tử Lôi Diệu Thiên Long hai cánh vỗ lên, giống như một đạo thiểm điện bay thẳng lên trời, ở bên kia Đại Diễn Thánh Hỏa Long lắc nhẹ thân thể vọt lên không trung. Cơ Động và Trần Tư Tuyền chia ra đứng ở trên đầu Mao Thai và Ngũ Lương Dịch, kèm theo hai luồng sáng trắng đen bay tới cực nhanh, nhìn vào bộ dạng hai người có cảm giác y như thần tiên hạ phầm vậy.
A Kim đứng trên mặt đất nhìn lên thân ảnh dần biến mất trên không trung, nụ cười của nàng không còn một tia sinh khí. Hai quả đấm theo bản năng nắm lại. Tại sao, tại sao ngươi đi rồi còn trở lại? Tại sao khi mà ta cảm giác có được hi vọng thì ngươi lại đoạn tuyệt nó nhanh như thế chứ? Đúng vậy, ngươi đã cứu mạng của ta, nhưng ngươi cũng làm cho ta vô cùng thống khổ. Chủ nhân ơi là chủ nhân, đến tột cùng ta nên làm thế nào đây?
"A Kim tỷ tỷ, ngươi cũng thích Cơ Động có đúng không?" Thanh âm Lam Bảo Nhi lặng lẽ vang lên bên tai A Kim. A Kim nghe thế liền chấn động toàn thân, sắc mặt tái nhợt quay đầu nhìn về phía Lam Bảo Nhi, vươn cánh tay ra nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng: "Nha đầu ngốc, không nên suy nghĩ nhiều, chúng ta sẽ không có cơ hội nào cả."
Lam Bảo Nhi cúi đầu: "Ta không rõ tại sao, nữ hoàng Liệt Diễm không phải là ta có thể so sánh, nhưng mà ngay cả Trần Tư Tuyền mới vừa quen Cơ Động thôi mà, tại sao?"
A Kim lắc đầu, nói: "Ngươi hiểu Cơ Động còn không đủ, hắn sẽ không yêu ngươi và ta, cũng sẽ không yêu Trần Tư Tuyền, người hắn yêu chỉ có mỗi Liệt Diễm, chủ nhân của ta mà thôi." Vào giờ khắc này, trong nội tâm của nàng đột nhiên dễ chịu hơn một ít. Nhớ tới đầu tóc trắng xóa của Cơ Động, nhớ tới cảnh hắn hàng ngày chìm đắm trong bia rượu với mồi nhắm kia. Lúc này trong lòng A Kim chỉ còn lại một lời chúc phúc lặng lẽ. Hi nhìn bọn họ có thể ở chung một chỗ. Cũng chỉ có nàng mới có xứng đôi với hắn mà thôi. Chủ nhân, Cơ Động, ta sẽ chúc phúc cho các ngươi!
Từ rừng già Nặc Đinh và đầm lầy Mê Vụ đi đến ven biển Đông Hải vẫn còn một đoạn đường không ngắn. Bốn người Cơ Động cưỡi hai đầu cự long cấp chín dùng hết tốc lực phi hành, ước chừng bay được hai ngày đã nhìn thấy bờ biển Đông Hải.

Thánh Tà Đảo sớm đã không còn bất kỳ thứ gì che đậy, Tử Lôi Diệu Thiên Long và Đại Diễn Thánh Hỏa Long ở trên không trung bay lượn, mọi người đã nhìn thấy được cảnh tượng hoành tráng của biển rộng vô bờ.
Cơ Động và Phất Thụy khống chế hai đầu rồng chậm rãi dừng ở trên không trung. Phất Thụy, Miểu Miểu và Trần Tư Tuyền thần sắc không giống nhau, riêng ánh mắt Cơ Động lúc này đã hiện lên tia lửa nóng rực.
Cách bọn họ khoảng mười dặm là bức tường lửa khổng lồ. Hồng Liên Thiên Hỏa bốc cháy rực rỡ ngăn cách còn triệt để hơn cả Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, bất luận là sóng gió từ biển rộng to lớn đến thế nào cũng không thể nào tiến đến gần bức tường Hồng Liên Thiên Hỏa kia. Ánh sáng hỏa diễm tỏa ra chói mắt hoàn toàn ngăn cách hai phiến đại lục.
