Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 247





Trong lòng Thiên Tà mừng rỡ như điên, hắn sắp sửa thành công rồi. Kể ra thì thấy lâu, kỳ thật toàn bộ quá trình chẳng qua chỉ là phát sinh trong nháy mắt mà thôi. Hắn lúc này đã là được ăn cả, ngã về không. Sau khi quăng ra ba cái Ma Kỹ Quyển Trục cuối cùng kia, hắn cũng không còn bất cứ hình thức công kích hay phòng ngự nào nữa rồi.
- Thành công rồi!
Thế nhưng ngay trong lúc Thiên Tà đem một cỗ ma lực cuối cùng sắp rót vào trong cái Ma Kỹ Quyển Trục kia, hoàn thành việc phóng thích cái Trung cấp Siêu Tất Sát Kỹ này, đột nhiên, một bàn tay mạnh mẽ đã chụp trên cổ tay đang cầm cái Ma Kỹ Quyển Trục của hắn.
Một tiếng rắc giòn tan vang lên, trong luồng kim sắc hỏa diễm chói mắt, cổ tay Thiên Tà đã bị mạnh mẽ bẻ gãy rời ra. Toàn bộ kinh mạch cổ tay cùng với cỗ ma lực cuối cùng rót vào kia đã bị bàn tay thình lình xuất hiện này hoàn toàn cắt rời. Cơ Động rốt cuộc tại thời khắc cuối cùng đã kịp chạy tới.
Phẫn nộ, hận ý, sớm đã khiến cho Bạo Quân nộ hỏa bốc cao. Tay phải khẽ phất một cái, cái Trung cấp Siêu Tất Sát Kỹ kia đã rơi vào trong tay Cơ Động. Cảm nhận được ma lực khủng bố ẩn chứa trong cái Ma Kỹ Quyển Trục kia, trong lòng Cơ Động không khỏi phát lãnh. Trực tiếp đem nó thu vào trong Chu Tước Thủ Trạc của mình, đồng thời thân thể hắn vọt tới trước, một quyền đã mạnh mẽ nện lên trên ngực Thiên Tà. Kim sắc hỏa diễm nóng bỏng cũng nháy mắt bùng nổ.
Đồng thời, Cơ Động nương theo thế vọt tới, hai chân dẫm mạnh lên trên đầu của Bích Ngọc Tích Long Vương, cặp cánh sau lưng toàn lực dang rộng, nhờ vào lực đạo của một quyền này, mạnh mẽ đánh cho Thiên Tà rời khỏi lưng của Bích Ngọc Tích Long Vương.

Cơ Động vừa lướt qua, Đại Diễn Thánh Hỏa Long đã tới nơi. Cửu Giai Bích Ngọc Tích Long Vương vốn đã mất đi ý chí chiến đấu, lại còn bị thương nặng nữa, lúc này đối mặt lại chính là Đại Diễn Thánh Hỏa Long lửa giận bừng bừng.
Màu vàng kim bắt đầu, màu đen tiếp tục, kim hắc song sắc cứ như vậy trên không trung đan xen với nhau. Sáu lần lóe lên, năm lần nổ vang. Từng đạo quang mang song sắc khủng bố càng ngày càng mãnh liệt. Mỗi một đạo quang mang bốc lên phía sau càng mạnh hơn phía trước. Cận chiến, mới chính là thứ mà Cơ Động cường đại nhất. Mỗi một chưởng của hắn, mỗi một cú lật tay, đều hoàn toàn không có nửa phần ma lực phát ra. Cột quang mang song sắc nồng đậm kia, hoàn toàn là từ trong cơ thể của Thiên Tà mà bính phát ra.
Lục Trọng Chú Sát, toàn bọ đều nện hết lên trên người Thiên Tà. Đừng nói hắn đã không còn áo giáp ma lực nữa, cho dù là hắn vẫn còn mặc áo giáp, cũng không có khả năng ngăn cản hoàn toàn một cái Lục Trọng Chú Sát sử dụng Diệt Thần Kích mà phóng thích ra!
Căn nguyên ma lực Giáp Mộc Hệ bị trực tiếp đánh nát. Khi một đạo quang trụ cuối cùng hoàn toàn bùng nổ trên không trung, Thiên Tà ngay cả một tiếng kêu thảm thiết cũng chưa thể phát ra, đã hoàn toàn biến thành tro bụi giữa không trung.
