Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên

Chương 35: Giấm chua rồi lại ngọt ngào




Sau khi ra khỏi buổi lễ thì 2 người đến nhà hàng để ăn tối thì tình cờ găp lại người quen ko ai khác chính là Lâm Ngạn là 1 đàn anh cũng như là bạn

- - Aa.. anh Lâm Ngạn cũng ở đây sau

- - Đúng vậy trùng hợp thật ko ngờ em lại ở đây

- - Hihi em đi ăn tối thôi còn anh sau ở đây

- - À.. anh có dự án ở bên này nên bay qua đây

- - À.. ra là vậy

- - Còn đây là bạn em sau

- - Hihi đúng rồi

- - Chuyện của em ai chẳng biết lan rộng ra hết rồi

- - Mà anh ăn 1 mình à

- - À ko anh còn 1 người nữa thôi được rồi anh đi trước đây ko làm phiền đôi uyên ương ăn tối

- - Anh này

- - Haha anh đi đây tạm biệt

- - Tạm biệt

2 người nói chuyện vui vẻ với nhau mà quên mất 1 người đang ăn phải giấm chua măt mày nhăn nhó cô xoay qua thấy khuôn mặt như vậy thì chẳng biết sau

- - Anh sau vậy sau mặt khó coi thế

- - Ko biết

- - Ơ...

Anh trả lời cộc lốc với cô làm cô chẳng hiểu gì rồi cùng nhau vào phòng vip 2 người gọi món xong thì căn phòng im lăng đến lạ thường cô ko chịu được thì lên tiếng

- - Anh làm sau vậy

- - Ko sau

- - Ko sau đồ ko à trả lời em cộc lốc vậy đó nói mau có chuyện gì

- - Em còn hỏi anh sau ko phải nảy ai nói chuyện vui vẻ với người nào đó sau bỏ người ta bơ vơ vậy đó

- - À.. thì ra là chuyện đó à chậc chậc mùi chua ở đâu đây mà nòng thế ko biết

- - Anh đang nói chuyện nghiêm túc đó có mùi gì chua đâu

- - Chua thật mà phải nói là chưa mà người ta nhăn măt lun á

- - Hửm có sau anh ko ngửi được gì

- - Haha mùi chua bốc ra từ người anh đó

- - Hả có à

- - Có chứ anh ăn phải giấm chua rồi kìa haha

- - Em còn trêu anh được sau hửm

- - Thì sau chứ có sau nói vậy bây giờ anh đang ghen nha haha

Cô trêu anh ko nói lời nào anh ko để ý cô nữa cô thấy vậy thì dỗ ngọt anh

- - Được rồi ko giỡn nữa đừng giận thật ra em và Lâm Ngạn ko có gì với nhau chỉ là 1 đàn anh 1 người bạn thôi với lại người ta cũng sắp kết hôn rồi anh đừng có mà suy nghĩ bậy bạ đó

- - Thật

- - Thật mà ko tin anh lên mạng mà tra nó có hiển thị vợ sắp cưới của anh ấy lun đấy

- - Ừm.. vậy thì được

- - Được gì?

- - ko có gì đồ ăn lên rồi mau ăn đi

- - Ồ

2 người ăn uống no say thì ra khỏi nhà hàng cô ko muốn lên xe ngồi chỉ muốn đi bộ hít thở ko khí anh cũng chiều cô mà đi cùng 2 người nắm tay nhau đi trên vỉ hè dành cho người đi bộ xe cộ tắm nập người qua lại rất náo nhiệt những ánh đèn lấp lánh chiếu lên những tòa tháp cao chót vót trên trời rất đẹp 1 cảnh thiên nhiên đô thị

Đi được 1 lúc thì chân cô đã mỏi ko đi nữa liền dừng chân bên đường có ghế đá lại đó ngồi trời thì bỗng nổi gió cô lạnh mà ôm vai anh thấy vậy thì cởi áo khoác ra măc vào cho cô nhìn anh mà cười cô ngã đầu dựa vào vai anh còn anh thì ôm cô vào lòng 2 người cùng nhìn xe cộ chạy qua chạy lại rồi nhìn lên trời ngắm sau đây là khoảng khắc tuyệt vời và hạnh phúc nhất của cả 2 người

