Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 225-2





Sau đó, Cơ Động cưỡi lên Đại Diễn Thánh Hỏa Long, mất thời gian một canh giờ, mới tìm được tất cả các Sâm Yêu đang không ngừng di chuyển về phía Tây Sinh Mệnh Chi Sâm, đem toàn bộ tộc nhân của Bộ Tộc Sâm Yêu gom lại, một lần nữa tụ hợp. Mà thi thể của Áo Đa Mụ trưởng lão, được hắn trịnh trọng trao lại tận tay cho Tháp Mẫu Trưởng lão. Đồng thời, hắn cũng đem một lọ Căn Nguyên Sinh Mệnh chạy xuống Địa Tâm giao lại cho Liệt Diễm.
Đám Sâm Yêu sau khi trải qua một ngày kiếp nạn tàn khốc, rốt cuộc cũng có thể nghỉ ngơi. Nhưng mà, toàn bộ đám Sâm Yêu tộc nhân lại đều choáng đầy bi thương. Vô số tộc nhân tử vong, Áo Đa Mụ qua đời, không thể nghi ngờ, chuyện này gây cho chủng tộc vốn hòa hiếu này một sự đả kích trầm trọng. Nhưng mà, bọn họ vẫn còn một con đường dài phía trước phải đi, việc di dời vẫn như trước phải tiếp tục. Vì để chủng tộc tiếp tục tồn tại, bọn họ nhất thiết phải kiên cường.
Màn đêm buông xuống, Cơ Động yên lặng đứng ở trong Sinh Mệnh Chi Sâm, thông qua khoảng trống giữa các tán cây lặng lẽ ngắm trăng trên trời cao, yên lặng không nói gì. Lúc này hắn cũng không phải là đang hồi tưởng lại những kinh nghiệm chiến đấu hay là tìm cách đề thăng thực lực của mình. Trong đầu hắn không ngừng vang vọng lên đủ lại các cảm xúc hỗn loạn khác nhau. Có lúc nhớ lại chuyện mình ở kiếp trước, có lúc nghĩ tới một số chuyện mới gặp gần đây... rất nhiều, rất nhiều.
Đại Diễn Thánh Hỏa Long đã được hắn đưa trở về thế giới Địa Tâm. Không hề nghi ngờ, Địa Tâm Hồ là nơi thích hợp cho nó tu luyện nhất. Ở nơi đó nó chẳng những có thể tăng lên tu vi nhanh chóng, hơn nữa cũng có thể thuận lợi bất cứ lúc nào cũng có thể truyền tống đến bên cạnh Cơ Động. Bằng vào linh hồn tương liên, khế ước linh hồn vô tình thành lập, thậm chí không cần Liệt Diễm phải phóng thích ma lực, Cơ Động có thể bất cứ lúc nào cũng triệu hồi nó về bên cạnh mình.
- Ngươi đang suy nghĩ gì đó?
Thanh âm lạnh lùng vang lên sau lưng Cơ Động. A Kim không biết rõ khi nào thì đã đi đến sau lưng hắn.
Cơ Động không quay đầu lại, thở dài một tiếng:
- Ta cũng không biết mình đang suy nghĩ cái gì nữa. Chuyện sáng nay, ta thật xin lỗi. Ta cũng không muốn làm như vậy. Nếu ngươi vẫn còn tức giận, vậy thì hãy đánh ta cho hả giận đi. Ta sẽ không đánh lại đâu.

- Hừ...
A Kim lúc này đã tháo mũ giáp trên đầu xuống, dưới ánh trăng chiếu rọi, khuôn mặt xinh đẹp mà băng lãnh của nàng chợt hiện lên hai mảnh đỏ bừng, hai chân có chút không tự nhiên kẹp chặt lại.
Nàng xấu hổ nói:
- Không được nhắc lại chuyện hồi sáng nữa, từ nay về sau cũng không được nhắc tới. Nếu không, ta sẽ giết ngươi.
Cơ Động gật gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa, hai người cứ như vậy lâm vào trầm mặc.
