Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 341





Đối với việc Hiên Viên Hâm bàn gì với Đường Y Luyến, Cơ Động cũng không thèm để ý, hắn càng không vì Hiên Viên hâm có địch ý với mình mà ra tay. Cấp độ ma sư như Hiên Viên Hâm căn bản không đáng cho hắn coi là địch nhân. Cơ Động chỉ huy việc tiến vào núi thí luyện, mục đích chủ yếu chỉ là muốn thông qua thực chiến để kiểm tra hiệu quả của Ngũ Hành tương sinh, ngũ vị nhất thể ( năm yếu tố hợp lại thành một). Nếu thành công thì sẽ có thể tiến hành đào tạo trên cả toàn đại lục. Năm năm sau, khi Hồng Liên Thiên Hỏa bị giải trừ, nó cũng giúp cho cuộc chiến với Hắc Ám đại lục thêm mấy phần chắc chắn.
Trải qua thời gian dài được Âm Chiêu Dung khuyên bảo, tinh thần của hắn đã dần dần khôi phục, mặc dù vẫn bi thương như cũ, nhưng đã vùi nó vào nơi sâu thẳm trong lòng. Cả người Cơ Động đã không còn mang bóng dáng tĩnh mịch nữa, mà là lạnh lùng như băng.
-Cơ Động lão sư, đối với lần thí luyện này, ngài có tính toán gì không?
Đường Y Luyến đứng bên cạnh Cơ Động, bọn họ dù sao cũng là người lãnh đạo của một tổ, mỗi người đều mang theo lớp của mình, mặc dù nàng không hề có chút hảo cảm nào với Cơ Động. Nhưng người ta dù sao cũng là lão sư. Lúc bắt đầu thí luyện cũng nên phối hợp với nhau.
Cơ Động nhìn về Đường Y Luyến một cái, rồi thản nhiên nói:
-Trực tiếp vào núi thôi. Đi thẳng về phía trước.
Đường Y Luyến khẽ sửng sốt:
-Như vậy không ổn đâu. Ta cho rằng, nên bắt đầu từ dưới chân núi, để cho các học viên từ từ thích ứng với thực lực của ma thú cấp thấp đã, hơn nữa sẽ rèn luyện thêm năng lực ứng chiến, từ đó từ từ tiếp cận với nơi có ma thú mạnh hơn. Lần thí luyện này cũng theo trình tự đó mà chậm rãi bắt đầu.
Lúc này, hai người bọn họ cùng hai mươi học viên đã chính thức bước chân vào trong phạm vi của A Nhĩ Mạn Tư sơn, các học viên bắt đầu trở nên căng thẳng hơn, thỉnh thoảng quay qua nhìn xung quanh. Bọn họ phần lớn đều không có kinh nghiệm thực chiến, mà lại sắp đối mặt với ma thú, cho nên căng thẳng cũng là chuyện đương nhiên.
Cơ Động liếc Đường Y Luyến một cái, cũng không nói thêm gì nữa. Đường Y Luyến cho rằng hắn đã nhận lời mình, thì bỗng lúc ấy, ánh mắt Cơ Động hơi di chuyển một chút. Cách đó không xa, đột nhiên xuất hiện một thân ảnh hồng sắc, lao thẳng về hướng mọi người.
Đường Y Luyến theo bản năng di chuyển sang một bên, đến bên cạnh đám học viên của mình. Tốc độ của thân ảnh hồng sắc kia cũng không tính là quá nhanh, là một con hỏa miêu cao chừng hai thước. Bốn chân đạp trên lửa, miêu trảo lấp loáng, lao thẳng tới một học viên. Thân hình mặc dù không lớn lắm nhưng bộ dáng trông rất hung hãn.
Các học viên mặc dù chưa hề chiến đấu qua với ma thú, nhưng có thể tiến vào Sí Hỏa học viện, cũng phải có một chút kinh nghiệm thực chiến. Đường Y Luyến chỉ huy học viên lớp tam ban đồng thời hành động, trong lúc nhất thời, vô số loại ma kỹ đủ màu sắc toàn bộ được phóng ra, mười luồng quang mang mạnh yếu bất đồng trong nháy mắt toàn bộ đánh lên trên người hỏa miêu.

