Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên

Chương 111: Đụng người ko nên đụng




Qua hôm sau cả 2 thức dậy liền xuất phát về thành phố trên xe cô mở điện thoại lướt web thì thấy tin tức anh cầu hôn cô được truyền nhau rộng rãi đều hot các trang mạng cô xem bình luận ai cũng chúc mừng cho cả 2 sắp về chung nhà cô đọc những lời đó thì ko khỏi vui trong lòng còn anh thì xem tài liệu tin tức anh và cô thì chắc chắn các trang mạng ai cũng biết nên chuyện bình thường bây giờ việc anh làm là tổ chức hôn lễ

Cô thì thích kiểu lãng mạn hạnh phúc thì anh cũng chọn được địa điểm đó là hôn lễ sẽ được tổ chức ở bãi biển xong hôn lễ có thể hưởng tuần trăng mật ở đó lun cũng được hoặc là đi những nước mà cô muốn đến như vậy cũng thuận tiện nhưng có 1 điều cô ko biết rằng ba mẹ và cô đều đã định ngày tháng cũng đã thông báo cho anh biết rất nhanh sẽ diễn ra và tất nhiên là ko ai cho cô biết vì muốn giữ bí mật cho cô bất ngờ

Đến nơi cô vào trong nhà nghỉ ngơi còn anh thì đến công ty giải quyết công việc nhưng thật chất là anh chuẩn bị xem tình hình cho hôn lễ của anh và cô, bước vào nhà mệt mỏi lên phòng nằm xuống giường thì đột nhiên điện thoại cô reo lên là tin nhắn của hội bạn đây mà chắc là chuyện anh cầu hôn cô

- - Hạ à chuyện tình của cậu lên khắp trang mạng lướt đến đâu đều có. Đan Hy Kiều

- - Đúng vậy ngưỡng mộ nha sắp làm Lãnh phu nhân rồi. Mộc Tiểu Khiết

- - Các cậu cũng sắp làm bà Tần với bà Trương rồi ở đó nói mình

- - Hơ.. còn khuya mình mới chịu lấy tên măt dày đó. Đan Hy Kiều

- - Mình cũng vậy thôi. Mộc Tiểu Khiết

- - Thôi đi 2 cô các cậu cứ khoác lác đến lúc đó người ta cầu hôn chịu ko được liền đồng ý à. Mạc Dung Nhiên

- - Nè bà Tô bây giờ cậu là người có gia đình rồi ko có chức cho cậu ở đây đâu mau nghĩ ngơi cho tiểu Tô Lãnh mau chóng lớn đi. Đan Hy Kiều

- - Gì chứ có ai như cậu ko trong hội bây giờ còn 2 cậu chưa chịu lấy chồng đó còn Hạ thì cũng sắp sửa rồi kìa ko cưới lúc đó ế dừng than. Mạc Dung Nhiên

- - Kệ tụi mình ai muốn lấy thì lấy đi mình còn muốn chơi vài năm. Mộc Tiểu Khiết

- - Được rồi đừng cải nữa nhức đầu Hy Kiều với Tiểu Khiết ko muốn lấy thì thôi mình ko nói gì Dung Nhiên cậu đừng để ý 2 cậu ấy làm gì chừng nào muốn lấy hú 2 tụi mình là được.

- - Hạ ko ngờ mình lại có đứa bạn tốt như cậu đấy. Mộc Tiểu Khiết

- - Cảm ơn quá khen

- - Ai khen cậu chứ tự cao quá đi. Mộc Tiểu Khiết

- - Mình tự cao đó giờ mới biết sao

- - Được rồi đừng cải nữa mà nè đi shopping ko lâu rồi chưa đi. Đan Hy Kiều

- - Được đó mình cũng đi nữa. Mộc Tiểu Khiết

- - Mình thì chắc ko đi được Tô Lãnh ko cho mình đi.Mạc Dung Nhiên

- - Vậy cậu ở nhà đi dưỡng thai cho tốt. Đan Hy Kiều

- - Chắc vậy rồi. Mạc Dung Nhiên

- - Hạ đi ko. Đan Hy Kiều

- - Đi thì đi thôi

- - Ok. vậy chỗ củ. Đan Hy Kiều

Trong nhóm cô nhắm chẳng được bao nhiêu liền bị 2 cô bạn cứ nhoi nhoi vào thật nhức đầu mà cũng vui cô ngồi dậy lấy dồ vào trong tắm rửa xong xuôi hết cô bước ra ngoài makeup nhẹ rồi sau đó đi xuống lầu ra xe cô lấy đại 1 chiếc rồi lái đi

( ảnh minh họa trang phục của cô)

