"Vân Thân Vương, sao phải đuổi tận giết tuyệt?" Cố Thành Cửu cắn răng nhìn nam tử trẻ tuổi.
Nam tử chính là Vô Lượng Thiên Đại Càn Quốc thân Vương, Viêm Vân Quân, cũng là người đuổi giết hắn và Hạ Ly trên đường đi.
Viêm Vân Quân nhìn Cố Thành Cửu, lại nhìn thoáng qua Hạ Ly sau lưng của hắn, châm chọc nói: "Thất phu vô tội, mang ngọc có tội."
"Ngươi cũng biết, Chí Tôn Cốt, loại vật này chính là trân bảo có thể ngộ nhưng không thể cầu."
"Bây giờ trên người đứa nhỏ này còn có một nửa Chí Tôn Cốt, cũng không thể buông tha như thế chứ?”
Cố Thành Cửu nghe vậy nổi giận, muốn rách cả mí mắt: "Viêm Gia các ngươi đúng là phát rồ!"
"Chẳng lế các ngươi quên, từ khi Đại Càn Quốc sáng lập đến nay đã trăm vạn năm, rốt cuộc là ai đang yên lặng thủ hộ Viêm Gia các ngươi?"
Lúc trước hắn hoàn toàn không ngờ được là Đại Càn quốc quân phát rồ, diệt tuyệt nhân tính, đối xử với Hạ Ly như thế.
Phải biết, tông môn của Hạ Ly chính là Hộ Quốc Tông duy nhất của Đại Càn Quốc. Từ khi Đại Càn Quốc sáng lập đến nay, Hạ gia nắm giữ Hộ Quốc Tông. Vì Đại Càn Đế Quốc mà cẩn trọng, cần cù chăm chỉ, làm một thủ hộ giả.
Nhưng ba ngày trước, tin tức Hạ Ly có được Chí Tôn Cốt đột nhiên bị tiết lộ. Đại Càn quốc quân Viêm Thiên lại bày kế sát hại tông chủ Hộ Quốc Tông Hạ Tự Thành. Sau đó sai người bắt lấy nữ nhi duy nhất của Hạ Tự Thành, Hạ Ly. Ngạnh sinh sinh gõ nát cột sống của nàng, rút ra một nửa Chí Tôn Gốt.
Về sau may mắn được Cố Thành Cửu xuất thủ cứu giúp, sau đó dẫn theo Hạ Ly thoát khỏi Đại Càn Quốc.
Vốn cho rằng Viêm Thiên đã được một nửa Chí Tôn Cốt, sẽ nể tình Hộ Quốc 'Tông ngày xưa mà coi như thôi. Nào nghĩ tới hắn lại phái Viêm Vân Quân xuất mã, một đường truy sát không bỏ.
Viêm Vân Quân vẻ mặt khinh thường: "Bây giờ Đại Càn Quốc chúng ta có Tỉnh Nguyệt Thánh Địa thủ hộ, ai quan tâm Hộ Quốc Tông các ngươi đã từng làm cái gì?
"Muốn nói giá trị duy nhất của Hộ Quốc Tông chính là giao tiểu nha đầu này cho chúng ta, để chúng ta rút ra toàn bộ Chí Tôn Cốt của nàng."
"Kể từ đó, chẳng những hoàng huynh ta, ngay cả Tinh Nguyệt Thánh Chủ đều có hi vọng tu vi tiến thêm một bước, vẹn toàn đôi bên!"
"Các ngươi cấu kết với nhau làm việc xấu, không bằng cầm thú!" Cố Thành Cửu sau khi nghe xong kém chút cắn nát răng.
Hóa ra Viêm thị Hoàng tộc đuổi tận giết tuyệt như thế là muốn lấy được một nửa Chí Tôn Gốt còn lại hiến cho Tinh Nguyệt Thánh Chủ. Nghĩ đến thế lực kinh khủng Tỉnh Nguyệt Thánh Địa, Cố Thành Cửu không khỏi tuyệt vọng.
Mà trên lưng hắn, Hạ Ly từ đầu đến cuối không nói một lời. Nắm chặt song. quyền, cắn chặt môi, bờ môi cắn đến máu me đầm đìa cũng không rên một tiếng. Trong ánh mắt chỉ có hận ý nồng đậm!
