Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 506: Chương 506. Đế Cảnh quyết đấu, tranh đoạt Cửu Âm Huyền Sất Thể!




Mà khi Hạ Tư Minh định dẫn Hạ Tân Nguyệt xuống đài cao, bỗng nhiên một giọng nói rất có uy nghiêm vang lên:

"Chậm đã, ta muốn thu dưỡng đứa bé này!"

Đám người theo tiếng nhìn lại, chỉ gặp người nói chuyện là một nam tử trung niên người mặc áo bào xám.

Hắn ánh mắt sắc bén như đao, có loại lạnh lùng và bá đạo không nói ra lời được.

Có người biết hắn, không khỏi thấp giọng nói: "Hóa ra là môn chủ Kim Đao Môn!"

Kim Đao Môn chính là tông môn tu luyện Thuần Dương Đao Pháp cực kì nổi danh Bắc Huyền Thiên.

Môn hạ ba mươi vạn đệ tử, tất cả đều là Thuần Dương đồng tử chỉ thân.

Dám can đảm phá thân, chắc chắn sẽ bị vạn đao bầm thây.

Sau đó bị trục xuất tông môn, cả đời không được triệu hồi.

Mà môn chủ Kim Đao Môn Từ Ngọc Long là tu vi Đế Cảnh, có danh xưng "Đao Thánh".

Lấy đao tu thánh, uy bá thập phương, là nhân vật rất không tầm thường!

Lúc nghe thân phận Từ Ngọc Long, mọi người ở đây đều lộ ra vẻ mặt kính sợ.

Vương Hữu Quý lập tức cúi đầu, không dám tranh đoạt Hạ Tân Nguyệt với Từ Ngọc Long.

Từ Ngọc Long lạnh nhạt nhìn Hạ Tư Minh nói: "Ta cho ngươi mười lượng hoàng kim, từ nay về sau nàng ân đoạn nghