Nghĩ đến đây, trong lòng Cơ Động đã có bước đầu chuẩn bị. Chúc Diễm chắc là không biết chế tác quyển trục như thế nào, nhưng Đằng Xà, đã tồn tại từ viễn cổ đến nay, chắc hẳn là cũng biết được một vài chi tiết. Hơn nữa, nếu có gì không biết, hắn còn có thể hỏi Liệt Diễm cơ mà.
- Tiểu đệ đệ, tăng thêm cường độ Cực Hạn Song Hỏa đi, kim chúc sắp hòa tan rồi.
Thanh âm của Chúc Diễm tạm thời cắt ngang suy nghĩ của Cơ Động.
Quả nhiên, trong số ba mươi sáu loại kim chúc được Chúc Diễm sắp xếp theo trình tự và tỷ lệ nhất định kia, những loại kim chúc khó hòa tan nhất cũng đã bắt đầu tan rã ra. Toàn bộ ba mươi sáu loại kim chúc đã bắt đầu có dấu hiệu dung hợp lại. Chúng nó cơ hồ là chiếm cứ phân nửa thể tích của toàn bộ Ngũ Hành Thần Lô. Chỉ là ba mươi sáu loại kim chúc đều có màu sắc khác biệt, tuy là hòa tan với nhau nhưng vẫn có cảm giác hỗn độn.
Thần sắc Chúc Diễm càng trở nên ngưng trọng hơn. Hắn lấy từ trong vật phẩm chứa đựng ma khí của mình ra một cây trường côn không biết làm từ chất liệu kim chúc gì, chọc sâu vào khối chất lỏng hỗn hợp kim chúc kia, bắt đầy khuấy nhanh lên. Cơ Động cũng đồng thời gia tăng Cực Hạn Song Hỏa của mình, khiến cho đám kim chúc kia trở nên hoàn toàn hòa tan.
Chúc Diễm lại lấy ra một túi bột phấn thất sắc sẫm, trút hết vào trong Ngũ Hành Thần Lô. Nhất thời Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động cũng thiêu đốt thêm mãnh liệt hơn. Ngay sau đó, Chúc Diễm lại lần lượt đổ vào trong đó hơn hai mươi loại nguyên liệu khác nữa. Dần dần, khối chất lỏng của ba mươi sáu loại kim chúc có màu sắc bất đồng kia bắt đầu tan chảy ra. Trong quá trình dung hợp, những tạp chất trong đó bị Cực Hạn Song Hỏa trong đó hoàn toàn thiêu đốt, chỉ còn lại phần tinh túy nhất, còn thuần lại một màu kim đỏ. Toàn bộ khối chất lỏng màu kim đỏ kia không ngừng bị khuấy trộn trong Ngũ Hành Thần Lô. Quả thật cũng kỳ quái, ở nhiệt độ cao như thế, thậm chí là còn cao hơn cả nham thạch nóng chảy nữa, nhưng mà Ngũ Hành Thần Lô cũng hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì. Mơ hồ trong lòng nó phát ra một loại khí tức mênh mông bao trùm thiên địa bao phủ lại, mảy may không hề bị nhiệt độ cực nóng kia ảnh hưởng.
Cơ Động hiểu rõ ràng, Ngũ Hành Thần Lô sỡ dĩ có thể làm được như vậy, nhất định là nhờ Ngũ Hành Thần Thạch tự động kết hợp lại, tạo thành hiệu quả Ngũ Hành Dung Hợp, hỗ trợ lẫn nhau. Ngũ Hành Thần Thạch kết hợp sinh ra hiệu quả Ngũ Hành Áp Chế không phải năm tên ma sư bình thường có thể tạo ra được, nhờ vậy mới có thể tạo thành tình cảnh như thế.
Ngay lúc ma lực Cơ Động sắp tiêu hao hết, Chúc Diễm vui mừng hét lên một tiếng:
- Được rồi. Thu lực. Tiểu đệ đệ, ngươi mau nhanh chóng khôi phục lại ma lực. Về sau còn cần ngươi hỗ trợ thêm nữa đó.
Cơ Động cũng không nói nhiều, lập tức đi sang một bên mở ra Ma Lực Ngưng Tụ Pháp Trận, tu luyện khôi phục lại ma lực. Chúc Diễm cẩn thận dùng một cái muôi lớn làm bằng chất liệu đặc thù, múc thứ chất lỏng hỗn hợp kim chúc trong Ngũ Hành Thần Lô thả vào một cái khuôn lớn. Khối chất lỏng dần dần đặc lại, ngưng kết lại thành một khối kim chúc thật lớn. Hắn cũng không cần dùng bất cứ ngoại lực gì để làm lạnh nó. Khối chất lỏng này vừa rời khỏi Ngũ Hành Thần Lô, rất nhanh đã tự động hoàn thành quá trình dung hợp lại, làm thành một khối kim chút cực kỳ huyễn lệ, có màu kim đỏ sẫm, ẩn hiện ma văn hình đám mây nhàn nhạt, nhìn qua màu sắc giống như là vầng thái dương vậy.
Lúc này trong mắt của Chúc Diễm cũng chỉ còn có khối kim chúc này tồn tại. Trong tay hắn xuất hiện một thanh đại chuy, đột nhiên đập mạnh một phát, giáng thẳng xuống khối kim chúc đang rất nhanh cô đặc lại kia. Kiểm tra thấy khối kim chúc đã cô đặc lại đến mức vừa đủ, hắn chuyển nó sang một cái đe bằng hàn thiết cực lớn, bắt đầu dùng thanh đại chuy như mưa rền sấm giật đập mạnh không ngừng xuống khối kim chúc kia.
