Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên

Chương 62: Buổi tiệc




Sau khi chỉnh trang phục giúp cô liền vào phòng tắm rửa sạch sẽ thay bộ âu phục do cô chọn anh lấy ra xem thì mỉm cười vui vẻ trong lòng bộ âu phục cô chọn cho anh là bộ lúc cô đi Anh đã mua tăng anh bây giờ lại lấy ra cho anh măc tất nhiên là mặc rồi bộ âu phục này anh cất rất kỹ ko cho ai đụng vào hôm nay lấy ra mặc nên phải chỉnh chu đàng hoàng xong rồi bước ra ngoài cô ngước nhìn anh quả thật anh măc rất đẹp cô nhìn mê luyến ko chớp mắt anh đi lại nhéo má cô 1 cái cô chu môi nhìn anh

- - Đau đó cứ nhéo má em hoài

- - Dễ thương nên mới nhéo

- - Ko ai như anh cả

- - Anh biết là mình đẹp trai ko cần nhìn anh với ánh mắt đó đâu

- - Hơ tự luyến anh trở nên như vậy cũng phải nhờ em chọn cho anh bộ âu phục này sau

- - Ừm.. cũng đúng là do em

( ảnh minh họa trang phục của anh và cô đến buổi tiệc)

Sau đó cả 2 cùng nhau xuống lầu bước ra khỏi biệt thự người làm nhìn 2 người hạnh phúc thì cũng vui theo công nhận 2 người đẹp đôi thật quản gia thấy vậy thì vui trong lòng cậu chủ thật rất biết cưng chiều quan tâm chăm sóc cô rất chu đáo

Nói thật mọi hành trình của anh được quản gia để ý đến có gì đều báo cho mẹ anh biết khi nghe tin lần đầu tiên anh dẫn 1 cô gái về nhà mình mà từ trước đến nay anh ko hề dẫn ai về vậy mà lần đó anh vác cô lên vai rồi vào nhà quản gia liên gọi điện cho mẹ anh bà nghe được tin này thì bất ngờ ko ngờ là thằng con trai này rất đào hoa phong lưu chưa 1 lần dẫn bạn gái về nhà vậy mà lần này dẫn về chứng tỏ anh đã yêu rồi bà vui mừng khôn xiết thằng con của mình cuối cùng cũng có người trị được nó ba anh nghe vậy cũng ko khỏi vui

Sau 1thời gian anh và cô công bố chính thức yêu nhau thì ông bà Lãnh rất vui mừng nên đã nhanh chóng sắp xếp công việc để về nước nhưng bây giờ mới xong

Anh và cô đi ra đến xe mở cửa cho cô rồi tới anh xe bắt đầu chạy đến buổi tiệc khung cảnh trong xe cô dựa đầu vào vai anh tay anh ôm eo cô cả 2 rất ngọt ngào khiến thư ký Mạc phải ăn cơm chó của 2 người vẫn sờ sờ ở đây vậy mà nở lòng nào để anh nhìn cảnh tình tứ vậy chứ thư ký Mạc chạy nhanh đến buổi tiệc

Đến nơi anh mở cửa ra rồi tới lượt cô sau đó cô khoát tay anh đi vào trong ánh mắt nhìn anh và cô đều nhìn 2 người những cô gái thì ghen tị với cô ko ngờ có được 1 người yêu thương chăm sóc cô đến như vậy còn các nam nhân khác thì đắm đuối nhìn cô khiến anh khó chịu mà liếc mắt trừng họ khiến các nam nhân ko dám nhìn cô thấy hành động của anh cô mỉm cười nhích người gần anh lên tiếng

- - Chua quá đi mất

Anh nhìn cô tất nhiên là anh hiểu cô nói gì anh ung dung nói cho cô nghe

- - Ừm.. chua thật

- - Chậc.. chậc chua quá em muốn ăn đồ ngọt cho bớt chua

- - Được anh cho em ăn đồ ngọt

- - Vậy đi thôi...ưm.ư..