Đêm vẫn lạnh như trước, ngẫu nhiên có một làn gió đêm thổi nhẹ qua, trong rừng cây vang lên từng đợt thanh âm sàn sạt. Ngẫu nhiên có tiếng côn trùng kêu vang, hay tiếng chim đêm săn mồi... cũng không phá hư sự im lặng trong rừng rậm.
- A Kim, theo ngươi, trên thế giới này thật sự có thần hay không?
Cơ Động đột nhiên hỏi.
A Kim sửng sốt một chút, trong ánh mắt có thêm một tia cảm xúc, gật gật đầu, nói:
- Đương nhiên là có!
Cơ Động tức giận nói:
- Nói bậy. Thế giới này làm gì có Thần cơ chứ? Nếu thật sự có Thần, vì nguyên nhân gì Tự Nhiên Nữ Thần vốn được Bộ Tộc Sâm Yêu thờ phụng, trong lúc bọn họ lâm vào thời điểm nguy nan nhất lại không đến cứu bọn họ? Trơ mắt nhìn hàng ngàn hàng vạn Sâm Yêu chết trong tay địch nhân? Nếu chúng ta đến trễ một ngày, e rằng hiện tại Bộ Tộc Sâm Yêu đã hoàn toàn biến mất trên thế giới này rồi.
A Kim nói:
- Cho dù là Thần, cũng không phải là vạn năng. Thần có sự khó xử của Thần, cũng giống như…

- Giống như cái gì?
Cơ Động quay người lại, hỏi.
Sắc mặt A Kim chợt thay đổi:
- Không có gì. Tiếp theo ngươi định làm như thế nào?
Cơ Động nói:
- Hiện tại ta định đem Sâm Yêu Bộ Tộc di chuyển bình an đến Địa Linh Sơn, ta tuyệt đối không muốn nhìn thấy bọn họ có thêm bất kỳ thương tổn nào nữa. Kim Ưng Thương Hội trong khoảng thời gian ngắn sắp tới e rằng không cách nào ngóc đầu dậy nổi. Hiện tại vấn đề duy nhất còn lại chính là băng qua biên giới của Đông Mộc Đế Quốc. Nếu quân biên phòng của Đông Mộc Đế Quốc có gan ngăn cản, ta cũng sẽ không ngại ngùng gì mà không đại khai sát giới.
- Ngươi cũng không phải kẻ cuồng sát.
Để lại một câu cuối cùng, A Kim xoay người bỏ đi. Nhìn theo bóng dáng nàng rời đi, Cơ Động không khỏi có chút ngẩn người. Đúng không, bản thân mình cũng không phải là kẻ cuồng sát sao?
o0o
Sáng sớm ngày hôm sau, thu liễm hết tất cả bi thương, Bộ Tộc Sâm Yêu dưới sự dẫn dắt của Cơ Động, tiếp tục lên đường.
Sinh Mệnh Chi Sâm rộng lớn đến mức nào, đám Sâm Yêu kia cũng không có năng lực phi hành như Cơ Động, muốn đi ra khỏi phiến đại sâm lâm này, ít nhất cũng cần đến năm ngày thời gian.
Dọc theo đường đi, tất cả các Sâm Yêu đều có vẻ rất bình tĩnh. Cơ Động cưỡi trên Đại Diễn Thánh Hỏa Long bay lượn trên không trung, đồng thời quan sát xem trong Sinh Mệnh Chi Sâm có xuất hiện địch nhân hay không.
Trên đường đi, hắn cũng bắt đầu chế tạo thử Ma Kỹ Tửu. Trải qua một trận chiến với Diệt Tuyệt Quân Đoàn, khiến cho hắn ý thức được thực lực của mình còn thiếu sót rất nhiều. Nhất là trong tình huống chiến đấu với nhiều ma sư cùng một lúc, lực lượng của một người chung quy cũng có hạn.
Cho dù là có Siêu Tất Sát Kỹ, cũng chưa chắc có thể quyết định toàn bộ thắng lợi. Cho nên, hắn phải càng mạnh mẽ hơn, càng có thực lực hơn.

Chế tác Ma Kỹ Tửu so với trong tưởng tượng của Cơ Động khó khăn hơn rất nhiều. Vấn đề lớn nhất chính là làm thế nào để đem kỹ năng ẩn chứa lại trong dịch rượu.
