Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên

Chương 27: Lý Thiên Thiên đến gây sự




Trưa hôm sau

2 thân thể ko mảnh vải đang ôm nhau ngủ cô dụi mắt mở ra đầu tiên đập vào mắt cô là lòng ngực rắn chắc của anh bây giờ đầu cô rất nhức cô cũng nhớ rõ tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì thì mặt cô đỏ ửng lên rồi lại nhớ đến anh bắt nạt cô làm cô khóc rất nhiều, cô muốn ngồi dậy nhưng quả thật ở phía dưới rất đau như bị ai chăt từng khúc ra vậy thật là bất công tại sao người đau là cô còn anh thì ko có gì đã vậy còn rất sảng khoái nữa là đằng khác cô nhích 1 cái là đau thấu xương măt mày nhăn nhó khó chịu làm cô bực khóc thút thít.

Anh đang ngủ thì nghe tiếng khóc của cô thì giật mình dậy thấy cô vùi trong chăn mà khóc anh nghĩ ko lẽ tối qua dọa cô ấy quá bây giờ lại khóc anh kéo chăn ra cô khóc 2 mắt đã đỏ lên cộng thêm nó sưng lên do tối hôm qua cô cũng khóc cô quay mặt qua chỗ khác ko nhìn anh còn anh thì biết cô đang rất giận anh nên anh ôm cô vào lòng vuốt ve lưng cô dỗ ngọt cô

- - Ngoan đừng khóc nữa được ko

- '' ''

- - Anh xin lỗi hôm qua hơi mạnh tay với em sau này ko có nữa được ko

- - Đau lắm... hức... hức

- - Được rồi anh bế em vào vệ sinh rồi thoa thuốc cho em sẽ ko đau nữa

- - Hức.. hức.. em ghét anh em ko ở với anh nữa

- - Ko ở với anh thì ở với ai hửm anh ko cho em đi

- - Em về mẹ ở ko quay lại đây nữa.. hức.. hức

- - Có chết anh ko cho em đi, muốn đi phải dẫn anh theo

- - Ko em ghét anh lắm

- - Thôi được rồi đừng khóc nữa do anh ko tốt em muốn mắng anh đánh anh thì cho em làm nhưng ko muốn rời xa em

- - Đồ lươn lẹo nói ko chứ có cho làm đâu toàn ngược lại ko

- - Vậy giờ anh cho em làm

- - Cái này anh nói

- - Ừm anh nói

- - Sau này ko được bắt nạt em vã lại anh ko được chạm vào em khi ko có sự đồng ý của em nếu anh làm ngược lại em sẽ bỏ đi ko cho anh tìm ra

- - Được được nghe lời em

- - Em muốn tắm

- - Anh bế em đi

2 người vệ sinh xong anh bế cô ra ngoài rồi lại tủ quần áo lấy cho cô bộ váy và đồ anh lun sau đó thì cả 2 xuống lầu quản gia đã chuẩn bị bữa trưa xong vì ông hôm qua anh mới về lại cùng đi với cô nên chuẩn bị rất thịnh soạn lúc này cô mới để ý đây ko phải nhà cô mà là của anh

( ảnh minh họa trang phục anh và cô)

Thấy măt cô ngơ ngác anh lên tiếng nói

- - Sau này em sẽ ở đây, đồ của em anh cho người lấy giúp em rồi chút nữa sẽ chuyển qua đây

- - S..ao.. sao anh ko nói trước với em chứ

- - Nói trước liệu em có đồng ý hay ko đây chi bằng anh giúp em dọn qua đây lun

- - Anh.... đúng là ngang ngược mà

Sắc mặt cô khó chịu ai cho cái quyền quyết định như vậy chứ thật tức chết cô mà cứ thế 2 người ăn trưa xong thì cô lên phòng nghỉ ngơi còn anh phải đến công ty giải quyết giấy tờ cho xong rồi về nhà với cô

Cô thì mệt mỏi đêm qua bị anh hành tới tận khuya bây giờ vẫn còn buồn ngủ nên nằm ngủ 1 giấc tới chiều. Cô thức dậy thì trời cũng chiều tối cô bước xuống giường vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi xuống lầu thấy mọi người đang nấu ăn thì cô lại phụ 1 tay nhưng người làm thấy vậy lên tiếng

- - Tiểu thư ko được đâu cô mà làm thiếu gia biết sẽ la chúng tôi đó

- - Ko sau đâu tôi phụ mọi người

- - Tiểu thư ko được đâu cô lên phòng khách chờ chúng tôi làm xong rồi cô hả xuống

- - Mọi người yên tâm đi tôi ko có phá đâu tôi biết làm mà với lại tôi sẽ nói là tôi muốn làm sẽ ko trách mọi người

- - Ơ... dạ được

Cô phụ mọi người nấu ăn xong thì cô ra ngoài dạo 1 chút đi xung quanh cái biệt thự quả thật nó rất rộng ngoài sau có trồng các loại hoa nữa cô vào đó ngắm rồi cuối xuống ngửi hương thơm của hoa rất thơm đi dạo 1 vòng rồi vào nhà thì nghe thấy tiếng la um trời cô nghĩ ko biết ai mất lịch sự như vậy vào nhà người khác mà la làn như vậy cô bước vào nhà gặp người đó thì ra là Lý Thiên Thiên cô ta đến tìm anh sau

