Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 228-2





Cơ Động trợn mắt há hốc mồm nhìn Liệt Diễm:
- Ý ngươi là muốn ta đi đến Tổng hội Điều Tửu Sư Công Hội ở Bắc Thủy Đế Quốc mà hạ bảng hiệu hay sao?
Nụ cười trên dung nhan hoàn mỹ của Liệt Diễm càng thêm nồng đậm hơn rất nhiều:
- Có gì mà không thể? Ở trong lòng ta, Cơ Động của ta là Điều Tửu Sư xuất sắc nhất, mới chân chính là Tửu Thần. Ta muốn nhìn cảnh ngươi đánh bại người của Điều Tửu Sư Công Hội.
Cơ Động cũng cười:
- Được rồi. Chỉ cần ngươi thích, sau khi chúng ta xử lý xong chuyện bên Ma Sư Công Hội, chúng ta lập tức rời đi, đến Bắc Thủy Đế Quốc hạ bảng hiệu. Nói không chừng, còn có thể từ nơi đó thắng được một ít rượu ngon nữa. Kỳ thật, ngoại trừ ngươi ra, ta thật sự không muốn điều chế rượu cho người khác uống. Chỉ có người mà ta hiểu, người mà ta thưởng thức, ta mới pha chế rượu cho hắn.

Liệt Diễm khẽ mím đôi môi đỏ mọng:
- Giờ ta muốn uống rượu của ngươi.
Cơ Động sửng sốt một chút:
- Không phải vừa rồi mới uống xong đó sao?
Liệt Diễm không ngờ lại toát ra vẻ ngây thơ nũng nịu của một đứa bé:
- Ta muốn uống thêm một chén nữa có được không? Ta muốn uống Liệt Diễm Phần Tình. À, đúng rồi, ngươi phải pha chế hai ly. A Kim, ngươi cũng uống thử một chút rượu do Cơ Động pha chế. Xem như là hắn xin lỗi ngươi vậy.
A Kim và Cơ Động liếc nhìn nhau, trên khuôn mặt vốn luôn trầm tĩnh nhất thời trở nên đỏ bừng, giống y như là bị đám nham thạch nóng chảy bên dưới Địa Tâm Hồ nhuốm đỏ vậy. Từ lần đó A Kim cùng với Cơ Động trải qua lần tiếp xúc thân thể thân mật, nàng một mực dùng hết khả năng tránh cho mình nhớ lại cảnh tượng lúc đó, cũng đã cảnh cáo Cơ Động phải giữ bí mật. Nhưng mà rất hiển nhiên, đối với chuyện phát sinh lúc đó, Liệt Diễm đều biết rất rõ ràng. Lúc này nhìn thấy nàng đang tươi cười, trên mặt còn mang theo vài phần giảo hoạt.
- Chủ nhân... ta...
A Kim muốn nói cái gì, nhưng mà nàng thật sự là nói không nên lời, oán giận trừng mắt liếc nhìn Cơ Động một cái, cúi đầu ngập ngừng...
Còn Cơ Động thì lại là vẻ mặt xấu hổ, cúi đầu, cũng không biết nên làm thế nào cho phải.
Liệt Diễm đi đến bên cạnh A Kim, kéo tay nàng:

- Chuyện này đó đều là do Cơ Động cả, không quan hệ gì với ngươi. Hắn nên xin lỗi ngươi mới đúng. Nếu như ngươi còn không chịu tha thứ cho hắn, ta sẽ thay hắn xin lỗi ngươi vậy.
- Không, không cần.
A Kim vội vàng lắc đầu, ngẩng đầu trừng mắt liếc nhìn Cơ Động một cái. Không biết rõ vì nguyên nhân gì, cặp mông đầy đặn của nàng có chút mất tự nhiên chợt vặn vẹo một chút. Càng là cố quên, tình hình lúc đó lại càng khắc sâu trong ký ức của nàng hơn.
Vì muốn trốn tránh xấu hổ, Cơ Động vội vàng lấy ra bình pha chế rượu cùng với phối liệu của mình, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Liệt Diễm một cái, ánh mắt của hắn nhất thời trở nên có chút mê ly. Tình ý dạt dào chợt bùng phát lên trên đáy mắt, lúc này mới một lần nữa nhìn về phía bình pha chế rượu trong tay mình.
Liệt Diễm nắm lấy cánh tay A Kim, ánh mắt sáng quắc nhìn Cơ Động. Mỗi một khi Cơ Động pha chế rượu cho nàng, hắn đều liếc mắt nhìn nàng một cái, mỗi lần như vậy, đều khiến cho hắn không tự chủ được, nhẹ nhàng run rẩy một chút.
Thoáng ngẫm nghỉ một chút, Cơ Động nói:
- Ở đây không có nước phiên gia cùng với nước chanh, ta sẽ dùng nước đào đặc biệt cùng với nhựa cây ốc tinh chế để thay thế. Màu sắc của chén rượu Liệt Diễm Phần Tình này cũng sẽ từ màu đỏ biến thành màu vàng, mùi vị cũng sẽ càng thêm nồng đậm một chút, độ rượu cũng sẽ mạnh hơn một chút.
Vừa nói, Cơ Động vừa cầm đám nguyên liệu đi đến một cái bàn nổi cao lên trên bục của Địa Tâm Nham, đem những thứ nguyên liệu, vậy dụng đặt lên trên đó. Cái bàn này là Liệt Diễm cố ý để cho hắn pha chế rượu mà dùng Địa Tâm Nham làm thành.
Hai luồng kim sắc hỏa diễm nồng đậm phân biệt sáng lên trên hai tay Cơ Động. Chỗ Địa Tâm Hồ này cũng không thể dùng nước, nước không cách nào tồn tại được ở nơi này. Nhưng thói quen rửa tay của Cơ Động cũng không vì vậy mà thay đổi. Không có nước, hắn liền dùng Cực Hạn Dương Hỏa để thiêu đốt hết tất cả các dơ bẩn, hiệu quả cũng rất tốt.
Nhìn bộ dáng chăm chú của Cơ Động, ánh mắt xấu hổ của A Kim cũng dần dần bình phục lại. Mấy ngày nay, hắn một mực chứng kiến Cơ Động pha chế rượu cho Liệt Diễm, cũng chỉ pha chế rượu cho một mình Liệt Diễm mà thôi. Tuy rằng nàng chưa bao giờ được uống qua, nhưng mùi rượu nồng đậm này lần nào cũng khiến cho hắn bị cuốn hút. Nhất là phong cách thong dong, tao nhã của Cơ Động khi pha chế rượu, còn có tình ý dạt dào khi hắn nhìn Liệt Diễm nữa, đều khiến cho A Kim trong lòng bất tri bất giác sinh ra vài phần âm thầm hâm mộ.
Ba phần rượu Song Duy La tinh khiết, sáu phần rượu Ốc Chanh đặc biệt, một phần nước trái đào cô đặc, lại thêm một phần nước gia vị Ngũ tư đặc biệt do Cơ Động đặc chế, thêm loại dầu thực vật, nước tiêu cùng với phấn hồ đặc biệt. Lúc nắp bình pha chế vừa đóng lại, bình pha chế rượu đã nhảy lên trên bàn tay của hắn. Mấy ngón tay hắn khẽ đẩy nhẹ mấy cái, bình pha chế rượu đã dùng tốc độ nhanh nhất bắt đầu xoay tròn kịch liệt lên.