Cơ Động nắm chặc hai đấm, trước ngực không ngừng phập phồng, chính là Hồng Liên Thiên Hỏa ở trước mắt đã cứu vớt đại lục Quang Minh Ngũ Hành. Nhưng cũng chính vì nó mà chân tình cả đời hắn cũng mất đi. Có thể nói, bức tường hỏa diễm vô biên vô hạn này chính là tâm huyết của Liệt Diễm. Nếu như không giải phóng siêu tất sát kỹ cường đại như vậy, có lẽ thời điểm Liệt Diễm đối mặt sát thần Tu Phổ sẽ không có chết. Hết thảy điều đó cũng chỉ vì bản thân hắn.
"Liệt Diễm, ban đầu tại sao nàng lại giao cho ta nhiệm vụ như thế chứ? Tại sao không để cho ta theo nàng đi. Nàng có biết, một mình ta sống trên thế gian là thống khổ cỡ nào không?" Cơ Động lẩm bẩm, hắn hoàn toàn không chú ý tới Trần Tư Tuyền đứng trên đầu Ngũ Lương Dịch nghe hắn nói những lời này đã lặng lẽ cắn chặt đôi môi.
Vào lúc ấy, từ xa xa vang lên một tiếng hét: "Cơ Động, tên tiểu tử thúi này cuối cùng đã chịu hiện thân rồi, mau chết đi cho lão phu." Kèm theo thanh âm truyền đến, một luồng ánh sáng vàng kim y như sao băng rơi xuống, mang theo đuôi lửa màu vàng chói lọi lao thẳng tới.
Khí tức Canh kim hệ khổng lồ làm cho bốn người lâm vào ký ức đau khổ cũng phải đồng thời giật mình. Sau một khắc, đoàn kim quang đã ngừng lại cách bọn họ không xa. Không phải là hội trưởng Chu Tiểu Tiểu của thương hội Ngốc Có Tiền đó sao?
"Là ngươi?" Cơ Động nhìn qua Chu Tiểu Tiểu, sắc mặt nhất thời trầm xuống. Sự xuất hiện của hắn nhất thời làm cho Cơ Động nhớ tới tình cảnh khi hắn ở trong tửu điếm Ngốc Có Tiền. Sắc mặt hắn tốt đẹp mới là lạ đó!
"Không phải là ta thì là ai, Cơ Động, ta tìm ngươi quá khổ đi!" Mập mạp bày ra một thân khổ sở, nếp nhăn đầy mỡ trên mặt đang muốn tràn cả ra ngoài.
Cơ Động lạnh lùng nói: "Ngươi tìm ta làm gì?"
Chu Tiểu Tiểu cười gian nói: "Đương nhiên là bồi lễ rồi, ngàn lần sai vạn lần sai đều là mập mạp ta có lỗi, ngươi đại nhân đại lượng, cho ta thêm một cơ hội được hay không?"
Nhìn mập mạp nở nụ cười hèn mọn, sắc mặt Cơ Động nhất thời hòa hoãn hơn rất nhiều. Bất luận nói thế nào, Chu Tiểu Tiểu cũng là một vị tuyệt thế cường giả đạt tới 96 cấp, lại còn lĩnh ngộ Hỗn Độn Kim, một thân tu vi cực kỳ cường đại. Một người như vậy lại đứng trước mặt mọi người thừa nhận sai lầm, chuyện tình lúc trước không đến nổi không tính toán được, hiện tại tức giận trong lòng Cơ Động coi như tiêu tán.
"Ngươi không có sai, không phải là ngươi đắc tội ta. Thế nhưng, ta rất hoài nghi địa vị của ngươi ở trong thương hội Ngốc Có Tiền. Một gã tổng quản lý của tửu điếm cũng không nghe lời của ngươi. Ngươi đây thân làm hội trưởng cũng không có điểm gì đặc biệt nhỉ?" Cơ Động thản nhiên nói.
Mập mạp nhất thời trở nên khá lúng túng, nói: "Đừng nói nữa, ta sắp sửa tức chết đến nơi rồi. Ta nói cho ngươi hay, dựa theo quy củ trong nội bộ thương hội Ngốc Có Tiền vĩnh viễn sẽ chia làm hai phái. Một phái là hội trưởng tiền nhiệm nắm trong tay, ước chừng có hai phần ba thành viên nghị sự đoàn, nhóm bên kia là một phần ba còn lại. Điều này là để chế ước đương kim hội trưởng. Dù sao, vị trí hội trưởng này phải trải qua thương hội bồi dưỡng mới có thực lực cường đại. Nếu như không thêm vào chế ước thì thương hội sẽ rất dễ dàng tiến về phía bờ vực diệt vong. Ngươi gặp phải chính là gã tổng quản lý thuộc bộ phận thành viên nghị sự đoàn hai phần ba kia. Dĩ nhiên, lần này hắn phạm phải sai lầm lớn nên đã bị miễn chức. Thế nhưng hãy nghe ta nói, Cơ Động tiểu tử, chuyện này mặc dù là thương hội chúng ta không đúng, ngươi cũng không cần gây chiến làm gì, một hơi chặt đứt hai phần năm phần cơm của chúng ta, ngươi biết mập mạp ta đau lòng đến mức nào không?"

