Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 308





Điều khiến Cơ Động bất ngờ chính là mười tên Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ lại không hề có phản ứng nào trước hành động của hắn. Dường như họ căn bản không hề thấy việc hắn đang tấn công Hắc Ám Thiên Cơ. Chỉ có Hạt Tử sau khi nhìn thấy Cơ Động, thì ánh mắt của ả hơi có chút biến đổi mà thôi. Tuy Quân Ma Âm Dương Khải đã biến thành Thần Hỏa Thánh Vương Khải, nhưng mặt nạ của Cơ Động đã quá quen thuộc với ả. Bởi chủ nhân của cái mặt nạ đó đã để lại ấn tượng quá sâu sắc trong ả. Mặc dù trong thời điểm hiện tại, ả đang ẩn núp trong Ngũ Hành pháp trận, nhưng quả thật ngoại trừ Ngũ Hành pháp trận thì dù ả có muốn toàn lực ứng phó, hoặc thậm chí phối hợp với Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ thì cũng chẳng thể làm gì nổi Cơ Động. Đối mặt với mấy lớp phòng tuyến toàn lực ngăn chặn, rõ ràng là đối phương chỉ có vài người, vậy mà chỉ trong một thời gian ngắn ngủi họ đã đột phá xông thẳng tới đây. Là do hắn, lại là do hắn!
Chỉ có điều lúc này trong mắt của Hạt Tử lại hiện lên sự thương hại. Trong nội tâm nàng thầm nghĩ nếu hắn không tham gia Thánh Tà chiến trường lần này thì tốt cho hắn biết bao. Ít nhất cũng không cần phải chết tại nơi này.
Lý Vĩnh Hạo cũng nhìn Cơ Động, ánh mắt vẫn hết sức bình tĩnh. Không chỉ riêng mình Hạt Tử nhận ra Cơ Động, hắn cũng như ả nhận ra con người đó. Lý Vĩnh Hạo biết, chỉ cần cho Cơ Động thêm thời gian chừng mười năm nữa, chắc chắn hắn sẽ là một đại phiền toái của bọn họ. Là kẻ sở hữu Cực Hạn Song Hỏa, chắc chắn hắn sẽ là Thiên Can Thánh Vương đời này của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. May mắn có được Cực Hạn Song Hỏa, có lẽ sau này thực lực của hắn sẽ bỏ xa mình. Đáng tiếc, hết thảy đều đã muộn, hắn cũng không còn cơ hội ảnh hưởng đến sự thắng bại trong trận chiến này nữa.
Luồng sáng vàng rực rỡ từ trên trời giáng xuống, mang theo khí tức bá đạo và cuồng bạo, đánh thẳng vào tế đàn của đối phương. Vậy mà, khi chỉ còn cách tế đàn chừng mười thước, thì một tầng hào quang thập sắc bỗng hiện ra trước mặt liệt kiếm.
“Oanh!”
Liệt kiếm va chạm kịch liệt tầng hào quang thập sắc. Trên tầng hào quang tưởng chừng hết sức mỏng manh đó lại tỏa ra gợn sóng, chấn bay cả người Cơ Động lẫn liệt kiếm ra ngoài.
Đúng vậy, tất cả ma lực của Thập Đại Hắc Ám Thiên Can thánh đồ đều rót vào thần khí trong tay bọn họ. Vào lúc này, bọn họ không hề có bất kỳ năng lực công kích nào, lại càng không thể tự ý rời khỏi tế đàn. Nhưng đây chính là chuyên chúc thần khí của Thập Đại Hắc Ám Thiên Can thánh đồ a! Thập đại thần khí tề tụ, mười loại thuộc tính thần khí đều tập hợp đủ. Chúng không chỉ là vật phụ trợ cho nghi thức do Hắc Ám Thiên Cơ Tế Tự thực hiện, đồng thời chúng cũng dung hợp ma lực với nhau, tạo thành một Ngũ Hành Âm Dương giới xung quanh tế đàn.
Đây là Ngũ Hành Âm Dương Giới do cực hạn ma lực tạo ra. Giống như năm năm trước, cũng ở Thánh Tà chiến trường này, tám người Quang Minh Thiên Can thánh đồ cộng thêm Hỏa Nhi bày ra Ngũ Hành Âm Dương Giới. Nhưng cái Ngũ Hành Âm Dương Giới này cường đại hơn nhiều, bởi vì bổn nguyên của nó tới từ sức mạnh của thập đại thần khí.