Trong không khí tràn ngập nguyên tố ma lực, hỏa miêu kêu thảm một tiếng, nó bất quá chỉ là một con ma thú nhất cấp yếu nhất, đột nhiên gặp phải mười ma sư có tu vi nhị, tam quan đồng thời vây công, sao có thể chịu được chứ. Lúc này, rơi xuống đất chỉ còn lại cái xác không hồn. Đáng tiếc, là ma thú nhất cấp yếu ớt nhất, nó cũng không hề có viên tinh hạch nào.
Đường Y Luyến đối với phản ứng của các đệ tử mình rất hài lòng. Trong trường học, nàng vốn nổi tiếng về năng lực ứng biến, một tháng qua, phần lớn thời gian các học viên này đều luyện tập tốc độ phản ứng.
-Tốc độ phản ứng tạm được, tiếp tục giữ vững.
Đường Y Luyến kích lệ học viên mình một câu.
Học viên lớp tam ban rõ ràng có chút đắc ý, ánh mắt nhìn sang lớp bên cạnh, mang mấy phần khiêu khích. Dù sao cũng là hai lớp học, đương nhiên là có sự cạnh tranh với nhau.
Làm Đường Y Luyến hơi ngạc nhiên là, tất cả học viên nhất ban không hề có chút phản ứng nào. Thậm chí, ngay cả động tác phòng ngự cũng không tiến hành. Lẽ ra, mười học viên này phải là những người sắc xuất nhất chứ, sao lại chậm lụt thế này?
Tử Thần Tinh hơi khinh thường liếc mắt nhìn qua các học viên tam ban, khẽ lẩm bẩm nhưng âm lượng không hề giống việc lẩm bẩm chút nào:
-Các bạn đồng học tam ban quả nhiên lợi hại a! Giết một con ma thú thôi mà thoáng cái đã phóng ra tới mười chiêu. Ma kỹ quả nhiên dồi dào.
Không có hành động như các học viên lớp kế bên không có nghĩa là bọn hắn chậm lụt, mà bởi vì không nhận được mệnh lệnh của Cơ Động. Trước khi vào núi, Cơ Động đã ra lệnh, yêu cầu của hắn chỉ có một, đó là kỷ luật nghiêm mình. Không có mệnh lệnh của hắn thì tuyệt đối không được xuất thủ. Luôn bảo trì sự cảnh giác.
Hai lớp học viên cũng có hai trận hình bất đồng, bên lớp tam ban thì đó là nam nữ phối hợp, hai ma sư cùng thuộc tính thì đi cùng với nhau, mang ý hỗ trợ lẫn nhau. Mà lớp của Cơ Động bên này, chia ra làm hai tổ. Nam sinh năm người cùng nữ sinh năm người tạo thành hai vòng tròn. Mà Cơ Động đi trước, nhưng tựa hồ lại ở giữa vị trí của hai tổ. Nhìn qua thì đội hình hành động của lớp tam ban có vẻ khá nghiêm chỉnh. Mà lớp bên cạnh lại dường như có chút rối loạn, hỗn độn rồi. Đường Y Luyến càng cảm thấy Cơ Động chính là một tên làm hư học sinh.
-Tử Thần Tinh, ngươi nói gì?
Một nam học viên tam ban có vóc người cường tráng bước lên trước, gầm lên một tiếng.
Tử Thần Tinh khinh thường bĩu môi:
-Cần ta phải lặp lại một lần nữa mới chịu sao?
Đường Y Luyến trách mắng:
-Đủ rồi, hiện giờ các ngươi là đồng bạn với nhau. Lúc nào cũng có thể gặp phải nguy hiểm từ ma thú. Cho các ngươi tới A Nhĩ Mạn Tư sơn không phải để cho các ngươi đấu võ mồm.
Tử Thần Tinh hừ một tiếng, cũng không nói gì thêm. Hắn mặc dù vẫn không hề có chút hảo cảm với Cơ Động, nhưng với tổ hợp kỹ Ngũ Hành tương sinh làm hắn không khỏi có vài phần khâm phục với vị lão sư này. Đối với Đường Y Luyến lại càng dửng dưng.
