Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 9: Chương 9. Có lực lượng để đặt chân ở Bắc Huyền Thiên!




 ...

 Thiên Ma Giới, Vạn Ma Quốc. 

 Một đạo huyết sắc ma quang huyền diệu bao phủ cả quốc gia, ức vạn ma tộc sinh linh không ngừng run rẩy dưới uy áp của nó. 

 Chợt, huyết sắc ma quang hóa thành một cái đầu lâu màu máu cực lớn, thần thái dữ tợn, nhìn như muốn thôn thiên phệ địa. 

 Nhìn thấy cái đầu lâu màu máu này, tất cả người trong Vạn Ma Quốc đều cảm nhận được sự kinh khủng của tử vong. 

 Bởi vì đây là tiêu chí của Thị Huyết Ma Quân! 

 Là ma đầu kinh khủng nhất trong gần vạn năm qua ở trong Vạn Ma Quốc, uy danh của Thị Huyết Ma Quân khắc sâu trong lòng người của Vạn Ma Quốc. 

 Chỉ cần hắn xuất hiện, chắc chắn sẽ gây ra một trận gió tanh mưa máu. 

 Giờ phút này. 

 Vạn Ma Quốc, trong Ma cung. 

 Thị Huyết Ma Quân Diệp U đang toàn lực vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, quanh người tràn đầy ma lực huyền diệu không thể nào nói rõ được. 

 "Không hổ là Ma Quân, khí thế cường thịnh như vậy, đúng là may mắn của Vạn Ma Quốc ta!" 

 Quốc quân Trịnh Tùng đi tới, vẻ mặt kính úy. 

 Diệp U thu hồi ma công, mở một đôi mắt màu đen ra nói: "Có phải là Bắc Huyền Thiên có động tĩnh?" 

 Lần này, hắn cường giả trở về, chính là vì trợ giúp Vạn Ma Quốc đối phó Bắc Huyền Thiên. 

 Làm ma tộc giáp giới Bắc Huyền Thiên, những năm gần đây Vạn Ma Quốc không ít lần bị Bắc Huyền Thiên chèn ép. 

 Diệp U ẩn núp vạn năm, công lực đại tăng, đương nhiên không thể đứng nhìn quốc gia của mình bị chèn ép như vậy được. 

 Cho nên khi có hắn làm chỗ dựa, Trịnh Tùng hạ lệnh quân đội tiến đánh quốc gia gần nhất là Mân Quốc. 

 Diệp U cảm thấy với tính tình của Bắc Huyền Thiên Nữ Đế, chắc chắn sẽ lên tiếng đáp lại. 

 Trịnh Tùng gật gật đầu: "Ma Quân đoán không sai, đúng là Bắc Huyền Thiên Nữ Đế ngồi không yên, nàng đã buông lời muốn xuất binh thân chinh." 

 "Ồ?" 

 Diệp U lộ ra vẻ hưng phấn: "Không ngờ được là Nữ Đế sẽ đích thân ra mặt, xem ra nàng đã tính được mình gặp phiền phức lớn như thế nào rồi." 

 Trịnh Tùng cười hắc hắc: "Ma Quân tên tuổi quá lớn, Nữ Đế đó so với ngài thì chỉ là một đứa trẻ ba tuổi, nàng có thể bình tĩnh được mới là lạ." 

 Diệp U đắc ý cười một tiếng, thu hồi tiếu dung: 

 "Nhưng mà Huyền Băng Nữ Đế đó cũng là cường giả Đế Cảnh, không thể khinh thường." 

 "Lần này, vì nhất cử cầm xuống Bắc Huyền Thiên, bản Ma Quân quyết định hai bút cùng vẽ." 

 Trịnh Tùng sắc mặt vui mừng: "Hóa ra Ma Quân còn có dự định càng lớn hơn nữa." 

 "Đó là đương nhiên!" Diệp U mặt lộ vẻ âm hiểm: "Trước đó vài ngày ngươi nói cho ta Nữ Đế có bốn cô con gái đúng không?" 

 "Rõ!" Trịnh Tùng gật đầu: "Hẳn là Ma Quân ngài..." 

 Khóe miệng Diệp U nhếch lên: 

 "Bản Ma Quân 'Vô Thủy Ma Công' vừa mới đạt đến hóa cảnh, có thể lấy Huyết Sát chi thuật điều khiển thần thức của người khác ở khoảng cách ức vạn dặm." 