Uy lực của Liệt Kiếm mạnh mẽ như vậy, cộng vào cực hạn Dương hỏa phối hợp oanh kích, thế mà lại giống như một con chuồn chuồn đi lay một ngọn núi, căn bản không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì cho Ngũ Hành Âm Dương Giới. Cơ Động cảm thấy toàn thân kịch chấn, mặc dù hắn có Phượng Vũ Long Xà biến hóa giải phần lớn lực phản chấn, nhưng Liệt Kiếm bị chấn bay đi khỏi tay. Cả người hắn cũng bay ra ngoài cả trăm mét, nhờ vào hai cánh mới miễn cưỡng giữ được thăng bằng.
Ma lực trong cơ thể chấn động kịch liệt, khí huyết sôi trào làm cho hắn suýt nữa phun huyết, gương mặt ẩn dưới Thần Hỏa Thánh Vương Khải lại càng đỏ bừng.
Quả nhiên không dễ dàng phá vỡ như vậy, trên không trung Cơ Động hít sâu vào một hơi, miễn cưỡng áp chế khí huyết đang dâng trào trong cơ thể. Hai cánh thu liễm lại, thân hình lóe lên, Liệt Kiếm đã thu vào trong tay. Nhưng chờ đến khi hắn ổn định lại khí huyết trong cơ thể thì tình huống trước mắt đã xảy ra biến hóa vô cùng lớn.
Đại Ngũ Hành Kết Giới đang bao trùm lấy rừng cây bỗng nhiên biến mất. Nhờ vào Tinh Thần Ma Vực hắn có thể phát hiện tất cả Hắc Ám Ma Sư trong rừng cây đều bỏ qua việc vây công đám người Cơ Động, toàn lực trở về tiếp viện cho Hắc Ám tế đàn bên này.
Kim quang lóe lên, A Kim cũng đã trở lại, ở sau lưng nàng hơn mười luồng quang mang ma lực nồng đậm đang đuổi theo. May nhờ tốc độ triệt thoái của A Kim, cùng kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú của nàng, mới có thể miễn cưỡng tránh được, chạy ra khỏi rừng cây.
Lúc này, tổng số lượng Hắc Ám Ma Sư đã có hơn hai trăm người, toàn lực xông về tế đàn. Khi tế đàn bị công kích bọn họ đã lộ ra vẻ bối rối, không còn thong dong giống như lúc trước nữa.
Thời điểm Cơ Động bị đánh bay, cũng đã có vài chục người trở về viện binh, nhanh chóng che chắn phía trước Hắc Ám tế đàn. Vô số luồng sáng từ Ngũ Hành Kết Giới ở trước Hắc Ám tế đàn không ngừng hiện lên, bọn họ không công kích đám người Cơ Động nữa, mà chuyển sang toàn lực phòng ngự, không cho Cơ Động có cơ hội trực tiếp công kích tế đàn nữa.
Trong tiếng rồng ngâm vang dội, Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Tử Lôi Diệu Thiên Long cùng Ngân Dực Hải Đông Thanh chia ra mang theo Vân Thiên Ky, Phất Thụy cùng Miểu Miểu bay vọt lên cao. Tập trung lại một chỗ với Cơ Động, A Kim. Năm người liếc mắt nhìn nhau, trong đôi mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Vân Thiên Ky sắc mặt ngưng trọng nói:
-Mau lên! Nhất định phải ngăn cản bọn họ, nghi thức này sắp hoàn thành rồi.
Phất Thụy nhìn về phía Cơ Động hỏi:
-Tiểu sư đệ, đã xảy ra chuyện gì vậy?-
Cơ Động trầm giọng nói:
- Xung quanh Hắc Ám tế đàn có Ngũ Hành Âm Dương Giới, mới vừa rồi đệ thử dùng Liệt Kiếm công kích thì bị chấn bay trở lại. Ngũ Hành Âm Dương Giới này rõ ràng mạnh hơn cả thứ lúc trước đám người Quang Minh Thánh Đồ liên thủ thi triển.