Đối mặt với gã địch nhân ngoan độc không tiếc phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ Quyển Trục, suýt chút nữa là đưa mình vào chỗ chết này, Cơ Động tuyệt đối không có nửa phần khoan dung. Bàn tay khẽ phất lên, một khỏa Bát Quan Tinh Miện cùng với khối Thiên Chi Ngọc đánh cuộc kia, đồng thời bị Cơ Động chụp lấy từ trong thân thể đã biến thành hỏa cầu của Thiên Tà.
Đến khi hắn nhảy trở về trên người Đại Diễn Thánh Hỏa Long đang chiến đấu bên kia, cái hắn chứng kiến, chính là Bích Ngọc Tích Long Vương đã bị đánh nát thành từng mảnh nhỏ.
Cực Hạn Song Hỏa kinh khủng của Đại Diễn Thánh Hỏa Long Bát Giai, căn bản không hề cấp cho đối thủ bất cứ cơ hội nào. Bích Ngọc Tích Long Vương ngay cả một mảnh thịt nguyên vẹn cũng không còn.
Điều khiến cho Cơ Động dở khóc dở cười chính là, sau khi Bích Ngọc Tích Long Vương bị đánh chết, Cửu Giai Tinh Hạch của nó rơi ra, bị tay của Mao Đài chụp lấy. Mao Đài nâng long trảo cực lớn của mình lên, đem khỏa Cửu Giai Tinh Hạch kia đưa vào trong miệng của mình, răng rắc một tiếng, cắn thành hai nửa, đem một nửa ném vào miệng của Ngũ Lương Dịch.
Đây chẳng phải là cởi quần đánh rắm hay sao? Mặc dù đầu không giống nhau, nhưng thân thể các ngươi chẳng phải là một hay sao? Ai ăn mà không được? Nhưng thật ra Ngũ Lương Dịch lại vô cùng hài lòng, cái đầu lớn khẽ khẽ cọ lên đầu của Mao Đài. Một khỏa Cửu Giai Tinh Hạch vô giá cứ như vậy bị hai nàng ăn hết. Đương nhiên, đối với Cơ Động mà nói, chuyện này tuyệt đối không hề đau lòng.
Sáu vị Chí Tôn Cường Giả đã sớm làm ra phòng ngự cực mạnh lúc này đều có chút sững sờ. Lúc Cơ Động đánh Thiên Tà văng ra không trung, Âm Triêu Dương và Âm Chiêu Dung cũng đã bay lên tới. Bất quá tới lúc đó rồi, bọn họ cũng không cần phải nhúng tay vào nữa. Mắt thấy ma kỹ Lục Trọng Chú Sát độc đáo do Cơ Động sáng tạo ra đem gã Bát Quan Cường Giả giây sát sạch sẽ, trong lòng bọn họ đều có cảm giác vô cùng vui vẻ. Ai cũng không ngờ tới, kết quả cuối cùng lại là như vậy. Cái Trung cấp Siêu Tất Sát Kỹ Ma Kỹ Quyển Trục kia cuối cùng cũng không có phóng xuất ra.

Cơ Động hơi hơi có chút thở dốc. Đại Diễn Thánh Hỏa Long đã tự động bay xuống dưới người hắn, nâng đỡ thân thể hắn lên, không ngừng bay lượn kiêu ngạo trên bầu trời. Điều kỳ dị chính là, chúng nó rõ ràng dùng trảo của mình xé nát thân thể Bích Ngọc Tích Long Vương, lại còn ăn mất Tinh Hạch của người ta, nhưng toàn thân nó không hề có bất cứ chỗ nào lây dính nửa điểm máu đọng nào cả, vẫn cứ như trước hai màu đen, trắng phân minh. Lục Long Lục Xà lúc trước từng trợ giúp Cơ Động đánh tan công kích của Ma Kỹ Quyển Trục dưới sự dẫn dắt của Linh Hồn Chi Hỏa, cũng lần lượt bay trở về, một lần nữa dung nhập vào trong của Cơ Động.