Ma Kỹ Quyển Trục là thông qua những phương pháp đặc thù đem bột Tinh Hạch có ma lực tương ứng khắc thành pháp trận lưu lại trên quyển trục. Nhưng mà, làm sao có thể khắc được pháp trận vào trong dịch rượu cơ chứ? Chất lỏng dù cho làm thế nào cũng không thể ổn định như chất rắn, nó sẽ luôn lưu chuyển. Cơ Động có thể đem ma kỹ tạm thời ẩn chứa vào bên trong rượu dịch, nhưng mà, chỉ cần rượu dịch trong bình khẽ nhúc nhích một chút, như vậy ma lực trong đó sẽ rất nhanh biến mất, chứ đừng nói chi đến việc phóng thích ra kỹ năng.
Vô số lần thực nghiệm lần lượt thất bại, khiến cho Cơ Động không khỏi có chút vội vàng nôn nóng. Bên trong rượu dịch rõ ràng bao hàm đủ Hỏa nguyên tố cần thiết, hơn nữa hắn còn đưa vào thêm Hỏa nguyên tố nữa, hiệu quả so ra còn tốt hơn quyển trục rất nhiều.
Nhưng mà, không thể lưu lại ma lực, tất cả cố gắng đều phải uổng phí.
Mãi chìm đắm trong suy nghĩ cùng thực nghiệm, mãi cho đến ngày thứ năm, khi Bộ Tộc Sâm Yêu rốt cuộc cũng đã ra đến bìa rừng Sinh Mệnh Chi Sâm, Cơ Động rốt cuộc cũng giải được bài toán khó kia. Hắn đã tìm được biện pháp căn bản giải quyết vấn đề dung hợp ma lực cùng với rượu dịch.
Biện pháp nói thì không khó, nhưng tuyệt đối không phải là đơn giản. Rượu dịch thì lưu động liên tục, nhưng cái bình đựng rượu dịch thì lại không thay đổi. Hắn cố tình khắc ở đáy bình một cái Tồn Trữ Pháp Trận, sau đó lại đem ma lực rót vào bên trong rượu dịch. Nhờ vào hiệu quả lưu trữ ma lực của Tồn Trữ Pháp Trận, cùng với ma lực mà hắn mới rót vào, tạo thành một vòng tuần hoàn hoàn mỹ, lúc này mới thành công đem ma lực chứa đựng vào bên trong rượu dịch, không đến mức bị thất thoát mất.
Vấn đề mấu chốt nhất đã được giải quyết. Việc kế tiếp hắn phải làm chính là không ngừng thử nghiệm, đem các loại kỹ năng của mình thử xem phù hợp với loại rượu trắng, rượu đỏ nào là thích hợp nhất, sau đó mới đem dung nhập vào bên trong rượu dịch.
Chế tác Ma Kỹ Tửu, tuyệt đối so với chế tác Ma Kỹ Quyển Trục càng thêm khó khăn hơn nhiều. Nếu không phải có được sự thấu hiểu cực kỳ sâu sắc đối với đặc tính các loại rượu, quyết không thể nào hoàn mỹ khống chế được các Hỏa nguyên tố ba động ẩn chứa bên trong rượu dịch. Bằng vào Ngũ Hành Pháp Trận, khả năng thấu hiểu đối với rượu cùng với sự quan sát tỉ mỉ của Linh Hồn Chi Hỏa, sự khống chế ma lực tinh diệu, ở thời điểm trước khi rời khỏi Sinh Mệnh Chi Sâm, bình Ma Kỹ Tửu đầu tiên của Cơ Động rốt cuộc đã ra đời.
Nắm trong tay bình rượu thủy tinh cao khoảng năm tấc, đã được khắc Tồn Tục Pháp Trận dưới đáy, bên trong chứa tràn đầy rượu đỏ, rót vào ma lực Cực Hạn Song Hỏa, chân trái Cơ Động tiến lên trước, tay phải nắm lấy bình thủy tinh, toàn bộ thân thể xoay chuyển nửa vòng, hét lớn một tiếng:
- Liệt Dương Phệ!