Ngược dòng thời gian một chút.
Trong nhiều năm, tổ chức độc ác - The Cleared đã tàn phá thế giới.
Tước đi tự do của mọi người và thống trị bằng những quái vật biến dị và siêu vũ khí, nghiền nát quân đội ở nhiều quốc gia.
Tuy nhiên,
“Sáng lên! Cháy cùng ngọn lửa đỏ rực rỡ! Banshoku Red!”
“Chảy cùng nước xanh cuồn cuộn! Banshoku Blue!”
“Tình yêu say đắm, màu hồng tinh tế của hoa! Banshoku Pink!”
“Bóng tối bảo vệ hòa bình! Banshoku Black!”
“Màu xanh tươi của cây! Banshoku Green!”
“Vô vàn màu sắc rực rỡ! Bọn ta là đội đa sắc, Banshokuger!!”
Sự xuất hiện của một đội đặc biệt, đội đa sắc Banshokuger, dùng thứ sức mạnh gọi là [Màu sắc] chỉ có những người được chọn sở hữu, loài người bắt đầu phản công. Cuối cùng, họ đã đánh bại lãnh đạo The Cleared và mang đến sự sụp đổ của tổ chức.
(Chỉ đánh bại Cleared mà thế giới đã có hòa bình…. Nếu thế đã tốt.)
Khi đang nghĩ điều đó, mặc lên bộ đồ màu xanh lá, phát ra ánh sáng màu lục bảo cùng với đồng đội, tăng động lực.
“[Forester Boost]! Thế này chắc được rồi, tiến lên!”
“Chắc thế…! Hợp nhất!”
““[Burning Dark]!”"
Sự kết hợp giữa nắm đấm và kiếm của Banshoku Red và Banshoku Black phát nổ, và quái vật có hình dạng con rùa nổ tung.
“Thành công rồi!”
Ăn mừng chiến thắng, chúng tôi tụ tập xung quanh Banshoku Red, và đập tay. Đỏ, Xanh, Đen, Hồng-tất cả chúng tôi chia sẻ niềm vui chiến thắng.
“Phù… Quái vật hôm nay khá mạnh đấy.”
Vài phút sau, tôi nhận ra bản thân đang ở một mình, ngồi trên đống đổ nát. Ở trước mặt là...
“Ao, mừng là cậu vẫn ở đây.”
“Ừ, tớ biết Akashi đã cố hết sức mà.”
Đỏ và Xanh ôm chặt nhau.
“Ư-Ừm, Nadeshiko-san. Không phải có hơi gần à?”
“Ồ? Karasu-san. Cậu không thể gọi tớ bằng tên à?”
Hồng đang dựa vào Đen.
Lúc nào cũng thế.
Tình huống này cứ tiếp diễn đến khi trực thăng đến đón cả bọn.
“Aah… Chắc là mình không nhận được số liệu hôm nay rồi…”
Chà, ý tôi là.
Xanh lá bị xa lánh, đó là tôi.