Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 158





Phất Thụy để người ở lại tầng ba Thánh Tà Đảo, cũng không chỉ là để bảo hộ cho Cơ Động, đồng thời cũng biến nơi này làm hậu phương của Thiên Can Quân Đoàn. Cơ Động và Lam Bảo Nhi từ biệt các vị ma sư thủ hộ ở đây, bắt đầu tiến sâu vào các tầng trong của Thánh Tà Đảo.
Vừa ra khỏi phiến rừng rậm nhỏ kia, Cơ Động liền phát hiện, địa hình tầng ba Thánh Tà Đảo so với tầng hai có rất nhiều khác biệt. Cơ hồ toàn bộ đều là đồi núi phập phồng. Nhìn tổng thể, là một mảnh đồi núi chập chùng, giữa mảnh đồi núi đó, thỉnh thoảng lại có một ít rừng rậm hoặc lùm cây nhỏ.
Địa hình như vậy, đối với Cơ Động mà nói, ngược lại so với trên thảo nguyên còn tốt hơn nhiều. Ít nhất ở nơi này, có thể dễ dàng ẩn núp hơn rất nhiều, không giống như trên thảo nguyên mênh mông vô bờ kia, chẳng hề có gì để che đậy được. Đương nhiên, hiện tại tâm tính của hắn cũng đã hoàn toàn bất đồng với lúc vừa tiến vào Thánh Tà Đảo. Từ khi ma lực hắn chuyển hoán, dung hợp hoàn toàn thành Âm Dương Ngư, sự cao ngạo trong lòng hắn cũng tăng vọt lên rất nhiều, nhưng khí tức toát ra bên ngoài cũng càng nội liễm hơn rất nhiều.
Một lần nữa mặc vào Quân Ma Âm Dương Khải, Cơ Động kinh ngạc phát hiện, bộ áo giáp trên người không biết là bởi vì bị ảnh hưởng bởi Siêu Tất Sát Kỹ do mình phóng thích ra hay là của Hỗn Độn Chi Hỏa, mặt ngoài bộ áo giáp có thêm một tầng khí tức nhàn nhạt. Luồng khí tức này cũng không giống như ma lực Hỏa thuộc tính thuần túy, mà là ba động cực kỳ nội liễm. Khi hắn mặc vào Quân Ma Âm Dương Khải, rõ ràng cảm giác được tốc độ hấp thu ma lực ngoại giới tăng cường thêm mấy phần. So sánh với khả năng phòng ngự, tác dụng ngưng tụ của Quân Ma Âm Dương Khải đối với hắn càng thêm trọng yếu hơn rất nhiều.
Lam Bảo Nhi đi theo bên người Cơ Động. Lúc này nàng cũng mặc một bộ áo giáp màu tím sẫm, cũng giống như bộ Quân Ma Âm Dương Khải của Cơ Động vậy, cũng là một bộ Khinh khải giáp. Nhưng cũng không có mặt nạ, mà là một cái băng đầu xinh đẹp, vén mái tóc dài lên, không để xõa xuống mặt. Mái tóc bạc ứng với cặp mắt tím, vẻ đẹp thanh lệ động lòng người khiến người ta không thể nào quên.

Ngay cả Cơ Động cũng không thể tưởng tượng được, chỉ mới một năm không gặp, Lam Bảo Nhi đã biến thành một mỹ nữ tuyệt sắc như thế, tuy rằng cũng không thể so sánh được với Liệt Diễm, nhưng trong số những nữ nhân hắn từng gặp qua, cũng tuyệt đối là đứng đầu. Mà ngay cả về khí chất, cũng không hề kém hơn Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử lúc trước. Chẳng qua, Hạt Tử càng giống như một đóa hoa hồng hoang dã đầy gai nhọn, còn Lam Bảo Nhi thì giống như một đóa bách hợp ôn nhu thuần khiết. Mỗi người đều có vẻ đẹp riêng.
Cơ Động phóng nhanh đằng trước, Lam Bảo Nhi theo sát phía sau, tốc độ của nàng cũng tuyệt không kém Cơ Động chút nào. Cơ Động cứ men theo khe núi mà tiến lên, chỉ cần hướng đi không sai, hắn thà rằng đi đường xa một chút, cũng không có trực tiếp băng thẳng lên những đồi núi kia.
Tầng ba Thánh Tà Đảo, số lượng ma thú cũng không nhiều hơn so với trên thảo nguyên của tầng thứ hai. Nhưng về mặt chất lượng thì càng mạnh hơn rất nhiều. Dọc theo đường đi, hai người cũng gặp qua không ít ma thú, có thể trốn thì trốn, không trốn được, Cơ Động liền lấy khí thế lôi đình vạn quân hoàn toàn tiêu diệt. Sau khi giết xong một đầu ma thú, Cơ Động lập tức mang theo Lam Bảo Nhi chuyển sang hướng khác mà đi, không để cho các ma thú khác có cơ hội truy tìm tông tích của mình. Trên đường đi hắn cũng rất chú ý ẩn nấp hành tung của mình. Nơi này đã không có ma thú dưới Tứ Giai, tuy rằng trên đường cũng không có gặp qua những cường đại ma thú như Ô Thiết Ma Thứu Vương, nhưng tiến sâu vào trong, cũng tốn không ít thời gian. Ước chừng khoảng hơn một canh giờ mới đến được biên giới giữa tầng hai và tầng ba.
Cơ Động dừng bước bên cạnh một lùm câu nhỏ, mang cặp găng tay Nhật Nguyệt Song Huy vào, mở mang một khoảng không nhỏ trong lùm cây, kéo Lam Bảo Nhi vào trong đó. Từ bên ngoài nhìn vào, rất khó có khả năng phát hiện bọn họ.
- Bảo Nhi, chúng ta nghỉ ngơi một chút đi, khôi phục lại ma lực đã tiêu hao lúc trước, sau đó mới tiến vào tầng thứ tư.
Lam Bảo Nhi khẽ gật đầu, nói:
- Nghe các sư phụ từng nói, mỗi một tầng bên trong Thánh Tà Đảo, thực lực ma thú đều tăng lên rất nhiều. Cơ Động, chúng ta thật sự có thể tiến vào đến tầng thứ tám hay sao?
Cơ Động nói:
- Cứ cố gắng hết sức thôi, nếu tiến lên không được, chúng ta lùi lại. Yên tâm, ta sẽ bảo vệ ngươi mà.