Ánh mắt của Phất Thụy khẽ chuyển hướng về phía Hắc Ám tế đàn, thì thấy Lý Vĩnh Hạo đang cầm trong tay Hắc Thiên Ma Thần kiếm đứng đó. Mà ánh mắt của Lý Vĩnh Hạo cũng nhìn thấy hắn. Trong mắt của hai kẻ thù truyền kiếp này nhất thời tóe lửa.

-Phất Thụy, ngươi đã tới chậm rồi. Các ngươi đã không còn cơ hội nữa đâu. Cho dù ngươi chiếm được thần khí Lôi Ngục Thần Phủ thì sao chứ? Cho dù là Lôi Ngục Thần Phủ cũng không thể phá vỡ Ngũ Hành Âm Dương Giới của chúng ta. Đã để cho ngươi đắc ý hơn mười năm rồi, nhưng lần này các ngươi sẽ không thể nào thắng đâu. Hôm nay, chính nơi này sẽ là nơi táng thân của ngươi.
Trong mắt của Phất Thụy lóe lên hàn quang, nói:
-Lý Vĩnh Hạo, ngươi không cần nói nhảm để câu giờ nữa. Không phải chỉ là Ngũ Hành Âm Dương Giới thôi sao? Chưa thử qua thì làm sao biết không thể phá vỡ.
Vừa nói xong, trên người Phất Thụy đã hiện lên quang mang. Lần này hắn không hấp thu ma lực đến từ Tử Lôi Diệu Thiên Long, mà là từ trên người mình. Cực Hạn Dương Lôi ma lực thuần túy nhất không ngừng tỏa ra từ trên người hắn. Mỗi một lần biến hóa lại làm cho khí thế của hắn tăng lên mấy phần.
Lý Vĩnh Hạo hừ một tiếng khinh thường:
-Phất Thụy, chẳng lẽ ngươi không biết sao? Kể từ lần đầu chúng ta giao thủ đến giờ, nói thẳng ra là ngươi chưa bao giờ có thể thắng ta cả. Ta chấp nhận nhường đi ba lần chiến thắng trong Thánh Tà chiến cho ngươi, cũng chỉ vì chuẩn bị cho ngày hôm nay thôi. Vì một ngày này, ta đã chờ quá lâu rồi. Vì nó mà Hắc Ám Ngũ Hành đại lục của chúng ta đã chuẩn bị hơn một ngàn năm, chỉ cần sau ngày hôm nay, không có Thánh Tà đảo cản trở, thì Quang Minh Ngũ Hành đại lục các ngươi chỉ còn con đường duy nhất là thần phục chúng ta thôi. Ngươi cho rằng ta còn cần trì hoãn thời gian sao? Đến đây nào, cho ta xem Lôi Ngục Thần Phủ của ngươi mạnh đến đâu, sau khi đột phá khỏi sự bao vây của những ma sư tinh nhuệ chúng ta thì ngươi còn lại bao nhiêu thực lực hả, còn công kích vào tế đàn nữa. Cuối cùng thắng lợi sẽ thuộc về Hắc Ám Ngũ Hành đại lục chúng ta, mà ngươi, bất quá chỉ là một con kiến hôi trong mắt ta thôi.
Không đợi Phất Thụy trả lời, Cơ Động đã lạnh lùng nói:
-Lý Vĩnh Hạo, đừng tưởng rằng các ngươi đã thắng. Chừng nào nghi thức của các ngươi chưa kết thúc, thì trận chiến của chúng ta vẫn còn tiếp tục. A Kim, quyển trục.
A Kim dĩ nhiên là hiểu ý Cơ Động, khẽ lật cổ tay thì trong lòng bàn tay đã hiện lên một quyển trục màu vàng. Thấy quyển trục này xuất hiện, mặt Lý Vĩnh Hạo hơi biến sắc:
-Siêu tất sát kỹ quyển trục?
Lời hắn còn chưa dứt, A Kim đã khẽ bước lên một bước, tiến tới năm người địch nhân trước mặt, mở quyển trục ra khiến cho gió xoáy nổi lên.
