Tướng Minh

Chương 137




Vương Khải Niên làm rất tốt, đổi lại là người khác dẫn đội, chưa chắc đã nghĩ được tới mức này. Vì vậy có thể thấy, Lý Nhàn tôn sùng Vương Khải Niên không phải là vì người này nịnh nọt rất tốt, mà suy cho cùng tuyệt đối không phải là người mà Phục Hổ Nô và Trần Tước Nhi có thể so được đấy.

Có lẽ chính vì Vương Khải Niên nhát gan, cho nên suy nghĩ nhiều hơn. Cũng giống như Lý Nhàn vì muốn được sống sót cho nên khó trách khỏi thái độ khác với người khác.

Có nên nhắc nhở huynh đệ Tiết Vạn Triệt hay không?

Lý Nhàn thấy, nếu đem tin tức Thượng du có thám báo Cao Cú Lệ xuất hiện nói cho huynh đệ Tiết Vạn Triệt, hai người bọn họ có nói tin này cho Tiết Thế Hùng để khiến Vũ Văn Thuật coi trọng hay không? Nếu Cao Cú Lệ cử một đám nhân mã lên Thượng du tuần tra, người Cao Cú Lệ chính là muốn cắt đứt Tát Thủy cũng không còn cơ hội nữa.

Lý Nhàn biết nếu mình cử người đi nói tin này cho Tân Thế Hùng biết, tuyệt đối không thể có vế sau được.

Suy đi nghĩ lại, dường như chỉ có cách nói cho huynh đệ Tiết Thị biết.

Hắn đứng lên, gọi thân binh tới nói:
- Suốt đêm vượt sông, bẩm báo với Tiết Vạn Triệt tướng quân, nói là ở 20 dặm Thượng du đã phát hiện thấy dấu vết của binh lính Cao Cú Lệ, có thể bất lợi cho đại quân, xin Tiết Vạn Triệt hạ lệnh ứng phó thế nào?

Đang nói bỗng Lý Nhàn cảm thấy có chút khác thường. Hắn theo bản năng quay đầu lại, chỉ thấy trong doanh trại của huynh đệ Tiết Thị bên kia sông mơ hồ có ánh lửa hiện lên, cách một con sông mà còn nghe thấy tiếng người la hét.

Địch tập kích?

Sắc mặt Lý Nhàn hơi tái đi, liền dặn dò:
- Thổi còi tập hợp!

Hắn chạy nhanh về trướng của mình, dưới sự trợ giúp của tân binh, áo giáp đen được mặc chỉnh tề, hộp tên cung cứng được mang đủ, hắc đao trong tay, bước nhanh ra phía ngoài. Ngoài trướng đã có thân binh dắt Đại hắc mã tới. Sau khi Lý Nhàn lên ngựa chạy ra khỏi doanh trại, trên đường đi đám người Lạc Phó cũng đã chạy tới. Lý Nhàn lệnh cho Thiết Lão Lang dẫn theo một cChiết xung doanh thủ hộ doanh địa, Lạc Phó và Lưu Mãn thì tập hợp binh lính cùng hắn vượt sông cứu viện cho huynh đệ Tiết Thị.

Lúc này, binh lính Đại Tùy có tố chất huấn luyện đã thể hiện được rất rõ. Khoảng 20 phút, binh mã các doanh đã tập trung xong.

- Tất cả kỵ binh theo ta vượt sông, Lạc Phó ngươi đi theo ta. Thiện Vi, ngươi dẫn bộ tốt vượt sông, không cần tìm quân địch giao chiến, chỉ cần bảo vệ doanh địa. Nhưng nếu có loạn binh nhân cơ hội làm loạn, bất luận là thủ hạ của ai, giết không tha!

Lý Nhàn hạ lệnh.

Lưu Mãn chắp tay nói:
- Ty chức hiểu rồi!

Lý Nhàn gật đầu, vung tay lên dẫn hơn năm trăm kỵ binh chạy đi trước. Khúc sông Tát Thủy này nước rất nông, kỵ binh vượt sông về cơ bản không ảnh hưởng gì. Đúng lúc Lý Nhàn tập kết binh mã, phía bắc Tát Thủy lửa trong địa doanh của huynh đệ Tiết Thị đã ngày càng sáng bừng lên.

…….

……..

- Cho các binh lính biết, la to lên nữa đi!