Gió hiu hiu thổi qua làm cô buồn ngủ mà thiếp đi trong lòng anh từ lúc nào anh nhìn xuống cô đã ngủ chắc cô cũng mệt lắm đây anh bế cô lên cho cô nằm trong lòng anh mà ngủ anh bế cô ra xe rồi chạy về biệt thự tới nơi anh bế cô vào nhà lên phòng ngủ của 2 người đăt cô xuống nệm rồi đắp chăn lại còn anh qua thư phòng giải quyết số chuyện 1 lúc sau cô giật mình dậy thì cô nhớ mình ngủ quên bây giờ thì về nhà mà ko thấy anh đâu cô bước xuống giường mở cửa ra qua thư phòng thấy anh đang làm việc cô bước chậm rãi tới mở nhẹ cửa ra vì của ko đóng chỉ hí ra nên ko gây ra tiếng động

Cô bước vào rồi từ từ đi lại vòng qua phía sau anh che mắt anh lại từ lúc nãy giờ anh biết cô vào nên ko lên tiếng để coi cô làm gì anh ko bất ngờ mà còn cười nửa lấy tay cô ra anh choàng tay ôm lấy eo cô kéo cô ngồi xuống đùi anh

- - Sau ko đi ngủ mà qua đây hửm mèo lười

- - Hơ.. em ko phải mèo lười ko có anh ôm nên qua đây

- - Vậy là thiếu hơi ngủ ko được sau

- - Ừm.. đúng vậy ko ngủ được

- - Mèo lười à em chiếm tiện nghi của anh rồi

- - Em chiếm hồi nào chứ

- - Chứ gì nữa thiếu hơi anh ngủ ko được còn gì

- - Ơ.. cái này cũng là chiếm tiện nghi sau đâu có giống

- - Giống chứ phải có anh em mới ngủ được

- - Hơ ko cần tại em thấy anh làm việc mệt nên mới nói vậy thôi

- - Thật sao hửm

- - Thật mà

- - Được rồi vậy em về ngủ đi anh làm việc tiếp

- - Ơ gì vậy anh.. chơi em à

- - Ai chơi em đâu em nói anh làm mệt thì em mới qua đây mà anh đâu mệt nên làm tiếp thôi

- - Ôi.. anh.. anh chơi kỳ cục à đồ lươn

- - Hơ.. rõ ràng là em lươn mới đúng sau nói ngược lại anh chứ

- - Sau em vậy đó chịu ko chịu cũng phải chịu thôi ko cải

- - Hazzz... anh làm gì dám cải lại chứ

- - Ai biết được

- - Được rồi về ngủ đi anh làm việc tiếp

- - Ko, ko chịu anh phải về ngủ với em

- - Thấy chưa rõ ràng là em chiếm tiện nghi anh mà còn chối sau

- - Anh cũng vậy thôi nói em cũng lây từ anh đó chứ đâu

- - Vậy ha

- - Chứ gì

- - Lây từ anh sau cái độ măt dày của em nó ko tăng lên chút nào vậy đều là da mỏng trêu em chuyện kia thì lại đỏ mặt nha còn anh thì ko có

- - Anh.. anh.. cái đồ biến thái nhà anh nảy giờ gài bẫy em à

- - Ko có nha là em tự nói thôi

- - Anh được lắm tối nay đừng mơ mà ngủ nghe chưa tên biến thái mặt dày lưu manh dê xồm

- - Em dám chửi anh vậy sau hửm mèo lười gan em cũng lớn rồi nhỉ

- - Chửi cũng chửi rồi sợ gì

- - Được tối nay anh ko được ngủ em đừng có mơ mà ngủ

- - Sao chứ anh dở trò.. g...áá... đừng chọc mà.. aa haha.. nhột.. đừng chọc mà hahaha

- - Còn dám chửi anh nữa ko

- - A.. bỏ tay ra.. đừng chọc nhột quá à... haha

- - Anh hỏi em còn chửi anh nữa ko trả lời

- - A... haha... ko chửi. nữa á.. haha nhột. ko chửi dừng lại đi haha

- -Tha cho em đó

- - Toàn bắt nạt em thôi à

- - Bắt nạt em cũng rất vui mà

- - Vui cái đầu nh... ưm.. ư.. ưm

Cô chưa nói hết câu anh đã chăn miệng cô lại bằng nụ hôn ướt át đó cô cũng phối hợp cùng anh trao cho nhau nụ hôn nồng nàn anh luồn lưỡi vào trong miệng cô hút hết mật ngọt trong miệng cô được 1 lúc cô hết hơi thì anh rời môi cô 2 người cùng nhau thở hổn hển rồi nhìn nhau mà cười

Anh bế cô về phòng ngủ 2 người cùng nhau tắm rửa rồi vận động nhẹ trong nhà tắm kế đó 2 người ôm nhau ngủ 1 giấc tới sáng hạnh phúc được anh và cô nắm vững ko biết sau này ra sau nhưng chắc chắn sẽ ko buôn tay nhau ra