"Cô tin tưởng có trọng thưởng tất có dũng phu, Phùng tướng quân, kêu các tướng sĩ của ngươi tạm thời dừng tiến về Bành Thành, chờ những cao thủ võ đạo đó bàn bạc với cô xong rồi tính tiếp!"
Phùng Vũ vội vàng gật đầu: "Rõ!"
Lần này quỷ vật quá cường đại quỷ dị, tuyệt đối không phải là các tướng sĩ bổn quốc có thể đối phó được. May mắn quốc quân có dự kiến trước, ban bố treo thưởng sớm. Chắc hẳn những võ đạo cao thủ đến từ các nơi có thể tìm ra được biện pháp đối phó quỹ vật.
Nghĩ như vậy, giọng nói của thái giám từ cổng vọng lại: "Bệ hạ, chưởng môn Huyền Thanh Tông, Hạo Thiên Tông, Vân Lam Cốc cầu kiến!"
Triệu Hồng Diêu khoát tay: "Mời bọn họ đến!"
Sau đó, thái giám dẫn mười mấy võ đạo nhân sĩ đi vào đại điện.
Bên cạnh, Phùng Vũ chú ý tới những người này đều là khí tức hùng hậu, tu vi tinh xảo. Dựa theo phán đoán của hắn, đều là cao thủ Thần Phách Cảnh trung kỳ trở lên.
Sau khi bắt chuyện với nhau một hồi mọi người đi thẳng vào vấn đề chính.
Triệu Hồng Diêu nói ra: "Các vị chưởng môn, lần này quỷ vật xuất hiện quá mức đột nhiên, lại cực kỳ mạnh mẽ."
"Nếu như các vị có thể trợ cô bình định trận họa loạn này, cô có thể cam đoan mỗi tông môn các ngươi đều có thể Tùy ý chọn một ngọn núi ở bổn quốc để mở phân bộ."
"Trừ cái đó, cô sẽ còn ban thưởng mỗi người các ngươi vạn lượng hoàng kim, năm ngàn viên thượng phẩm linh thạch!"
Bọn người chưởng môn Huyền Thanh Tông Trương Vũ Bằng nghe vậy đều lộ ra vẻ vui mừng: "Được!"
Lần này Triệu Hồng Diêu mở ra tiền thưởng tuyệt đối có thể nói là phong phú, đối với bọn người Trương Vũ Bằng thì rất có sức hấp dẫn. Trừ cái đó ra, bọn hắn cũng đều có kinh nghiệm tiêu diệt quỷ vật. Có thể nói, lần treo thưởng này bọn họ cũng là tình thế bắt buộc.
Ngay lúc Triệu Hồng Diêu chuẩn bị bàn bạc hành động cụ thể như thế nào với đám người Trương Vũ Bằng thì thái giám ở cổng lại hô lên một tiếng: "Bệ hạ, chưởng môn Thiên Sư Đạo Du Nguyên Quân cầu kiến!"
Thiên Sư Đạo!
Nghe vậy, bọn người Trương Vũ Bằng đều khiếp sợ quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy một lão giả thân mặc trường bào màu xanh, đầu đội mũ hỗn nguyên, cầm phất trần màu trắng trong tay chậm rãi đi vào.
"Bái kiến Du chân nhân!"
Bọn người Trương Vũ Bằng vội vàng hành lễ.
Du Nguyên Quân Thiên Sư Đạo, sáng lập hơn năm vạn năm. Tiếng tăm lừng lẫy trong võ đạo giới Bắc Huyền Thiên, đặc biệt am hiểu đối phó quỷ vật nhất. Mà bản thân Du Nguyên Quân là tu vi Tôn Giả Cảnh, người đi đại đạo, phát dương đạo khí, rất có uy danh.
Nhìn thấy người tới là Du Nguyên Quân, Triệu Hồng Diêu mừng rỡ, vội vàng chủ động lên tiếng chào hỏi.
Du Nguyên Quân kiêu căng khẽ gật đầu với tất cả mọi người xem như đáp lễ.