Tiết Vạn Triệt đứng ở phía nam doanh địa, vừa quan sát nhìn doanh địa của Lý Nhàn bên kia sông vừa cười lớn dặn dò. Tiết Vạn Quân đứng sau y bĩu môi, dường như có chút khinh thường huynh trưởng. Vừa bắt đầu Tiết Vạn Triệt đã dẫn mấy trăm người làm giả như có lính Cao Cú Lệ tới, xem xem Lý Nhàn có dẫn quân tới cứu viện không. nếu Lý Nhàn tới, chỉ nói là người Cao Cú Lệ tập kích đêm, đã bị đuổi chạy rồi. Thuận thế giữ Lý Nhàn ở lại bờ bắc trấn thủ, cứ như vậy thử xem Lý Nhàn có thực tâm báo đáp Tiết gia không?

Chỉ là Tiết Vạn Quân nói gì cũng không chịu đi làm, hơn nữa khuyên khổ Tiết Vạn Triệt không nên dùng thủ đoạn tiểu nhân này để kiểm tra Lý Nhàn. Tiết Vạn Triệt không nghe, sai thân tín của mình dẫn mấy trăm người vừa phóng hỏa ở doanh địa, sau đó kêu hò ầm ĩ giả như có người Cao Cú Lệ tới tập kích vậy. Tiết Vạn Quân tức giận, đứng lạnh lùng một bên xem trò hề, xem xem biểu hiện ngốc nghếch của huynh trưởng hắn ta.

Có lẽ là cảm thấy cách này của mình quá hay, Tiết Vạn Triệt ngại tiếng hô giết của các binh lính không đủ mạnh, đã liên tiếp hai lần hạ lệnh cho các binh lính hô lớn lên. Bản thân y đùa hơi quá, khiến cho Tiết Vạn Quân tức đến nỗi mặt tái đi.

- Hô đi, hô đi, lát sau Yến tướng quân dẫn người tới ta xem ngươi ăn nói thế nào!

- Hô đi, hô đi, lát nữa người Cao Cú Lệ tới thật ta xem ngươi làm thế nào!

Gã chờ Tiết Vạn Triệt, miệng thầm nhủ.

Tiết Vạn Triệt lườm gã ta một cái, quay người nghiêm trang hỏi:
- Đệ là đệ đệ của ta sao? Sao lại lầm bầm những lời không tốt thế? Ta chẳng phải đã nói rồi sao? Nếu Yến Vân dẫn lính tới cứu, ta sẽ nói với hắn người Cao Cú Lệ đã bị ta đánh lui rồi. Nếu thực sự là người Cao Cú Lệ đui mù tới đánh úp, ta sẽ giết hắn không còn một mảnh giáp!

Tiết Vạn Quân nhếch miệng nói:
- Ca cho rằng tên Yến Vân đó ngốc như ca sao?

Tiết Vạn Triệt tức giận nói:
- Đệ còn nói ta ngốc, có tin ta đánh đệ không!

Nói đến đánh nhau, hai người Tiết Vạn Quân cũng không phải là đối thủ của Tiết Vạn Triệt. Mỗi lần hai người cãi nhau, Tiết Vạn Triệt tức giận chuẩn bị ra tay, Tiết Vạn Quân lại nhượng bộ lui binh.

Lần này cũng không ngoại lệ, thấy Tiết Vạn Triệt vén tay áo lên sắp động thủ, Tiết Vạn Quân liền câm miệng, quay người bước ra xa, vừa đi vừa lẩm bẩm tiểu nhân mới nói lại không đánh lại. Bước được mấy bước, gã ta bỗng đứng lại, sắc mặt biến đổi rất khó coi.

- Ca … hình như không đúng.

Tiết Vạn Quân kêu lên.

- Bớt gọi ta đi, đệ làm người tốt của đệ đi!

Tiết Vạn Triệt bình thản nói.

Tiết Vạn Quân cũng không quay đầu lại, nhìn về đốm lửa phía xa bỗng lớn tiếng kêu lên:
- Mau! Đúng là có người Cao Cú Lệ tập kích đêm!

Gã ta hô lớn lên, bước nhanh về phía có đốm lửa lóe sáng. Chỉ là thân người gã ta quá béo, chạy nhìn như cục thịt nhảy lên nhảy xuống, tốc độ cũng không nhanh hơn vài phần. Tiết Vạn Triệt thấy giọng điệu của gã ta có chút không đúng, quay người nhìn ra xa lắng tai nghe, sắc mặt liền biến đổi.

Trong tiếng hò hét ở phía xa, rõ ràng là có cả tiếng của người Cao Cú Lệ!

- Không xong rồi!

