Hắn càng ngày càng dùng sức, cảm giác được cự vật khiến bụng tôi rạo rực, hạ thân bị va chạm nhanh, phát ra tiếng nước xì xì dâm lãng, xương mu không ngừng bị hung hăng áp lực va chạm.
"Ngô....sẽ bị đùa phá hư..." Có thể do tôi không có cánh nào khống chế bản thân, thân mình không khỏi vặn vẹo đón nhận cự vật của hắn tiến vào.
Hô hấp của hắn càng lúc càng trầm trọng, cự vật điên cuồng cọ sát huyện nộn thịt mềm, khoái cảm không ngừng lan tràn toàn thân, chất lỏng không ngừng tiết ra làm cho nơi hai người kết hợp ẩm ướt không thôi.
"Tiểu lẳng lơ, làm hư ngươi!" Hắn hung hăng quát, cự vật hung mãnh đâm vào tử cung, gắt gao để ở hoa tâm không có một khe hở. Nam căn kịch liệt run run, bắn ra từ đợt tinh dịch trắng đục như súng máy ( vãi miêu tả =.,=), mãnh liệt kích thích làm cho tôi run run ôm chặt hắn, ý thức dần mơ hồ...
Bạch Kỳ trở thành bạn trai của ta là một việc khó tin. Bởi vì tôi là người có địa vị thấp, bằng hữu trong trường học cũng không nhiều, cũng không tham gia nhiều hoạt động, đại đa số thời gian đều ở thư viện tự học. Fan của hắn rất đông, tôi vì tránh phiền toái trừ bỏ nhìn hắn từ xa cũng không tạo cơ hội tiếp xúc cùng hắn.
Cho nên, vào một hôm tôi ở thư viện tự học, khi hắn hướng nơi này đi tới, tôi bất động thanh sắc nhìn hắn, nhìn đến vạn vật sinh trưởng chói loà trên người hắn dào dạt toả ra, ấm áp mà lại sáng ngời, động tác đi lại của hắn đều phẳng phất một bức hoạ non xanh nước biếc, linh phí bốn phía núi nước danh hoạ.
Tôi nghĩ đợi lát nữa hắn đi qua liền xem xét bóng dáng một chút. Không chừng viết được một bộ "Bạch Kỳ bóng dáng" chắc chắn so với "Chu Tự Thanh bóng dáng" còn nổi tiếng hơn. Này, bất quá chỉ là ảo tưởng của tôi, bởi vì phía sau hắn, có vô số mĩ nhân. Khi hắn đi qua, chỉ có thể nhìn đến bóng dáng hoặc là thật gầy hoặc là suy nhược của mĩ nhân thôi.
Hắn lập tức đi đến trước mặt tôi, ngồi xuống, âm thanh trong trẻo truyền vào tai tôi, ""Tường Vi, em có thể làm bạn gái anh không?"
Tôi kinh ngạc vạn phần, đầu óc còn chưa quay lại đã nghe thấy trong miệng đáp ứng nói, "Hảo, được thôi."
Thông báo, đây là ngày đầu tiên.
Khi đó ta quá mức ngây thơ, nghĩ lầm thông báo nhất định là vì thích.