Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên

Chương 114: Thời gian đẹp cho những ai yêu nhau rồi cùng nhau đến 1 cái kết đẹp




Chụp ảnh cưới xong cô xem những hình ảnh mà 2 người chụp rất đẹp hầu như tấm nào cũng có đường ở trong đó rất ngọt ngào xem xong cô đưa cho thợ chụp rồi quay qua anh lên tiếng nói

- - Anh ko xem sao

- - Chừng nào họ làm xong giao tới biệt thự lúc đó anh và em cùng xem

- - Ồ....

- - Nào chúng ta đi ăn thôi trưa rồi

- - Được

Cả 2 đi ra ngoài nhân viên ở đây rất chu đáo tiễn anh và cô ra tận cửa xe lăn bánh đi thì mới vào trong trên xe cô nằm dựa phía sau ghế rồi cầm điện thoại lên xem lướt web rồi nghe nhạc đến nơi cả 2 xuống xe vào trong nhà hàng ăn trưa ở đây là nhà hàng mới mở đều có những món tráng miệng cô ko chọn vào phòng mà ngồi ở ngoài vì muốn nhìn phong cảnh nhà hàng này thiết kế cũng rất đẹp gọi món xong thì tới phần tráng miệng đa số cô chỉ ăn 1 phần bánh ngọt nhỏ ko nhiều cũng ko ít chỉ vừa đủ là được

Sau khi ăn xong cả 2 cùng về công ty cô thì mệt mỏi muốn ngủ bù cho giấc ngủ buổi sáng nên vào phòng riêng của anh để ngủ cho thoải mái như lời anh nói muốn cho cô ngủ tới chiều anh cũng ko cấm cản gì còn anh thì giải quyết đống giấy tờ rồi đi họp kế đến là đi bàn dự án mà công ty anh đang đầu tư hợp tác

Tại Hàn gia

Mọi người đều tất bật chuẩn bị cho hôn lễ của anh và cô cả nhà Hàn gia đều vui mừng trên môi lun nở nụ cười riêng Hàn Thiên Vũ thì ko khỏi ngao ngán với nhà này kết hôn là của em gái anh chứ đâu phải là cho mọi người đâu mà cười ko ngừng trên tay thì đang bế con trai cưng Thiên Nhật đang cũng tươi cười lun đây Hàn Thiên Vũ nhìn con mà nói

- - Cô út con lấy chồng chứ đâu phải mọi người đâu mà cười suốt tới con cũng vậy lun sao

Hàn Thiên Vũ nhìn con mình mà bất lực nói gì thì kệ môi thì lun cười Tiêu Nhi nghe vậy liền cười rồi nói

- - Anh ghen tị với em gái mình sao

- - Anh làm gì phải ghen tị chứ trước sau cũng tới lượt anh

- - Ồ.. vậy mà chắc cũng phải để cho Thiên Nhật lớn 1 chút biết nói lúc đó cưới cũng ko muộn

- - Em muốn để anh tới già mới chịu lấy sao anh ko đồng ý đợi thằng bé cứng cỏi có thể bò đi được thì anh sẽ tổ chức liền

- - Vậy là 1 năm à

- - Ko tiểu Hạ xong thì khoảng 3 tháng nữa

- - Sao. vậy mà anh nói cho con biết bò biết đi đấy hả

- - Anh suy nghĩ lại rồi tới đó lâu lắm

- - Nhưng em còn ở cử

- - Em muốn trốn cũng ko dễ tới lúc đó cũng 4, 5 tháng rồi em muốn ở cử tới nữa năm lun sao

- - Em cũng định như vậy đó

- - Thật tiếc đã làm cho em thất vọng rồi ko có chuyện đó xảy ra đâu

Hàn Thiên Vũ và Tiêu Nhi cùng nhau tranh cải ko ngừng Thiên Nhật trên tay Hàn Thiên Vũ ko hiểu chuyện gì cũng mỉm cười theo dù thằng bé chưa được 1 tháng nhưng tốc độ phát triển cũng rất tốt đã mở mắt được nhìn mọi người cũng ko khóc nhiều rất ngoan nữa ai cũng yêu thích

Măc kệ thời gian trôi qua nhanh hay chậm miễn có thể ở cùng người mình yêu cưới được họ là hạnh phúc nhất trong đời người chúng ta thấm thoát thôi đưa cũng gần hết 1 tháng và mọi người chuẩn bị nôn nao đến lễ cưới của anh và cô ko ngừng buổi lễ được diễn ra ở 1 bãi biển rất đẹp rất lãng mạn phong cảnh hữu tình được tổ chức ở ngoài trời thì còn gì bằng mọi thứ từ đầu đến cuối đều được anh chuẩn bị chu toàn mọi thứ ko có gì xảy ra rất suôn sẻ và trong ngày đó chính là ngày anh và cô hạnh phúc nhất chính thức là vợ chồng với nhau

Thời gian đẹp cho những ai yêu nhau rồi cùng nhau đến 1 cái kết đẹp