Cơ Động thủy chung vẫn không hề lên tiếng, tiếp tục đi về trước.
A Nhĩ Mạn Tư Sơn không hổ danh là nơi cư địa của ma thú, cho dù chỉ mới tiến vào trong phạm vi của nó, cũng đã xuất hiện vô số ma thú cấp thấp ồ tới tấn công. Các học viên tam ban không ngừng ra tay giết chết bọn chúng, rốt cuộc cũng tìm được vài viên tinh hạch. Trong lúc nhất thời, bọn hắn càng thêm đắc ý.
-Cơ Động lão sư, chúng ta cũng nên xuất thủ chứ! Không thể để cho những tên tam ban kia coi thường được.
Hầu Tân tiến tới bên cạnh Cơ Động, vội vàng nói.
Cơ Động lạnh lùng liếc hắn một cái, Hầu Tân chỉ cảm thấy trái tim mình dường như bị bóp lại một cái, đành ngượng ngùng lui về sau, không dám nói thêm gì nữa.

Lúc này, mọi người đã leo lên núi khoảng chừng hai trăm thước, Đường Y Luyến dừng bước lại, nói với Cơ Động:
-Cơ Động lão sư, chúng ta hẳn là nên tản ra xung quanh thôi. Lên nữa sẽ xuất hiện ma thú cao đẳng rồi.
Thanh âm của nàng cũng có chút kiêu ngạo, bởi ma thú gặp phải phía trước cơ hồ đều do học viên của mình giải quyết. Theo nàng thấy, các học viên nhất ban hẳn là năng lực phản ứng chưa đủ, căn bản không hề có cơ hội xuất thủ. Mà lúc này, ma lực của học viên tam ban đã tiêu hao không ít. Nàng tính để cho các học viên trước tiên nghỉ ngơi một chút, khôi phục lại ma lực, sau đó liền ở bắt đầu săn bắt ma thú cấp thấp ở quanh đây, nhằm gia tăng kinh nghiệm cho các học viên.
Cơ Động thản nhiên nói:
-Ta thấy các ma thú ở đây thì học viên lớp tam ban cũng có thể giải quyết rồi. Ta sẽ mang theo các học viên của mình tiến về phía trước một chút, cũng để bọn chúng gia tăng kinh nghiệm.
Trong mắt Đường Y Luyến hiện lên vẻ khinh thường, trong lòng thầm nghĩ, đã tranh còn không lại học viên của ta, vậy mà còn muốn đi săn bắt ma thú cấp cao sao? Ngươi cho rằng các học viên của ngươi có thể chống lại tam giai ma thú sao? Bất quá nàng cũng không phản đối, ít nhất là ma thú cấp ba cho dù có xuất hiện cũng không có nhiều nguy hiểm. Bởi nàng biết rõ thực lực của vị công chúa này. Lập tức trả lời:
-Giờ chia ra cũng tốt. Bất quá, xin Cơ Động lão sư chú ý tới sự an toàn của các học viên, nếu như không ổn, nhớ dùng tín hào bổng ( giống pháo hoa báo hiệu vậy đó) báo cho chúng ta biết tiếp viện. Tập hợp ở phụ cận gần đây vậy.
Cơ Động tùy ý đáp một tiếng, vung tay lên, mang theo các học viên tiếp tục trèo lên núi.
Đừng nói là nhất cấp, nhị cấp ma thú, cho dù tứ cấp ma thú cũng không nằm trong phạm vi mà hắn định cho học viên thí luyện. Điều hắn dạy cho học viên, chính là kinh nghiệm mà thân mình từng trải qua. Trong quá trình tu luyện của Cơ Động, mỗi khi thời điểm gặp phải nguy hiểm, đối mặt với áp lực cực lớn thì thực lực cũng sẽ có được sự tăng vọt về chất. Hiện tại hắn muốn, chính là cho những học viên này trải nghiệm một chút áp lực dạng này.