 "Bây giờ ta lập tức khiến cho bốn cô con gái của Nữ Đế biến thành khôi lỗi của ta, chờ đến Nữ Đế xuất chinh, sẽ đưa cho nàng một cái kinh hỉ ngoài ý muốn." 

 Nói xong. 

 Hai tay của hắn bóp ra một cái huyết sắc ấn quyết kinh khủng. 

 Không gian bốn phía, thời khắc này đều như bị huyết sát chi khí lấp đầy. 

 Dù Trịnh Tùng có tu vi cấp bậc Tôn giả cũng cảm thấy nội tâm sợ hãi một trận. 

 Giống như thần trí của mình bị người ta ngạnh sinh sinh tách ra. 

 "Không hổ là Thị Huyết Ma Quân, thực lực kinh khủng, hơn nữa ra tay tàn nhẫn vô tình." 

 "Bốn cô con gái của Nữ Đế chỉ có hơn ba tuổi, sao có thể chịu được hắn giày vò như thế?" 

 Trong lòng Trịnh Tùng sợ hãi không thôi. 

 Hô ~ 

 Thời không bỗng nhiên tối sầm lại. 

 Vô tận huyết sát chi khí nhanh chóng hội tụ lại một chỗ, lấy tốc độ như tia chớp bắn về phía bầu trời phía bắc. 

 ………………………………………………………………………………... 

 Lâm Hiên hao tốn trọn vẹn một canh giờ tắm cho bốn cô con gái xong. 

 Nhìn thấy các tiểu nha đầu từng người thơm ngào ngạt, Lâm Hiên chỉ hận không thể đi lên cắn một cái. 

 Lúc này người hầu đi tới nói ra: "Bốn vị công chúa, đã đến giờ đi ngủ." 

 Tuyền Châu vẻ mặt không muốn xa rời nhìn Lâm Hiên: "Cha, ta muốn ngươi ngủ với ta." 

 "Ta cũng vậy!" Tuyền Hi cũng nhào tới. 

 "Ta cũng muốn cha ngủ với ta!" Tuyền Hàm cũng tới ôm chân Lâm Hiên. 

 "Ta cũng muốn! Ta cũng muốn!" Tuyền Ấu nhảy tới nhảy lui, sợ Lâm Hiên không thấy mình. 

 Lâm Hiên nhìn thấy bốn đứa bé đều cực kỳ nhiệt tình, hế cách, đành phải nói ra: 

 "Nếu không, các ngươi đều ngủ ở phòng cha?" 

 Cũng may giường trong phòng của hắn cũng đủ lớn, có thêm bốn tiểu nha đầu cũng hoàn toàn không thành vấn đề. 

 "Tốt! !" 

 Bốn tiểu nha đầu vui vẻ khoa tay múa chân. 

 Người hầu vội vàng nói: "Đế phu, các công chúa còn nhỏ, lúc ngủ chỉ sợ sẽ không chịu nằm im, lỡ như quấy rầy đến ngài..." 

 Lâm Hiên ngắt lời nàng, nói: "Không sao, ta có biện pháp." 

 Nếu như ngay cả chuyện ngủ của bọn nhỏ mà cũng không giải quyết được, vậy sao xứng với danh xưng vú em hoàn mỹ? 

 Người hầu sợ bọn nhỏ quấy rầy Lâm Hiên, nhưng Lâm Hiên không nói thêm gì nữa, nàng cũng không dám nói nhiều. 

 Sau đó, Lâm Hiên dẫn theo bốn tiểu nha đầu đi đến phòng của mình. 

 Lần lượt ôm từng người lên trên giường. 

 Rất nhanh, bốn nha đầu nằm im trên đó, từng người đều mở to mắt to nhìn Lâm Hiên 

 "Cha kể một câu chuyện cổ tích cho các ngươi nghe, sau đó các ngươi đi ngủ có được hay không?" Lâm Hiên biết bọn nha đầu đang suy nghĩ gì. 

 Hắn nghe người hầu nói, có đôi khi Đông Hoàng Tử U sẽ kể chuyện cổ tích cho bọn nhỏ nghe trước khi ngủ. 


 "Tốt!" Đám tiểu nha đầu vừa vui vẻ vừa chờ mong. 

 "Cha muốn kể câu chuyện Công chúa Bạch Tuyết và bảy chú lùn." 

 Nghe được Lâm Hiên nói như vậy, bốn tiểu nha đầu đều con mắt lập loè tỏa sáng. 

 Các nàng chưa từng nghe câu chuyện nào mới lạ như vậy.