"Ta chặt đứt việc buôn bán của ngươi?" Cơ Động nghi ngờ nhìn qua mập mạp, không rõ hắn đang nói đến chuyện gì.
Chu Tiểu Tiểu nhìn thoáng qua Trần Tư Tuyền ở bên cạnh Cơ Động: "Đông Mộc đế quốc, Trung thổ đế quốc trước sau đoạn tuyệt giao dịch cùng thương hội chúng ta, không phải vì chuyện của ngươi với tửu điếm Ngốc Có Tiền hay sao? Tiểu tử, ngươi bày trò gì giả ngu với ta hả?" Hắn vẫn cho rằng những chuyện này là do Cơ Động bày mưu tính kế.
Cơ Động theo ánh mắt Chu Tiểu Tiểu nhìn qua Trần Tư Tuyền: "Chuyện này ngươi biết không?"
Trần Tư Tuyền rõ ràng gật đầu xác nhận: "Ta biết, là ta để cho Đông Mộc đế quốc đoạn tuyệt lui tới với thương hội Ngốc Có Tiền. Một ngày là thầy, trọn đời là cha. Bọn họ vũ nhục Cơ Động lão sư cũng chính là vũ nhục ta. Chuyện này ta dĩ nhiên phải xen vào. Cho nên ta cho người thông báo với phụ hoàng!"
Nghe Trần Tư Tuyền nói xong, không chỉ là Cơ Động mà Phất Thụy và Miểu Miểu cũng đồng thời thất kinh. Thương hội Ngốc Có Tiền bọn họ đều biết, đây là thương hội đệ nhất thiên hạ có lực ảnh hưởng cực kỳ lớn đối với đại lục. Theo lời nói hồi nãy, bọn họ đã nghe ra gã mập mạp này chính là hội trưởng thương hội Ngốc Có Tiền, một vị cường giả Chí Tôn Canh kim hệ?
Bọn họ đối với quan hệ giữa Cơ Động và Trần Tư Tuyền cũng không hiểu rõ, vốn cho rằng hai người là tình lữ, có lẽ Cơ Động biểu hiện còn khá mập mờ. Nhưng mà vị công chúa Đông Mộc đế quốc này thì đã thể hiện tình yêu say đắm quá rõ ràng rồi. Đối với thân phận Trần Tư Tuyền, Cơ Động không có giấu diếm làm gì, hắn đã sớm nói cho bọn họ biết. Nhưng mà bọn họ không hề nghĩ tới, Trần Tư Tuyền lại có lực ảnh hưởng đối với Đông Mộc đế quốc lớn như vậy.
Cho dù là Đông Mộc đế quốc hay là Trung thổ đế quốc, chuyện đoạn tuyệt giao dịch với thương hội Ngốc Có Tiền dĩ nhiên sẽ làm cho thương hội Ngốc Có Tiền tổn thất cực to. Nhưng đồng dạng, hai đại đế quốc cũng sẽ tổn thất không nhỏ. Huống chi còn phải tùy thời đối mặt với thương hội Ngốc Có Tiền trả thù toàn diện. Đây chính là thương hội khổng lồ có nội tình hơn năm trăm năm đó? Cũng không phải là thứ mà ai cũng có can đảm đắc tội đâu!
Cơ Động kinh ngạc là bởi vì lực ảnh hưởng của Trần Tư Tuyền. Cho dù nói như thế nào, Trần Tư Tuyền cũng chỉ là một vị công chúa, thế mà nàng lại có thể ảnh hưởng đến Đông Mộc đế quốc cho ra quyết định như thế, điều này thật sự là Cơ Động không thể nào nghĩ tới.
"Lộn xộn! Ngươi chẳng lẽ không biết làm như vậy sẽ khiến cho Đông Mộc đế quốc tổn thất bao nhiêu không?" Cơ Động cau mày nói.
Trần Tư Tuyền mỉm cười thản nhiên, phảng phất như là đang đối diện với một việc vô cùng đơn giản, nàng chỉ lạnh nhạt nói: "Ta chỉ biết là sư phụ của ta bị người ta khi dễ. Tổn thất một ít tiền tài thì tính là cái gì, chỉ cần có thể xả giận cho ngài, ta đều cho là đáng giá. Bồi thêm cả Đông Mộc đế quốc vào thì tính là cái gì chứ?"