Viêm Vân Quân không quan trọng cười một tiếng: "Tùy ngươi măng chửi, dù sao các ngươi đều một con đường chết, bản vương không cần so đo với người chết?"
Sau khi nói xong, hắn nâng tay phải lên giật giật ngón tay.
Xoát xoát xoát ~
Hơn ba trăm cường giả Tôn Giả Cảnh nhao nhao xuất ra vũ khí, đồng thời phóng tới Cố Thành Cửu.
"Thánh nữ, ta sẽ không để cho ngươi rơi vào trong tay tặc nhân!"
Cố Thành Cửu bạo rống một tiếng, chân nguyên cảnh giới Tôn Giả đỉnh phong như thủy triều phun trào.
Tay phải mở ra, lăng không nắm chặt một thanh Trảm Thiên Đao dài trăm trượng, âm vang mà lên.
"Ngạo Thế Lăng Không Trảm!" Cố Thành Cửu đao khí mãnh liệt trút xuống.
Đao khí kinh khủng ầm vang nổ tung, nổ bay mười mấy Tôn Giả Cảnh trước. mặt.
"Hừ-" Viêm Vân Quân mặt lộ vẻ khinh thường: "Lão già này vẫn rất ương ngạnh, bày trận đối phó hắn!"
Những cường giả còn lại nghe vậy, lập tức chia làm chín tầng trong ngoài, bao. bọc vây quanh Cố Thành Cửu.
Bọn họ giống như sóng cả mãnh liệt công kích Cố Thành Cửu, một đợt nối một đợt, đánh cho Cố Thành Cửu càng thêm gian nan.
"Đáng chết, ta quyết không thể thua, để Thánh nữ rơi vào trong tay tặc nhân!"
Cố Thành Cửu nổi điên hét lớn một tiếng. Hạ Ly chỉ là tiểu nữ hài mười tuổi bị ngạnh sinh sinh gõ nát cột sống, rút ra một nửa Chí Tôn Cốt. Tuổi còn nhỏ, chịu thống khổ nặng nề như thế, khiến cho tiểu nữ hài này trong vòng một đêm tóc bạc.
Cố Thành Cửu nhìn nàng từng ngày lớn lên, trong lòng không đành lòng, tình nguyện mình chết cũng không muốn nàng chết!
"Chết!"
Cố Thành Cửu vận chuyển chân nguyên toàn thân tới cực hạn, cả người toàn thân hỏa hồng, như là bị lửa thiêu đốt.
Âm ầm! II
'Trảm Thiên Đao cưồng bạo đao kình quét ngang trăm dặm, hung hãn chém nát hơn mười cường giả vây công hắn.
"Khốn kiếp!"
Viêm Vân Quân không ngờ được là Cố Thành Cửu có thể gánh như thế, tay phải vẫy một cái, điều ra bản mệnh phi kiếm, nhanh như điện chớp bắn ra ngoài.
Phốc phốc! Phi kiếm xuyên qua ngực trái Cố Thành Cửu, nếu không phải hắn kịp thời né tránh, chỉ sợ trái tim đã bị xoắn nát. Cố Thành Cửu kêu thảm một tiếng, dẫn theo.
Hạ Ly nặng nề ngã xuống đất.
Ngực đổ máu ào ào, Cố Thành Cửu toàn thân đau nhức kịch liệt, không cam lòng bất đắc dĩ gào thét một tiếng: "Thánh nữ, thuộc hạ đã tận lực!"
Hắn phất phất tay, ra hiệu thủ hạ cường giả đi lên giết Cố Thành Cửu.
Hả??2?
Một đạo hỏa quang bỗng nhiên xông tới chỗ Viêm Vân Quân. Viêm Vân Quân linh xảo tránh đi, sau đó thấy ánh lửa ầm vang rơi xuống mặt đất. Đợi đến bụi đất tiêu tán, hắn nhìn thấy hóa ra là một con Liệt Diễm Huyền Hổ toàn thân ánh lửa liệt liệt. Hơn nữa con Liệt Diễm Huyền Hổ này toàn thân trải rộng vết cản, đã chết.
"Lục giai Đại yêu!"