Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên

Chương 40: Anh nhớ em, bí mật sắp được hé lộ




Sau khi tan họp anh về văn phòng gọi điện cho cô lúc nãy ko nói rõ ràng nên bây giờ có thể nói rồi phải nói ko ngày nào mà ko nhớ đến cô đêm ngủ ko có cô bên cạnh cảm thấy trống trải ko thể ngủ được từng giây từng phút đều nhớ đến cô nếu công ty ko có dự án lớn thì chắc chắn anh sẽ bay qua đó để ôm hôn cô để thể hiện nỗi nhớ trong lòng anh cầm điện thoại lên anh điện cho cô ở bên cô vừa chụp xong bây giờ thì nghĩ ngơi nên cũng nghe điện thoại anh vừa mở máy dã nghe giọng anh nũng nịu rồi khiến cô ko khỏi bật cười đúng là trẻ con mà

- - *Alo bảo bối anh nhớ em quá*

- - *Em cũng nhớ anh nữa*

- -* Vậy em mau mau làm xong công việc thì về với anh đi anh nhớ em quá rồi*

- - Cũng muốn lắm nhưng chưa thể anh ráng chờ đi về nước em sẽ bù cho anh

- - *Được em nói đó ko được nuốt lời*

- -* Được em sẽ nuốt lời*

- -* Dù nuốt hay ko tới lúc em về anh sẽ ko cho em xuống giường phải bắt em nằm trên giường lun*

- -* Chưa gì hết mà đã đe dọa em rồi thôi thì ở lại chơi vài ngày nữa rồi về*

- -* Em dám sau bảo bối nở lòng nào đối xử với anh như vậy chứ*

- -* Giỡn với anh thôi được rồi em cúp máy đây nhớ ăn uống đầy đủ ko có ở cùng anh thì ko được nỗi giận với nhân viên đâu đó*

- -* Được được nghe lời em *

- -* Vậy cúp máy đây tạm biệt * ' chụt '

Nghe tiếng hôn anh vui mừng trong lòng cũng đỡ phần nhớ cô đến phát điên rồi nhớ cô thì lấy ảnh cô ra mà ngắm tiếp tục công việc anh làm việc rất nghiêm túc ko để ý tới thời gian nên giờ ăn trưa chắc cũng qua nên ko đ ể ý thì đột nhiên thư ký Mạc gõ cửa

- - Vào

- - Sếp có người gửi đồ ăn trưa cho anh đây

- - Tôi đâu có đăt cậu đem bỏ đi

- - Nhưng...

' Ting ting ting ' tin nhắn điện thoại anh reo lên ko ai khác là cô anh mở ra đọc thì ra cô là người đăc đồ ăn trưa cho anh cô biết ko có cô bên cạnh nên chắc chắn sẽ ko đi ăn mà lo làm việc nên cô đăt giúp anh đọc xong anh vui vẻ ngước lên nhìn thư ký

- - Vậy cậu để ở đó đi

- - Vâng thưa sếp

Thư ký Mạc ra ngoài anh lại đó ngồi xuống mở phần đồ ăn mà cô đăt ko ngờ cô đăt toàn món anh thích anh gấp 1 miếng đưa vào miệng nhai thử rất ngon vì đây là cơm cô đăt cho anh nên anh ăn rất ngon miệng 1 lúc anh đã ăn hết ko chừa phần nào anh mãn nguyện với món ăn thì nhắn tin cho cô

- -[ Bảo bối cảm ơn em bữa cơm rất ngon]

- - [ Ngon thì ngày nào em cũng đăt cho anh ]

- -[ Được theo ý em ]

- -[ Vậy anh làm việc tiếp đi em cũng phải chụp ảnh rồi ]

- -[ Ừm.. được ]

Nhắn tin xong anh rất vui vẻ mà làm việc kể từ đó ngày nào buổi trưa cô cũng đều đăt cơm cho anh, anh ko còn gáo gắt với nhân viên như trước nữa mà cũng trở nên dễ chịu 1 chút đó cũng là nhờ công ơn của cô nên mọi người rất biết ơn cô

Quay về phía cô chụp ảnh xong cô về chung cư sạn dồ lại dự định sẽ về nước sớm nhưng chợt có 1 cú điện thoại

- - * Alo ai vậy *

- -.....

- - *Sau chứ ạ*

- -....