Lam Bảo Nhi thản nhiên cười, nói:
- Ta đã từng nói qua, sẽ không làm vướng chân ngươi mà. Ít nhất cho đến tầng thứ năm sẽ không. Tầng thứ tư hẳn cũng là nơi sinh sống của các ma thú cấp bậc Tứ Giai, nhưng ở đây, ma thú sống theo kiểu quần cư là chính. Trên Thánh Tà Đảo, tầng một, tầng hai đều là Tam Giai Ma Thú. Tầng thứ nhất, Tam Giai Ma Thú sống đơn thể, tầng thứ hai là Tam Giai Ma Thú sống theo kiểu quần thể. Suy luận theo cách này, ở tầng thứ tám hẳn là các Lục Giai Ma Thú sống theo kiểu quần cư là chính. Không rõ vì sao đám người Phất Thụy sư huynh lại gặp phiền toái ở nơi đó.
Cơ Động cười khổ, nói:
- Cái ngươi nói chỉ là tình huống thông thường của các tầng trên Thánh Tà Đảo mà thôi, cũng không phải là hoàn toàn chính xác. Lúc ta còn ở tầng một, đã từng gặp qua Ngũ Giai Ma Thú Thực Nhân Cự Ma. Ở tầng thứ hai từng gặp qua Thất Giai Ma Thú Bạch Kim Thiên Bằng và Ngũ Giai Ma Thú Ô Thiết Ma Thứu Vương. Nếu không phải như vậy, làm sao lại chật vật như thế chứ?
Lam Bảo Nhi kinh ngạc trừng to mắt:
- Có chuyện như vậy nữa hay sao?
Cơ Động nói:
- Ta từng cẩn thận suy xét qua, tình huống như thế chắc cũng không phải là tình huống thường xuyên. Các Cao Giai Ma Thú xuất hiện ở các tầng bên ngoài, rất có thể là do chúng nó đi ra các tầng đó để kiếm ăn. Dù sao, liệp sát các ma thú cùng cấp bậc cũng quá khó khăn. Đi ra ngoài kiếm ăn là chuyện bình thường. Đương nhiên, tình huống của Bạch Kim Thiên Bằng là tình huống ngoài ý muốn. Tiến vào tầng thứ tư, chúng ta cần phải đặc biệt cẩn thận. Vạn nhất nếu gặp phải Thất Giai, thậm chí là những ma thú cao hơn Thất Giai nữa, nhất định sẽ đem lại rất nhiều phiền toái. Nếu ta đoán không lầm, đầu ma thú mà Phất Thụy sư huynh gặp phải ở tầng tám, hẳn cũng là ma thú cường đại hơn các đầu ma thú vốn sinh sống tại tầng đó. Lấy thực lực của sư huynh cộng thêm Tử Lôi Diệu Thiên Long, có thể khiến cho hắn phải cẩn thận đối phó, ít nhất cũng phải là một đầu Cửu Giai Ma Thú.
- Cửu Giai?

Lam Bảo Nhi kinh hô một tiếng, phải biết rằng, ma sư so sánh với ma thú, chính là kém một giai. Cũng có thể nói, một ma sư Nhất Quan có thể đối phó ma thú Nhị Giai. Cửu Giai Ma Thú, chính là tương đương với Bát Quan ma sư. Đương nhiên đối với các ma sư có được Cực Hạn Ma Lực như Cơ Động mà nói, sự so sánh này cũng không chính xác. Hắn lấy ma lực Tứ Quan liền có thể đánh chết được Thất Giai Ma Thú, bản thân chuyện này cũng là một tình huống cực kỳ biến thái rồi.
Hai tay Cơ Động đồng thời chém ra, hào quang lóe lên, một kim một hắc, hai tiểu hỏa nhân lặng yên xuất hiện.
Đúng là triệu hồi ra Nguyên Tố Thể.
Hai nguyên tố thể triệu hồi lúc trước, lúc Cơ Động thi triển ra Siêu Tất Sát Kỹ cũng đã bị ma lực khủng bố kia hoàn toàn thôn phệ mất. Nhưng cũng trong lúc đó, chúng nó cũng đã khiến cho Cơ Động cảm nhận rõ ràng được tác dụng của Nguyên Tốn Thể. Đó cơ hồ là tương đương với sự trợ giúp của hai gã Tứ Quan Ma Sư vậy. Nhưng chúng nó hoàn toàn do bản thân hắn khống chế.
Thánh Hỏa Nguyên Tố Thể cùng với Ma Diếm Nguyên Tố Thể vừa mới xuất hiện, khé mấp máy một chút, cả người phóng lên, phân biệt ngồi trên hai vai Cơ Động, làm nổi bật cái mặt nạ dữ tợn của hắn, càng làm tăng thêm vài phần sắc thái thần bí.