- - Nè cô ko biết mất lịch sự à vô nhà người khác mà la um trời như vậy à

- - Tại sau cô lại ở đây

- - Sau tôi ko được ở đây chứ nhà tôi thích ở đâu thì ở đến lượt cô lên tiếng à

- - Đồ ko biết xấu hổ ko biết lên giường với biết bao nhiêu người mà còn ở đây đeo bám anh Nam đúng là đồ dơ bẩn

- - Bộ cô cũng có hay sau mà nói trôi chảy rành mạch như vậy à

- - Cô đừng có vu khống người khác có cô mới như vậy

- - À... thì ra cô điều tra tôi nên biết rất rõ đúng ko vậy cô nói xem tôi lên giường bao nhiêu người họ là những ai cô nói nghe xem

- - Tôi.. tôi

- - ko nói được chứ gì

- - Chuyện cô làm thì tự biết liên quan gì đến tôi chứ

- - Ko biết thì nói ko đừng có mà bịa đặt chuyện nói xấu người khác như vậy

- -Cô ỷ mình thanh cao lắm chắc

- - Tất nhiên tôi thanh cao rồi đâu có như cô diễn trò hãm hại người khác đúng ko cô Lý

- - Con khốn tao nói cho mày biết tốt nhất mày cút ra khỏi đây nếu ko mày ko yên với tao đâu

- - Còn ko thì sau cô tính làm gì tôi đánh hay giết tôi đây cô nghĩ mình là ai mà đe dọa tôi như vậy

- - Mày....

'' Chát ''

1 cái tát thẳng vào má trái của cô làm cô ko kịp phản ứng mà ngã xuống đất khoé môi chảy máu xuống cô ngước lên nhìn ả ta ko khỏi đang cười nhạo cô

- - Sao đau chứ tao nói rồi đừng có mà thách tao ko thì ko như vậy đâu

- - Cô đánh tôi thì tưởng mình ngon lắm sau, kẻ ko nói lại người người khác nên chỉ biết ra tay đánh người thôi như vậy là hèn hạ

- - Cô... cô được vẫn còn mạnh miệng như vậy

Cô và ả ta đang cải nhau quản gia thấy vậy ko ổn liền gọi điện cho anh về nghe tin anh lập tức chạy về nhà vừa vào tới nhà ko may thấy cảnh cô nằm dưới đất còn cô ta thì mua tay múa chân trước nhà anh ko khỏi tức giận thêm vào đó anh ko khỏi đau lòng vì mình ko bảo vệ được cô anh bước đến nắm lấy cánh tay cô ta lại đôi mắt anh hằng đỏ lên vì sự giận dữ ả dám làm vậy với cô ả ta thấy anh đang tức giận thì ko khỏi rùng mình lạnh cả sống lưng anh đẩy ả ta rồi nhìn qua cô đôi mắt trở nên dịu dàng hơn đỡ cô đứng dậy nhìn vào má trái của cô đã sưng đỏ lên anh xoa vào má cô rồi đến khóe môi anh lau vết máu động trên đó lúc này cô ko kiềm được mà nước mắt chảy xuống anh ko khỏi đau lòng vì anh mà cô như vậy anh lau đi nước mắt rồi ôm cô vào lòng mà an ủi

- - Ko sau có anh ở đây ko ai dám bắt nạt em anh sẽ bảo vệ em

- - Ừm..hức.. hức

Cô khóc nghẹn ngào ko nói lên lời anh ôm cô an ủi cảnh đó ả ta nhìn vào ko khỏi tức giận lên đỉnh đầu

- - Nam anh như vậy là sau chứ vì cô ta mà đối xử với em như vậy sau

- - Cô chẵn là gì của tôi tại sao phải tôi ko được làm như vậy

- - Vì em là thanh mai trúc mã của anh cũng sẽ là vợ anh

- - Hơ.. cô nói hay thiệt muốn làm vợ tôi ko có cứ đâu chỉ có mình cô ấy mới xứng đáng làm vợ tôi Lãnh phu nhân của tôi

Anh nói ra câu đó ai cũng phải bất ngờ ko ngờ anh lại tuyên bố chủ quyền như vậy còn ả ta tức đến trào máu ko ngờ lại thua trong tay cô ả ko bao giờ bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy nhất định cô phải trả giá cho chuyện ngày hôm nay

- - Tôi nói cho cô biết cô mà đụng đến cô ấy thì ko yên với tôi còn nữa tốt nhất là cô đi càng xa càng tốt đừng để tôi nhìn thấy cô lần nữa nếu ko tôi sẽ ko dễ dàng bỏ qua

- - Anh...

- - Người đâu lôi cô ta ngoài đánh cho tôi nảy cô ta đánh như thế nào thì làm lại y như vậy

- - Rõ thưa sếp. Vệ sĩ

- -Ko thả tôi ra.... mau thả... tôi ra.... aaaaaaa... đừng đánh nữa aaaaa

Tiếng hét chói tay của cô làm ai cũng chán ghét thêm đúng là người khó ưa mà đánh chết cũng ko ai nói gì.