Ngay lập tức, một luồng khí tức cực kỹ khủng bố xuất hiện, tựa như núi lửa phun trào, mà nguồn gốc của nó lại từ thân thể của A Kim, nồng độ nguyên tố ma lực kim trong không khí trở nên vô cùng đậm đặc, thậm chí bên cạnh A Kim còn xuất hiện một quầng sáng rộng lớn.
Ba người Cơ Động, Phất Thụy, Miểu Miểu toàn bộ đều tập trung ngưng tụ ma lực, Hắc Ám nghi sắp hoàn thành, thời điểm quyết chiến cuối cùng đã đến, nếu không thể ngăn cản được đối phương thì bọn họ sẽ diệt vong, sợ rằng sau đó cả Quang Minh Ngũ Hành đại lục cũng sẽ liên lụy. Đến lúc này rồi, mỗi người bọn họ đều sẽ dốc toàn lực
Cảm nhận được khí tức tản mát ra từ quyển trục trong tay A Kim, khuôn mặt đám người Hắc Ám ma sư cũng hơi biến sắc, bọn họ mặc dù không giống với Lỹ Vĩnh Hạo chỉ thấy là đã nhận ra quyển trục trong tay A Kim là siêu tất sát kỹ quyển trục, nhưng thanh âm Lý Vĩnh Hạo thì bọn chúng đều nghe rõ. Nhưng không ai trong đám người Hắc Ám ma sư vốn điên cuồng không sợ chết này xông vào công kích bọn Cơ Động. Không phải vì khiếp sợ mà là do Hắc Ám tế đàn phía sau. Đối diện với đòn tấn công của địch nhân trước mắt, trong lòng bọn họ điều trọng yếu nhất không phải là tính mạng của mình, mà là sự hoàn thành của Hắc Ám nghi thức. Vốn từ nhỏ đã tiếp nhận sự huấn luyện như ở địa ngục trong Hắc Ám Thiên Cơ đàn, nên bọn chúng mới có thành tựu như ngày hôm nay, nhưng đồng thời với thực lực cường đại ấy, bọn họ cũng bị Hắc Ám Thiên Cơ đàn hoàn toàn tẩy não. Mệnh lệnh do Hắc Ám Thiên Cơ đưa ra là phải hoàn thành, cho dù có phải hi sinh cũng không tiếc. Bởi thế tuy cảm thụ được uy lực kinh khủng từ siêu tất sát kỹ quyển trục trong tay A Kim, nhưng đám người Hắc Ám ma sư vẫn không chút hoảng loạn tạo thành Ngũ Hành kết giới, toàn bộ tập trung ở chánh diện, bảo vệ vững chắc cho Hắc Ám tế đàn phía sau.
Tuy đều cùng là siêu tất sát kỹ quyển trục, nhưng khi thi triển trong tay A Kim thì lại khác một trời một vực so với tên ma sư Thiên Tà ở ma kỹ công hội lúc trước.

Bởi vì đó là do ma lực cực hạn âm kim rót vào trong canh kim ma kỹ quyển trục, đều là thuộc tính kim thì sẽ dẫn động dễ dàng hơn, huống chi A Kim lại rót vào cực hạn ma lực, cho nên tốc độ khởi động quyển trục còn nhanh hơn nhiều.
Cơ hồ chỉ trải qua ba nhịp thở, kim quang chói mắt đã nổ tung trước mặt A Kim, thì ra quyển trục màu vàng đã vỡ nát, hóa thành một điểm kim quang trong tay A Kim.
Thân hình Cơ Động lóe lên, đã hiện ra phía sau lưng A Kim, tay phải giơ lên, một ngọn hỏa diễm màu trắng lặng lẽ hiện lên trên tay hắn, một khắc sau, bàn tay được bao phủ bởi tầng tầng hỏa diễm màu trắng đã đặt lên phía sau mũ giáp của A Kim. Tinh thần lực hùng hậu vốn đang tập trung tại Linh Hồn Tuyền Qua bỗng nhiên toàn bộ được trút vào trong linh hồn vốn không hề có ý phản kháng của A Kim. Tinh thần lực của hai người trong nháy mắt hòa lại làm một.