Cô sạn kéo anh đi bị anh kéo lại hôn vào môi cô, cô mở to mắt đứng hình gì vậy ai muốn hôn đâu chứ ở đây rất nhiều người vậy mà anh ấy dám hôn cô tại đây

Cô đẩy anh nhưng ko được anh ngậm môi cô 1 lúc liền buông tha cho cô tất cả mọi người trong buổi tiệc ai cũng nhìn thấy cảnh này có người ghen ti có người tiếc nuối có người hạnh phúc cho anh và cô, cô bất mãn nhìn anh, anh thấy vậy liền nựng má rồi ôm eo cô đến quầy đồ ăn dụ cô vậy ở đây có rất nhiều món nào là trái cây bánh ngọt rất nhiều loại khác cô chỉ ăn trái cây với 1 ít bánh ngọt là được trong lúc đó cầm lên ăn thì 3 căp đôi hội bạn anh và cô đi đến cô thấy thì mỉm cười rồi ăn tiếp còn anh thì cứ nhìn cô miết ko quan tâm đến thằng bạn thấy cô ăn bánh dính ngay khoé miệng liền giúp cô lay đi 6 con con người đứng đó lại ăn màn cơm chó

- - Nè 2 người ko thể tém lại bớt sau lúc nãy cũng vậy bây giờ cũng vậy ở đây ai cũng biết 2 người rất yêu nhau rồi. Trương Thiên Hạo

- - Đúng đó cứ thích phát cơm chó cho người khác. Tần Khắc Huy

- - Thì sau các cậu tức à. Lãnh Nam

- - Được rồi đừng nói nữa các anh thích nói ra chỗ khác đi tụi em đang ăn đấy. Eolly

Cô lên tiếng chăn lại đang ăn mà nghe họ cải thật mệt lúc này các anh nhìn qua 4 cô nàng đang ăn rồi nói chuyện nên ko nói nữa nếu ko chút nữa ko cho ngủ chung thì phiền

Trong khi đó 4 căp đôi đang nói chuyện với nhau thì có 1 người phá tan bầu ko khí đó ko ai khác là ả Thường Nghi cô ta ăn mặc rất sẹc xy các con sói đói nhìn vào là muốn vồ lấy con mồi rồi ả ta ưởn ẹo đến bên anh làm cho càng khinh bỉ hơn thật là ko ra gì cô chẳng để ý mà uống ly rượu trên tay đang lắc ả thấy cô thì lên tiếng mỉa mai

- - Ô cô Eolly cũng ở đây à tôi ko thấy đấy

- - Đâu mượn cô thấy tôi

- - Cô.. ' cười nhẹ ' cô nói vậy thật ko nể mặt tôi chút nào biết cô là người nổi tiếng có địa vị lẫn trong và ngoài nước cô ko nên nói như vậy chứ

- - Hơ vậy sau nếu cô ko thấy tôi có nghĩa là mắt cô để chân mày sau nói tôi được

- - Cô... tôi tôn trọng cô như vậy đừng có ăn nói kiểu đó

- - Tôn trọng? cô có sau, sau tôi ko thấy vậy hay cô đang mỉa mai tôi đây

- - Cô đừng có mà lấn tới

- - Người lấn tới là cô ngay từ đâu cô ko nói gì tôi thì đâu cần như vậy giờ trách móc tôi sau

- - Cô...

Ả ta ko thể nói được gì muốn đấu với cô sau còn non lắm hừ đừng tưởng cô hiền mà làm tới, ko nói được gì ã liền cạ bộ ngực vào cánh tay anh lên tiếng

- - Lãnh tổng anh nhìn xem cô ấy như vậy làm sau mà làm chung công việc được chứ

Cô nghe vậy thì ko khỏi nực cười từ đầu đến cuối có làm chung công việc sau thật là mắc cười

- - Cô nói gì làm chung công việc nè nói cho đúng sự thật đừng có nói bừa từ đầu tới cuối tôi chưa từng làm việc chung cô đấy

- - Cô...

Cô nói xong mọi người nhìn ả ta mà khinh thường ko có mà nói thành có thật là mất măt mà ả nghe mọi người chỉ trích thì ko khỏi tức giận mối thù này chắc chắn sẽ trả lại ả còn nói thì càng sai sự thật nên ko nói mà rời khỏi đó cô thấy vậy thì nhếch môi mà lắc đầu dùng chiêu sau muốn đấu thì cô hầu thôi sợ gì