Đến nơi cô vào trong thì đã thấy 2 cô bạn ở đó liền đi lại rồi sau đó cả 2 đi mua đồ cô thì quần áo vẫn còn nên ko mua chỉ xem rồi thôi đi lòng vòng xem có gì thiếu hay thích thì mua thôi đi đến tiệm trang sức thì cô nhìn ra 1 sợi dây chuyền hình con cáo rất đẹp rất tinh xảo cô liền kêu phục vụ lấy ra cho cô xem nhìn vào chúng cô rất ưng ý ko nói nhiều liền chốt đơn xong cô đi ra thì ko mai đụng trúng 1 người cô liền xin lỗi thì nhìn lên ko ai khác lại là 1 người mà lúc trước cô đã cho ăn mắng mà cũng ko phải là mắng mà là cô ta sai thì cô lên tiếng nói thôi

Cô ta nhìn thấy cô thì đắc ý tỏ vẻ ta đây gương mặt thì coi như là khinh thường cô vậy cô nhìn cô ta thì chẳng có gì sợ ko muốn gây rắc rối cô liền rời đi nhưng đột nhiên bị cô ta nắm lại cô cau mày nói

- - Cô muốn gì đây

- - Đụng trúng tôi mà cô ko xin lỗi sao

- - Lúc nảy tôi có xin lỗi rồi

- - Nhưng tôi nghe ko rõ

- - Thì kệ cô nghe rõ hay ko là chuyện của cô còn xin lỗi thì tôi đã nói rồi phiền cô bỏ tay ra

- - Chậc.. chậc.. coi kìa Hàn tổng như vậy là ko được tôi chỉ muốn nghe lời xin lỗi 1 lần nữa thôi cũng ko được sao

- - Cô là đang cố ý đúng ko

- - Nếu tôi nói phải thì sao

- - Thì kệ cô tôi vẫn câu cũ ko nói nhiều

- - Cô...

- - Còn nữa tôi chẳng đụng trúng cô chỉ là xin lỗi là phép lịch thôi nếu cô làm khó thì chứng tỏ cô đụng trúng tôi mà còn muốn gây sự lúc đó người mất măc cũng chỉ là cô

Cô nói 1 tràn làm cô ta ứ hự ko nói được gì cô thì bỏ đi muốn gây sự với cô đâu dễ như vậy các nhân viên nhìn thấy vậy thì ko khỏi chê cười găp cô là hiền rồi đó chứ mấy người khác là ăn tát cô ta vì quá mất mặt liền đi ra khỏi trung tâm trong lòng uất ức thì cũng cho qua thôi làm sao mà đấu lại cô

Lúc này 3 cô gái mua sắm xong thì cùng nhau đi ăn trưa rồi đi dạo đến gần chiều thì 3 cô chia nhau ra về cô thì mệt mỏi mà vào công ty anh nhân viên thấy cô thì vui vẻ gật đầu chào cô cũng vậy lun chào lại họ rồi vào thang máy lên thẳng phòng anh làm việc cô mở đi vào thấy anh chăm chú làm việc liền đi qua ngồi lên đùi anh nằm trong lòng anh thấy cô hơi lạ thì anh lên tiếng hỏi cô

- - Bảo bối sao vậy

- - Ko có gì

- - Ai chọc em nói anh nghe anh giải quyết giúp em

- - Ko có gì đâu em chỉ muốn ở bên anh thôi

- - Thật..

- - Thật mà anh đa nghi quá rồi

- - Vậy thì tốt ăn gì chưa

- - Lúc nảy em đi với chơi với Kiều Hy và Tiểu Khiết đã ăn rồi

- - Ừm... tốt mệt thì vào phòng nghỉ

- - Ko cần em muốn ôm anh thôi

- - Được rồi chiều theo em

Thật ra cô ko nói vì ko muốn gây rắc rối đâu nên bỏ qua cho cô ta 1 lần nhưng anh nào để yên như vậy chắc chắn có người làm cô buồn nên anh đã cầm điện thoại lên nhắn cho thư ký Mạc điều tra rồi làm tiếp công việc cô nằm trong lòng anh tất ấm áp rất hạnh phúc anh ko quên mà vuốt lưng cô 1 lúc cô đã ngủ liền bế cô vào phòng riêng của anh nằm cho thoải mái đắp chăn cho cô rồi anh ra ngoài thư ký bên ngoài gõ cửa rồi đi vào báo cáo cho anh biết chuyện của cô

Anh ko tức giận mà gương mặt trở nên lạnh lùng dám làm bà xã của anh ko vui thì chắc chắn có chuyện anh liền nhìn lên thư ký Mạc nói

- - Cô ta dám làm vậy thì cậu hiểu phải làm gì rồi chứ

- - Vâng tôi đã hiểu

- - Cậu đi làm việc đi

- - Vâng

Thư ký Mạc nhanh chóng bước ra ngoài thầm nói trong lòng đụng ai ko đụng lại đụng vào vợ sếp là con đường chết thôi do cô ta tự làm tự chịu thôi ko ai cứu nổi vậy là cuộc đời cô ta coi như xong ko ai cứu nổi