Điểm kim quang từ tay A Kim bay lên trên không, khuếch tán ra, một tiếng hổ gầm vang dội xuất hiện khiến cho cả vùng đất kịch liệt rung rẩy, hư ảnh một con Bạch Hổ khổng lồ hiện ra giữa không trung, vô số khí tức rét lạnh đến cực điểm tỏa ra xung quanh.
Bạch Hổ - chính là đồ đằng của canh kim hệ, hư ảnh Bạch Hổ lớn tới hơn trăm mét kia xuất hiện giữa hư không, cho thấy uy lực của trung cấp siêu tất sát kỹ này khủng bố đến thế nào. Cho dù là Cơ Động cũng không cách nào tưởng tượng được ma kỹ mạnh mẽ như thế sao lại ở trong quyển trục nho nhỏ kia được.
Ầm ầm, tiếng gió thổi mạnh vang lên từ bốn phương tám hướng. Trên bầu trời, hư ảnh Bạch Hổ khổng lồ kia ngẩng đầu lên, tiếp theo toàn thân nó đã biến thành màu vàng. Sức gió mạnh mẽ đã tạo nên một cơn lốc xoáy khổng lồ, trong nháy mắt đã bao phủ lấy thân thể Bạch Hổ. Lốc xoáy khổng lồ này đến cực kỳ đột ngột, thể hiện uy lực vô cùng khủng khiếp. Nhưng với sức gió mạnh mẽ như thế lại không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào với Bạch Hổ.
Khi cơn lốc xoáy kia vừa hình thành, thì trong phút chốc kim quang chói mắt không gì sánh kịp bộc phát từ trên người Bạch hổ, cả ngàn vạn luồng sáng rực rỡ tỏa ra mang theo tiếng rít bể tan tành, tạo thành vô số mảnh kim khí (kim loại) nhỏ. Cơ Động phải cố hết sức mới nhìn thấy, vô số mảnh kim khí nhỏ màu vàng to chừng nắm tay bay ra, thì mỗi tấm kim khí đó đều là do cực hạn canh kim ma lực ngưng tụ thành. Cho dù hắn và A Kim nhờ vào Hỗn Độn Hỏa khiến cho tinh thần lực của hai người hòa hợp lại, nhưng cũng không có khả năng khống chế toàn bộ ngàn vạn mảnh kim khí này, nhưng mà lốc xoáy khổng lồ vẫn nằm trong quyền khống chế của hắn.
Hư ảnh Bạch Hổ lặng lẽ biến mất, mà cơn lốc xoáy bao quanh nó cũng đã biến thành màu vàng, bởi vì trong cơn lốc xoáy khổng lồ kia, chứa đựng thiên thiên vạn vạn mảnh kim khí nhỏ. Tiếng rít chói tay, tiếng kim khí va chạm leng keng với nhau từng đợt làm cho không ai có thể nghe được thanh âm của hắn.
Đây là uy lực khủng bố như thế nào a! Lúc này, trong mắt mỗi người chỉ có thể nhìn thấy màu vàng tràn ngập đất trời, chỉ có thể nghe được tiếng gió rít gào cùng tiếng kim khí va chạm leng keng, khí thế phô thiên cái địa này thậm chí còn mang lại áp lực kinh khủng hơn cả Đại Ngũ Hành kết giới lúc trước. Đó chính là áp lực do cực hạn canh kim mang lại.
Đúng vậy, đây là uy thế của trung cấp siêu tất sát kỹ, mặc dù nó không giống với đơn thể công kích Hỏa Thần Hư Không trảm của Cơ Động, nhưng do nó là quần thể công kích nên tạo được sự rúng động thị giác cùng áp lực tinh thần còn lớn hơn nữa. Tên của nó đã hiện ra trong đầu A Kim, dĩ nhiên cũng hiện lên trong đầu Cơ Động do sự cảm ứng tinh thần của cả hai, trung cấp siêu tất sát kỹ này tên là: Kim Khí Phong Bạo (Cơn bão kim khí).
Lốc xoáy kinh khủng mang theo vố số kim khí sắc bén từ trên trời giáng xuống, dưới ánh mắt lạnh như băng của Cơ Động, nhờ vào tinh thần lực mạnh mẽ đạt đến thánh cấp của hắn khống chế, ma kỹ Kim Khí Phong Bạo này tiến thẳng tới đám người Hắc Ám ma sư.