Tiết Vạn Triệt sợ hãi, không ngờ có người Cao Cú Lệ tới đánh doanh trại! Y không dám trì hoãn, vừa lớn tiếng hạ lệnh thổi còi tập hợp, vừa thuận tay xách sóc dài của mình từ trong tay thân binh, bước nhanh về phía trước. Tiết Vạn Quân chạy trước, chưa được mấy bước đã bị Tiết Vạn Triệt ở phía sau đuổi lên rồi. Tiết Vạn Quân vừa chạy vừa oán giận nói:
- Đều trách ca, không nghĩ tới chủ ý cùi bắp này chứ! Thật là nực cười, chắc chắn người Cao Cú Lệ đã thấy lửa trong doanh trại chúng ta, còn tưởng rằng có người tập kích đêm cho nên mới to gan xông tới. Vốn họ không dám tới tấn công, đều bị ca đốt lửa dụ tới rồi!

Tiết Vạn Triệt chạy vượt qua người gã ta, chỉ đáp hai từ:
- Câm miệng!

Tiết Vạn Quân chạy tới vã mồ hôi, cuối cùng vẫn là vì quá béo, tốc độ chạy xa không phải là đối thủ của Tiết Vạn Triệt. Đơn giản gã ta cũng không chạy tiếp nữa, mà vừa đi vừa an ủi binh lính không nên hoang mang. Ngoài ra còn cử thân binh mang áo giáp của mình tới. Đồng thời cử người mau chóng vượt sông tới bên tướng quân Yến Vân cầu viện.

Trên thực tế, đúng như Tiết Vạn Quân vừa dự tính, người Cao Cú Lệ chính là thấy trong doanh địa của quân Tùy nổi lửa, còn tưởng rằng cánh quân nào đó tới tấn công doanh địa quân Tùy mới dám cuồn cuộn tới. Quân đội Cao Cú Lệ cấu thành rất phức tạp, không chỉ là nhân mã của triều đình Cao Cú Lệ, trong đó còn bao gồm cả võ sỹ ngoại tộc dùng tiền mua về, ví dụ như người Mạt Hạnh và người Khiết Đan …. Ngoài ra, Cao Cú Lệ xem như là một quốc gia hoàn chỉnh, thực tế các thành chủ của các thành đều là chư hầu chiếm đất một phương, không hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh của Cao Cú Lệ Vương Cao Nguyên. Nhưng lần này Đại Tùy đông chinh, đã khiến cho những thế lực này đoàn kết lại.

Nhưng dù như vậy, chỉ huy quân đội Cao Cú Lệ cũng cực kỳ hỗn loạn. Đôi khi bộ tộc không dám quang minh chính đại giao chiến với quân đội Đại Tùy, chỉ là đi theo phía xa, có cơ hội hạ tay liền lao tới cắn xé một trận. Một khi bị nhục, lập tức bỏ chạy. Thành chủ các thành cũng từng người tự chiến, dù như Ất Chi Văn Đức dựa vào võ lực giành lấy quyền lãnh đạo quân sự, nhưng lại rất khó làm được thống nhất quân lệnh như quân Tùy được.

Tấn công doanh địa huynh đệ Tiết Thị, là một cánh quân do mấy thành chủ dẫn thủ hạ binh linh xông tới. Chúng là phụng lệnh của Ất Chi Văn Đức, gần đây mới chạy tới gần Tát Thủy tập kết. May mà thấy doanh địa quân Tùy nổi lửa, còn cho rằng là binh mã của Ất Chi Văn Đức đã phát động tập kích đêm. Vừa nghĩ tới các binh lính quân Tùy được trang bị đầy đủ khiến người khác cực kỳ hâm mộ, nhưng người Cao Cú Lệ này liền xông lên.

Đây tuyệt đối không phải là một cuộc tấn công có tính toán trước, nhưng đối với quân Tùy mà nói còn có uy lực hơn là có kế hoạch tấn công lâu rồi. Bởi vì … đó là tai vạ do bản thân Tiết Vạn Triệt tự chuốc lấy.

Không dưới hai vạn người của quân đội Cao Cú Lệ phát động tấn công doanh địa quân Tùy từ phía đông. Doanh địa bờ bắc của Tiết Vạn Triệt chỉ có năm Chiết xung doanh, sáu nghìn nhân mã, tính cả phụ binh cũng chưa đủ tám nghìn người. Mặt khác, có một nửa đang ngủ, nửa còn lại lại đang xem cuộc vui!

Đúng lúc quân Tùy chơi rất vui, hai vạn người Cao Cú Lệ như sói hoang che trời phủ đất lao tới!