Đưa mắt nhìn Cơ Động rời đi cùng học viên, Đường Y Luyến hạ lệnh nghỉ ngơi, khẽ hừ lạnh một tiếng, nàng sẽ chờ xem đến tột cùng tên Tửu Quỷ này có thể mang về bao nhiêu chiến lợi phẩm. Tuy nàng cũng có nhiệm vụ là giám sát Cơ Động, bất quá nàng không hề sợ Cơ Động gian trá. Bởi vì nàng đã sớm bàn bạc ổn thỏa với Hiên Viên Hâm. Bất luận thành tích của lớp nhất ban như thế nào, khi trở về cũng nhất định sẽ vu khống tên Tửu Quỷ này giở trò. Làm cho hắn mau chóng cút đi, rời khỏi Sí Hỏa học viện, tránh cho hắn dạy hư học viên.
-Trần Tư Tuyền.
Cơ Động một bên dẫn đội leo núi về trước, một bên gọi.
-Cơ Động lão sư, có chuyện gì sao?
Cơ Động rất ít khi gọi tên nàng, Trần Tư Tuyền có chút ngạc nhiên.
Cơ Động thản nhiên nói:
-Trong quá trình leo núi tiếp theo, tất cả ma thú gặp phải đều giao cho ngươi giải quyết. Cho đến khi ta nói dừng mới thôi.
-Rõ.
Học viên khác có lẽ còn có thể cố ý làm trái ý Cơ Động, nhưng Trần Tư Tuyền sao lại không ủng hộ hắn chứ. Không bàn tới việc nàng có được thực lực lục quan, chỉ riêng kinh nghiệm phong phú mà Liệt Diễm lưu lại cũng đã đủ để cho nàng ứng phó với các tình huống. Có câu “Vạn biến bất ly kỳ tông” (nghĩa là dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi), từ Hỏa hệ biến thành Ất Mộc hệ, đối với sự vận dụng ma lực của nàng cũng không có ảnh hưởng quá lớn. Chẳng qua tu vi ma lực yếu bớt đi thôi.
-Cơ Động lão sư, tại sao không cho chúng ta xuất thủ?
Tử Thần Tinh rốt cuộc đã không còn nhịn được nữa, hắn đã bị kiềm nén hồi lâu, giống như những học viên khác, sớm đã ngứa ngáy tay chân rồi. Nhưng Cơ Động thủy chung lại không hề cho bọn họ xuất thủ, mắt bọn họ thấy được bộ dáng đắc ý của những học viên tam ban, sớm đã đầy bụng nộ khí rồi.
Cơ Động lạnh lùng nói:
-Bởi vì ta không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này. Muốn ra tay sao, các ngươi sẽ có cơ hội. Hiện giờ thì bắt đầu di chuyển, tăng tốc lên.

Vừa nói, hắn là người thứ nhất tăng tốc độ. Mà Trần Tư Tuyền lúc này cũng đã phóng thích Âm Dương Miện của nàng. Có lệnh của Cơ Động, nàng cũng không có ý đồ dấu giếm thực lực của mình nữa.
Cho tới nay, tất cả học viên mới, thậm chí là trong mắt phần lớn thầy trò ở Sí Hỏa học viện, thì Trần Tư Tuyền chỉ là Đông Mộc thánh nữ, bởi dung nhan của nàng quá mức hoàn mỹ, cho nên căn bản không ai quan tâm tới thực lực chân chính của nàng. Lại càng không nghĩ tới một biệt danh khác của nàng – Thiên tài ma sư.
Lúc này, bọn Tử Thần Tinh nhìn thấy trên đỉnh đầu Trần Tư Tuyền hiện lên âm miện Ất Mộc hệ lục quan, cả bọn không khỏi trợn mắt hốc mồm. Cái này căn bản chính là cấp bậc của chủ nhiệm lớp trong Sí Hỏa học viện a! Hơn nữa, nàng mới bao nhiêu tuổi? Cả hai mươi tuổi cũng chưa tới nữa là. Ở độ tuổi như thế mà đạt tới thực lực này, sợ rằng cả đại lục cũng tuyệt vô cận hữu (ý chỉ không ai có thể so sánh). Bọn họ thậm chí còn hoài nghi, Cơ Động có khi nào cũng không phải là đối thủ của Trần Tư Tuyền không.