Giờ khắc này đây, tựa hồ như toàn bộ ven biển Đông Hải cũng chỉ còn có mỗi âm thanh thiết chùy hắn không ngừng giáng xuống. Dần dần, khối kim chúc kia đã bị hắn đánh cho trở thành một phiến kim chúc hình chữ nhật thật lớn, độ dày chỉ khoảng một phân. Lúc này Chúc Diễm cũng đã tiêu hao gần như toàn lực. Phải biết rằng, mỗi một chuy hắn đánh xuống, đều phải rót vào trong đó một cỗ ma lực Hỏa thuộc tính nóng bỏng để bảo trì nhiệt độ của khối kim chúc kia, có thể dễ dàng kéo dài và dát mỏng ra.
Thoáng nghỉ ngơi một chút, Chúc Diễm lại phóng xuất ra ma lực Bính Hỏa nóng rực của mình, nung phiến kim chúc kia cho nóng cháy lên, sau đó gấp lại làm đôi, tiếp tục rèn đúc.
Suốt một quãng thời gian rất lâu sau đó, sinh hoạt thường nhật của Chúc Diễm cứ lặp đi lặp lại một công việc như thế. Gấp lại, rèn đúc, gấp lại, rồi lại rèn đúc.
Cơ Động cũng đồng dạng lặp đi lặp lại một việc liên tục, tu luyện khôi phục ma lực, sau đó giúp Chúc Diễm đốt nóng hợp kim. Dưới sự trợ giúp gia tăng nhiệt độ của hắn, Chúc Diễm hoàn toàn có thể tận tâm tận lực vùi đầu vào chuyện rèn đúc khối kim chúc kia, có thể tiết kiệm được thể lực rất nhiều. Hơn nữa dùng Cực Hạn Song Hỏa thiêu đốt, khối kim chúc kia dưới sức nóng mãnh liệt của nó cũng rất nhanh mềm ra, khiến cho tốc độ rèn đúc cũng tăng lên rất nhiều. Với sức lực bảy quan của Chúc Diễm, chỉ khoảng ba ngày sau, khối kim chúc này đã được gấp đúc hơn một ngàn lần.
Nhưng mà, Chúc Diễm thế nhưng lại nói với Cơ Động, cái này chỉ là mới bắt đầu mà thôi.
Cái này gọi là trăm điệp thành Tinh Phẩm, ngàn điệp thành Trân Phẩm, vạn điệp mới thành Tuyệt Phẩm. Có nhiều tài liệu quí hiếm như vậy, Chúc Diễm đương nhiên sẽ không thỏa mãn việc chỉ hoàn thành ngàn lần đúc gấp như vậy. Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động từ thời khắc này mới bắt đầu phát huy tác dụng chân chính của nó. Sau ngàn lần đúc gấp, mặc dù hợp kim đã đạt đến trình độ cứng rắng cực kỳ khủng bố, không phải Bính Hỏa bình thường của Chúc Diễm có khả năng nung cho mềm ra được. Quá trình nung mềm kế tiếp, liền hoàn toàn do Cơ Động hoàn thành, giúp cho Chúc Diễm hoàn toàn tập trung vào việc tiến hành chú tạo.
Tốc độ gấp đúc lúc này rõ ràng chậm lại rất nhiều, hiện tại suốt một ngày thời gian, số lần gấp đúc nhiều nhất cũng chỉ khoảng một trăm lần mà thôi. Hơn nữa, càng về sau, tốc độ càng ngày càng giảm. Suốt thời gian hai tháng, tổng cộng số lần gấp đúc cũng chỉ có thể hoàn thành được hơn năm ngàn lần mà thôi. Dựa theo tốc độ này mà nói, lần này gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, Cơ Động đã không có khả năng mặc bộ áo giáp ma lực này.
Chúc Diễm định từ bỏ việc tiếp tục gấp đúc. Dù sao, gấp đúc năm ngàn lần, bản thân cũng đã là cực kỳ khủng bố rồi. Hợp kim lúc này cũng đã cứng rắn đến trình độ cực kỳ biến thái. Phải biết rằng, các trang bị của Phất Thụy cũng chỉ được gấp đúc ngàn lần thành Trân Phẩm mà thôi. Chúc Diễm nói với Cơ Động, có thể tạm thời đúc thành áo giáp cho hắn trước, chờ sau khi đợt Thánh Tà Chiến Trường này kết thúc, trở về tiến hành chú tạo lại lần nữa. Chỉ là tiến hành chú tạo lại áo giáp, hiệu quả khẳng định sẽ kém hơn một chút mà thôi.
Vào lúc này, ngược lại là Cơ Động yêu cầu tiếp tục. Hắn nói với Chúc Diễm, thà rằng lần này mình không mặc bộ giáp này gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, cũng không muốn lãng phí hiệu quả của đám nguyên liệu quí giá này. Nhất định phải hoàn thành vạn lần gấp đúc, tạo thành Tuyệt Phẩm.
Chúc Diễm tự nhiên cũng hoàn toàn ủng hộ ý muốn của Cơ Động. Phải biết rằng, nếu chỉ có một mình hắn tiến hành gấp đúc, muốn hoàn thành một vạn lần gấp đúc, mỗi lần gấp đúc đều chỉ sử dụng ma lực bản thân hắn dần dần làm mềm khối kim chúc kia, ít nhất cũng cần tốn ba mươi năm thời gian. Tốc độ hiện tại của bọn họ mặc dù không tính là mau, thế nhưng so với ba mươi năm thời gian thì chẳng đáng nói chút nào. Chúc Diễm khẳng định chắc chắc với Cơ Động, nếu bộ áo giáp này gấp đúc thành công, như vậy, tuy rằng nó không thể trở thành Thần Khí, nhưng cũng chỉ kém một đường mà thôi, thậm chí có thể xưng là Bán Thần Khí.