- -* Được rồi con sẽ về liền*

Thế là cô phải ở lại đây thêm nữa nhận được cú điện thoại cô rất sốc tức tốc chạy đi nhưng kể từ đó cô chưa về nước được cũng sắp sửa ngày cô về anh lại rất háo hức gọi cho cô

- -* Alo bảo bối chừng nào em về*

- - *À.. em.. chắc là chưa về được*

- - *Sau vậy có chuyện gì à*

- -* Đúng vậy bên em còn 1 số chuyện trục trặc nên chưa về được*

- -* Vậy bao lâu em mới về*

- -* Có lẽ là khoảng 1 tháng gì đó*

- -* Sau 1 tháng lâu vậy à *

- -* Đúng vậy nên anh phải chờ em đó xong việc em sẽ quay về liền được ko*

- - *Được rồi anh sẽ chờ em *

- - *Vậy em tắt máy trước đây anh làm việc đi*

- - *Được *

Sau cuộc gọi đó anh buồn tuổi tưởng cô về nhưng ko ngờ lại phải chờ thêm anh hẹn đám bạn đến chỗ củ uống vài ly rượu vậy

Tối tại bar The Night tất cả có mặc đông đủ anh chỉ ngồi uống rượu 3 anh còn lại ngồi nhìn mà ko khỏi buồn cười mà

- - Nè cậu kiu tụi mình ra uống rượu mà cậu uống nhiều nhất rồi đấy. Trương Thiên Hạo

- - Người ta có công chuyện 1 tháng nữa mới về mà cậu dã như vậy rồi sau cậu chờ 1 tuần được ko lẽ 1 tháng cũng ko sau. Tô Lãnh

- - Các cậu hiểu gì chứ. Lãnh Nam

- - Gì mà ko hiểu đâu ai thua cậu. Tô Lãnh

- - Vậy thử 1 ngày nào đó các cậu xa người mình yêu tới 1 tuần 1 tháng gì đó ko biết thử hỏi có nhớ hay là ko đây. Lãnh Nam

- - Cậu ấy nói đúng đó thử đi rồi sẽ hiểu cái cảm giác đó mình thì thử rồi. Tần Khắc Huy

- - Thấy chưa có người trải qua rồi đó. Lãnh Nam

- - Được rồi ko nói chuyện này nữa. à mà các cậu nghe gì cậu. Trương Thiên Hạo

- - Nghe gì. Tần Khắc Huy

- - Thì là cái vụ Chủ tịch Hàn ở Anh nghe nói bị ám sát giờ ko biết ra sau công ty thì đang tụt dốc có nguy cơ phá sản. Tô Lãnh

- - Có chuyện đó thật à. Tần Khắc Huy

- - Thật Hàn Thị là công ty nổi tiếng nhất nước Anh ngang hàng với của công ty Lãnh Nam đây. Tô Lãnh

- - Nghe nói gia tộc Hàn thị mấy đời là con trai mỗi người đều tự tay xây dựng công ty riêng cho mình mà lấy vợ toàn sinh con trai ko có người con gái. Trương Thiên Hạo

- - Mà tới đời thứ 3 thì người con trai giữa sinh ra được 1 trai 1 gái nên gia tộc Hàn gia đều yêu quý đứa cháu gái đó nhưng từ trước đến giờ ko hề lộ mặt. Tô Lãnh

- - Mà mình cũng nghe nói Hàn gia có 3 người con trai đều tự tay gầy dựng sự nghiệp anh em rất hòa thuận ko tranh chấp gì mà người con trai đầu và út lấy vợ sinh ra toàn là 2người con trai chỉ có người con giữa thì sinh ra 1 trai 1gái nên ai cũng quý mến mà ko ghen ghét hay đố kỵ. Trương Thiên Hạo

- - Phải nói gia tộc này rất biết dạy con cái yêu thương hoà thuận với nhau gặp những gia đình khác thì chiếm tài sản tranh chấp hãm hại lẫn nhau rồi. Tần Khắc Huy

- - Thì đó ko biết ai sẽ là chàng rễ trong gia tộc đó đây rất khó nhe. Trương Thiên Hạo

- - Đúng vậy anh em nhà gia tộc đó rất yêu thương nhau. Tô Lãnh

- - Nè nè kiu các cậu ra đây uống rượu hay là bàn chuyện nhà người ta vậy. Lãnh Nam

- - Được rồi ko bàn nào uống đi. Trương Thiên Hạo

Uống xong nhà ai nấy về ngủ ko màn chuyện đời anh về biệt thự lên phòng anh nằm ngay chổ cô hương thơm vẫn còn ngửi 1 lúc thì cũng ngủ lun

Còn về phía cô đang rất mệt mỏi lại nhớ anh nữa nhưng ko thể nói cho anh biết chuyện xảy ra cô âm thầm hứng trọn tất cả để phụ giúp anh trai của mình đang trong nguy cơ sụp đổ cô ngày đêm làm việc ko màn đến sức khỏe lâu có điện về cho anh nhưng rất ít anh cũng dám phiền cô vì chắc đang giải quyết công việc nên ko muốn tạo áp lực mà chỉ nhắn vài 3 câu ' anh nhớ em, anh sẽ chờ em ' vân vân và mây mây cô đọc xong thì rất là vui đây cũng là nguồn động lực để cô cố gắng hoàn thiện để về gặp anh