Nếu như nói lúc trước Tử Thần Tinh vẫn còn ôm chút hi vọng với Trần Tư Tuyền, nhưng bây giờ thì tâm hắn đã xám như tro tàn. Mình và Trần Tư Tuyền thật sự chênh lệch quá lớn. Trước đây, hắn vẫn còn tự phụ mình chính là thiên tài, nhưng giờ, hắn mới hiểu cái gì mới là thiên tài đích thực. Tư Tuyền công chúa trở thành lớp trưởng tuyệt đối là do thực lực của nàng. Chỉ một người nàng đã có thể sánh ngang với thực lực của toàn bộ học viên mới.
Tựa hồ nhìn thấu sự khiếp sợ cùng nghi ngờ trong lòng các học viên khác, Trần Tư Tuyền khẽ mỉm cười, thấp giọng nói:
-Mọi người đừng kinh ngạc. Nên đuổi theo Cơ Động lão sư thôi. Huống chi, chỉ cần theo Cơ Động lão sư học tập, như vậy chắc chắn sẽ có một ngày, các bạn sẽ đạt tới cấp độ như mình, thậm chí là vượt xa hơn. Cơ Động lão sư so với ta lợi hại hơn nhiều.
Vừa nói, nàng đã có mặt ở vị trí sau cùng trong đội ngũ, gánh lấy trách nhiệm cản hậu cho mọi người.
Ma thú trên A Nhĩ Mạn Tư sơn quả không ít, nhưng đứng trước thực lực lục quan của Trần Tư Tuyền cũng không cách nào diễu võ dương oai. Nhưng điều làm các học viên khác khó hiểu là, dọc đường đi, Trần Tư Tuyền cũng không có giết bất kỳ con ma thú nào, chỉ chúng mất đi năng lực hành động rồi dừng lại. Cơ Động không lên tiếng thì các học viên khác cũng không nhiều lời, lúc này trong lòng bọn họ chỉ có những cảm xúc quái dị dâng tràn. Cảm xúc đó đến từ Cơ Động, cũng đến từ Trần Tư Tuyền.
Có Trần Tư Tuyền hộ pháp, tốc độ của nhóm lên núi không hề bị sụt giảm tí nào, cho dù là thất giai ma thú cũng không địch nổi Trần Tư Tuyền, huống hồ là những ngũ giai ma thú. Huống chi A Nhĩ Mạn Tư sơn này, ngoại trừ là nơi tác chiến thích hợp nhất cho Hỏa hệ ma sư, thì hệ thích hợp nhất còn lại chính là Mộc hệ ma sư. Một đường đi thẳng cơ hồ không có trở ngại gì cả. Sau nửa canh giờ, bọn họ cũng đã đến nơi có độ cao ước chừng hơn mặt nước biển ngàn thước.
-Cơ Động lão sư, đi về trước nữa thì sẽ vượt qua phạm vi thí luyện lần này của chúng ta đó.
Kim Toa không nhịn được nói. Nàng vốn là một cô bé hết sức bình thường và nhút nhát. Cho nên khi thấy Cơ Động căn bản không hề có ý định dừng lại mới bật thốt. Những học viên khác dĩ nhiên cũng có ý nghĩ tương tự.
Cơ Động dừng bước lại, nhắm mắt một hồi rồi chậm rãi gật đầu:
-Đi tiếp về trước chừng năm trăm thước nữa. Tới khu vực có lục giai ma thú tương đối dày đặc là được rồi.
Kim Toa giật mình nói:
-Nhưng đây không phải là đã vượt qua phạm vi thí luyện của chúng ta sao?
Cơ Động lạnh lùng nói:
-Đó là phạm vi thí luyện do học viện quy định, chứ không phải là phạm vi lớp ta thí luyện. Ta nhắc lại một lần nữa. Các ngươi nếu là học viên của ta, thì hết thảy đều phải nghe lệnh ta. Nếu lúc trước không ai trong các ngươi lực chọn rút lui, thì bây giờ muốn rút lui cũng đã muộn. Trừ phi biến thành thi thể thì mới có thể thối lui.