Editor: Lục Nặc“Ha… Chiêu Quân… Đau quá…” tôi thở dồn dập, yêu kiều trong miệng không ngừng tràn ra, tiểu huyệt gắt gao cắn nuốt cự vật mới thình lình xông vào, một trận một trận co rút, cắn nuốt lấy gậy th*t, cơn đau như bị xé rách thân thể dần dần rút đi.
gậy th*t hoàn toàn rút ra ngoài, rồi lại lấy thế sét đánh không kịp bưng tai hung hăng đút vào, sáp nhập tầng tầng lớp lớp thịt huyệt non mềm bên trong, mãi cho tới khi để ở trước tử cung mới dừng lại. Sau khi nghiền nát, ma xát vài cái lại nhanh chóng rút ra, không cho tôi thời gian kịp phản ứng lại hung ác đâm vào, bá đạo, mãnh liệt tàn sát bừa bãi trong hoa huy*t non mềm.
Thịt huyệt non mềm bên trong bị hắn hung mãnh tiến vào rồi lại hung hăng rút ra, thịt mềm đỏ tươi phấn nộn bị gậy th*t tùy ý mang ra rồi lại đưa vào, xuân nước ồ ạt không chịu khống chế chảy ra, từng đợt ngọt ngấy mềm mại thay thế cảm giác đau đớn.
Cự vật ở bên trong hoa huy*t tùy ý va chạm, hung hăng đưa đẩy, mỗi lần vào đều nặng nề đập lên trên cửa tử cung, mang đến cảm giác tê ngứa mệt mỏi, chóng mặt, căng đầy, làm cho tôi không nhịn được mà mở miệng rên rỉ thở dốc dồn dập, “Chiêu Quân… chậm một chút… sắp bị anh đâm chết… A… tiểu huyệt sắp bị anh làm hỏng…”
“Muốn làm chết em…” hắn cúi đầu cắn xương quai xanh của tôi, một ngụm một ngụm vô cùng triền miên mà cắn, nói ra lời nói vô cùng dâm đãng: “Có muốn anh đâm chết em không? Hả?”
“Chậm một chút…ha…” trong tiểu huyệt nổi lên một trận ma sát tùy ý mang đến khoái cảm cực hạn, làm cho đầu óc tôi trống rỗng, không có cách nào nhận thức hắn nói gì, chỉ có thể liều mạng lui về phía sau, ưỡn bộ ngực sữa, cọ sát thân thể hắn, giảm bớt căng trướng từ hai vú đẫy đà, cả người giống như cây đàn, dưới sự trêu trọc của hắn phát ra âm nhạc tuyệt vời.
“Chậm một chút?” hắn bất mãn nhìn tôi khẩu thị tâm phi, cự long đột nhiên rút ra khỏi tiểu huyệt, cả người tách ra khỏi thân thể của tôi.
“Chiêu Quân?” tôi kinh ngạc nhìn khuôn mặt hắn thoáng hiện lên vẻ khó chịu, một đôi mắt hoa đào ủy khuất nhìn tôi. Trong tiểu huyệt nổi lên từng đợt hư không trống rỗng khó nhịn làm cho tôi không chịu nổi mà ma sát hai chân. Nghĩ tới biểu hiện khác thường của hắn, tôi cẩn thận mở miệng hỏi: “Anh… đang ghen sao?”
Nghe vậy, hắn quay mặt đi, không nói lời nào.
“Chiêu Quân, em thích anh, chỉ thích anh”. Tôi cầm vòng cổ lên, ngón tay trắng noãn vuốt ve chiếc nhẫn Tường Vi, khóe môi gợi lên một nụ cười ngọt ngào, giọng nói mềm mại tràn đầy hạnh phúc: “Chiêu Quân, anh bị cột chặt vào cuộc đời em rồi, anh quên sao?”
“Tường Vi…” đôi mắt hoa đào nhìn tôi chằm chằm, ủy khuất bên trong tựa như biển rộng, như muốn bao phủ lấy tôi “Anh chờ thật lâu… nhưng mà… anh sợ mất em”giọng nói của hắn run nhè nhẹ.
“Chiêu Quân”, tôi ôm lấy cổ hắn, nhìn thẳng vào mắt hắn, chân thành nói: “Lúc em quay lại, phát hiện ra anh vẫn đứng ở phía sau em, trước sau như một đối với em ôn nhu dịu dàng. Em chỉ biết, em không rời được anh”.
“Em… rất cảm động, thật sự, may mắn anh quay lại tìm em. Bằng không cả đời này em nhất định bỏ qua anh, như vậy cả đời em sẽ rất hối tiếc”. Tôi cảm thấy đôi mắt có chút mệt mỏi, cảm giác chóng mặt, nhìn về phía hắn, ánh mắt cũng bắt đầu có chút mơ hồ, nước trong mắt như muốn tràn ra.
“Tường Vi, anh cũng yêu em” hắn hôn nhẹ lên nước mắt của tôi, dịu dàng nói: “Tường Vi, anh muốn nói một chuyện cho em biết, anh nhận được lệnh triệu tập, có thể mấy ngày tới sẽ trở về trường học”.
“Chúc mừng anh!” nghe thấy hắn nói muốn rời đi, tôi không tình nguyện nói. Không biết ban đầu thế nào, nhưng giờ tư thế của hai người lại thành thế này, hắn ngồi, tôi tựa vào trong ngực hắn, hai người ôm nhau vô cùng thân thiết.
“Tường Vi, anh hi vọng em có thể đáp ứng anh một chuyện” hắn thận trọng mở miệng, tay lớn đặt trên lưng tôi nhẹ nhàng chậm rãi vuốt ve.
“Có chuyện gì?” Tôi nhếch cái miệng nhỏ nhắn, không chút để ý hỏi. Trong lòng còn đang rối rắm chuyện hắn muốn rời đi. Chúng tôi vừa mới xác định quan hệ, hắn liền muốn rời đi, để lại một mình tôi…
“Năm nay em đi thực tập thì về trường của anh đi”. Hắn nhìn ra tôi không yên lòng, nâng lên cái cằm tinh xảo vuốt ve, đôi mắt hoa đào ẩn tình như nước, nhìn tôi chăm chú, mỗi chữ mỗi câu, cực kì chân thành nói.
“Đi thực tập?” Tôi lạc lối trong đôi mắt xinh đẹp kia, bị nhu tình của hắn đả động.
“Anh sẽ chuẩn bị tốt hết thảy cho em. Rồi ở trong trường đợi em, đợi tân nương đến tìm anh”. Lời nói của hắn so với hoa còn thơm hơn, so với mật ong còn ngọt hơn.
Tôi giả vờ giả vịt ngẫm nghĩ trong chốc lát, nâng cằm, ánh mắt liếc hắn, “Vậy anh phải chuẩn bị tốt nghi thức để nghênh đón em, không lãng mạn không cảm động thì em sẽ lâm trận bỏ chạy đấy”.
“Nhất định sẽ làm em vừa lòng”. Hắn vươn tay to, nắm lấy vú lớn đẫy đà của tôi, xoa nắn ấn nhu, gắng gượng nóng rực cũng bắt đầu không thành thực để ở dưới viền mông của tôi ma sát lên xuống.