Từ sau khi được Đằng Xà dùng sự huấn luyện biến thái luyện thành Đằng Xà Biến, sự mềm dẻo của thân thể Cơ Động đã tăng lên đến một cấp bậc khác, người bình thường không cách nào bằng được. Cổ tay khẽ vung lên, cơ hồ trong khoảng khắc, một đoàn ngân quang liền xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, tựa như một khỏa mặt trời lóe sáng. Ngay sau đó, cả người hắn liền biến thành hư ảo, hai chân rõ ràng không hề nhấc lên, nhưng lại khiến cho người khác có cảm giác giống như là ngàn cánh tay đang vẫy múa vậy. Động tác tao nhã mà xinh xắn, tuy rằng tốc độ nhanh vô cùng, nhưng không chút nào hiện ra vẻ dồn dập, ngược lại vô cùng rõ ràng, bình tĩnh.
Vầng mặt trời màu bạc kia cứ như vậy quay chung quanh thân thể Cơ Động, không ngừng nâng lên, hạ xuống. Lúc tốc độ của hắn thi triển lên đến cực hạn, Liệt Diễm và A Kim rõ ràng nhìn không ra cánh tay hắn đang di động thế nào, nhưng chín khỏa mặt trời màu bạc đồng thời xuất hiện chung quanh thân thể Cơ Động. Ngay sau đó, chín đạo ngân quang đồng thời xuất hiện. Chín khỏa mặt trời màu bạc nháy mắt hạ xuống, thân hình Cơ Động khẽ chuyển động một chút, bình pha chế rượu đã vững vàng nằm trên bàn tay của hắn. Lúc này chỉ còn lại rượu dịch bên trong bình pha chế rượu không ngừng nhảy múa.
Nghệ Xạ Cửu Nhật, chính là một trong những thủ pháp pha chế rượu cực mạnh ở kiếp trước của Cơ Động, lúc này hắn thi triển ra lại vô cùng nhẹ nhàng như vậy, gần như không tốn chút sức nào. Đây chính là ưu thế của thân thể. Nếu đổi lại ở kiếp trước, hắn lúc này ít nhất cũng đổ một thân mồ hôi ướt đẫm rồi. Nhưng hiện tại hắn ngay cả hô hấp cũng không hề thay đổi chút nào.
Hai chén rượu màu vàng nhanh chóng được rót ra. Nhất thời, một mùi rượu nồng đậm xộc vào tận mũi. Cơ Động tao nhã đem hai chén rượu đưa đến tận tay Liệt Diễm và A Kim.
Liệt Diễm nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu ngon, mỉm cười gật gật đầu về phía Cơ Động. A Kim cũng bắt chước bộ dáng của Liệt Diễm, hớp một ngụm nhỏ... Nhất thời, cả người nàng không khống chế được, nhất thời sững cả người.
Ánh mắt A Kim sáng quắc chăm chú nhìn Cơ Động, tựa hồ như có một luồng sóng gợn lưu chuyển trong tròng mắt của nàng vậy.
Ánh mắt Liệt Diễm hàm chứa thâm ý liếc nhìn A Kim một cái, chậm rãi nhấm nháp từng chút một chén Liệt Diễm Phần Tình này.
Ánh mắt Cơ Động đều tập trung cả lên người Liệt Diễm, cũng không có chú ý đến ánh mắt biến hóa của A Kim. Hắn cũng quên mất là, hai chén rượu mà hắn điều chế ra, là đang trong lúc hắn hoàn toàn đắm chìm trong tình cảm của mình đối với Liệt Diễm mà điều chế. Liệt Diễm Phần Tình vốn đã rất nồng, lại thêm tình yêu nồng đậm của hắn, càng trở nên nồng đậm như lửa cháy. Loại rượu này Liệt Diễm đã uống quen rồi, lòng của nàng cũng đang bị loại rượu có chứa cảm xúc đặc thù này mà dần dần bị chinh phục. Còn A Kim thì sao? Đây là lần đầu tiên nàng uống loại rượu này!