Nguy hiểm đã được giải trừ, bên phía Ma Sư Công Hội, mặc dù những gã Lục Quan ma sư kia tuổi cũng đã không nhỏ, nhưng lúc này cũng nhịn không được hoan hô ầm ĩ. Phất Thụy thì mạnh mẽ giơ cao nắm tay của mình:
- Giỏi lắm!
Phải biết ràng Cơ Động không chỉ là đạt được thắng lợi trong trận chiến đấu quan trọng này, hơn nữa còn ngăn chặn việc phóng thích cái Trung cấp Siêu Tất Sát Kỹ kia, khiến cho sinh linh đồ thán. Ít nhất là những người của Kim Cương Quân Đoàn đều phải cảm tạ hắn. Cho dù là dưới sự liên hợp phòng ngự của Cơ Trường Tín và Thượng Quân Ngâm Không, nhưng bởi vì quá cấp bách, cho nên bọn họ nhất định cũng sẽ có người bị thương vong.
Chứng kiến Sư tổ, Sư mẫu bay lên không trung chuẩn bị cứu viện cho mình, Cơ Động vội vàng thúc Đại Diễn Thánh Hỏa Long tiến ra nghênh đón, cung kính nói:
- Đệ tử may mắn không làm nhục mệnh.
Kỳ thật hắn cũng không hoàn toàn hài lòng với kết quả này của mình, dù sao cuối cùng hắn vẫn phong thích ra Lục Long Lục Xà. Đương nhiên đó cũng là vì tình huống bất ổn do cái Trung cấp Siêu Tất Sát Kỹ kia mang đến. Chiến thẳng trận chiến này, bằng vào Liệt Diễm Song Kiếm, thực lực Cơ Động đã nâng cao thêm một bậc mới.
Cho dù là Âm Triêu Dương, khuôn mặt từ trước đến giờ đều giống như mặt giếng phẳng lặng, không chút biểu tình, nhưng lúc này cũng không khỏi toát ra một tia mỉm cười nhàn nhạt, khẽ gật đầu với Cơ Động:
- Ngươi làm tốt lắm. Thời gian bốn năm này cũng không có uổng phế. Đi thôi, theo ta xuống đây. Khoan hãy thu hồi tọa kỵ của ngươi.
Lời Âm Triêu Dương còn chưa dứt, một thân ảnh khổng lồ màu đỏ chói đã phóng thẳng vào không trung, trực tiếp bay tới trước mặt của Đại Diễn Thánh Hỏa Long. Đúng là ma thú đồng bọn của Âm Triêu Dương, Hỏa Long Vương.
Cặp mắt tinh thể to lớn sáng quắc của Hỏa Long Vương lúc này đã choáng đầy tình cảm. Ma lực Hỏa nguyên tố nồng đậm không thể khống chế kịch liệt ba động, nhìn chăm chú vào Đại Diễn Thánh Hỏa Long dưới chân Cơ Động, phụt ra một hơi thở nóng bỏng, run giọng nói:

- Con ta... Con ta...
Mao Đài và Ngũ Lương Dịch đồng thời sửng sốt một chút, có chút nghi hoặc cùng với khó hiểu nhìn đầu Hỏa Long hình thể còn lớn hơn bọn chúng rất nhiều trước mắt này, rõ ràng có chút sợ hãi. Nhưng mà, khi bọn chúng nhìn chăm chú vào ánh mắt của Hỏa Long Vương, nổi sợ hãi dần dần biến mất, hơi hơi có chút ngẩn người.
- Con?
Cơ Động kinh ngạc nhìn về phía Âm Triêu Dương.
Trên mặt Âm Triêu Dương toát ra một tia buồn bả:
- Cơ Động, đầu tọa kỵ này của ngươi kiếm được ở đâu? Lão bằng hữu của ta nói nó là đứa con đã thất lạc lâu năm của nàng. Nàng tên là Thiên Kiện Nga.
Nghe Âm Triêu Dương nói như thế, Cơ Động nhất thời hiểu ra, thầm nghĩ trong lòng, đừng nói là trùng hợp như thế chứ? Bất quá, nếu Mao Đài và Ngũ Lương Dịch thật sự tìm được mẹ mình, hắn cũng cảm thấy vui thay cho bọn chúng.