Triệu Hồng Diêu nói: "Đã Du chân nhân cũng tới, như vậy thì hành động diệt quỷ lần này chắc chắn sẽ không có khó khăn gì."
Mọi người đều gật đầu nói phải.
Bởi vì Du Nguyên Quân chính là người trong nghề đối phó quỷ vật, sau đó Triệu Hồng Diêu cũng không nói thêm gì. Hắn cởi hoàng bào, đổi áo giáp, dẫn theo Trấn Quốc đại tướng quân Phùng Vũ đi theo bọn người Du Nguyên Quân, Trương Vũ Bằng ra khỏi kim loan bảo điện.
Đối với Triệu Hồng Diêu, lần này Bành Thành nháo quỷ ảnh hưởng rất lớn. Thân là quốc quân, hắn phải tự mình khoác giáp ra trận giám sát diệt quỷ. Kể từ đó, hắn có thể nhân cơ hội để bách tính cả nước nhìn thấy mình có tư cách, quan tâm thiên hạ lê dân. Mà đi theo phía sau Du Nguyên Quân, cũng không cần lo lắng xảy ra nguy hiểm gì.
Về phần bọn người Trương Vũ Bằng, mặc dù có Du Nguyên Quân, hẳn là bọn họ cũng không có cơ hội ra tay. Nhưng Triệu Hồng Diêu cũng không keo kiệt một chút ban thưởng đó, mời mời bọn họ cùng nhau tiến về đó cũng là giúp bổn quốc lôi kéo được một chút quan hệ ở trong giới võ đạo.
Đám người vừa đi ra cửa đại điện, trong lúc vô tình ngẩng đầu nhìn lại. Thấy phía trước, đỉnh Trích Tinh Lâu có một nam tử áo trắng và một mỹ thiếu nữ áo tím đang đứng đó. Bên cạnh bọn họ còn có bốn nữ oa nhìn rất là đáng yêu.
"Nam tử này mạo như trích tiên, tuấn mỹ thế gian ít có!"
"Nữ tử bên cạnh hắn cũng đẹp như Thiên Tiên, khí chất phi phàm!"
Đám người nhịn không được tán thưởng một tiếng.
Mà sau một lát, Trương Vũ Bằng lại kinh hô một tiếng: "Công tử áo trắng đó... đúng là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Tê ~
Giờ khắc này, ngay cả Du Nguyên Quân vẫn luôn kiêu căng cũng lộ ra vẻ chấn động.
Triệu Hồng Diêu vội hỏi: "Trương tông chủ, chuyện này là thật?"
"Đương nhiên!" Trương Vũ Bằng vẻ mặt thành thật nói: "Mấy ngày trước ta từng bái kiến tôn dung của Đế phu bên trong Vạn Thú Sơn Mạch, sao có thể nhận lầm được?"
Hắn vừa mới dứt lời, Triệu Hồng Diêu vội vàng phóng tới đại môn hoàng cung. Bắc Huyền Thiên Đế phu giá lâm, đây là chuyện vui lớn ngàn năm khó gặp một lần của Địch Nguyệt Quốc.
Thân là quốc quân như hắn, đã chậm trễ tiếp đón Đế phu, nếu như cứu vãn trễ thì sợ là hắn sẽ hối hận cả đời!
Bên truyenfull .vn và truyenfull. com, trumtruyen. vn ăn cắp nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương
Chưởng quỹ lời còn chưa nói hết, Triệu Hồng Diêu đã vội vàng đi ngang qua bên cạnh hắn, không nhìn hắn dù chỉ một cái.
Sau lưng, bọn người Trương Vũ Bằng cũng lần lượt vội vàng đi vào bên trong quán rượu.
Cảnh tượng này, không chỉ là chưởng quỹ Trích Tinh Lâu, tất cả các thực khách ở đây cũng đều nhìn đến choáng váng.
Mọi người vội vàng rời khỏi chỗ ngồi đi ra chỗ bậc thang. Muốn xem thử xem rốt cuộc là thần thánh phương nào mà có thể gây ra oanh động to lớn như vậy.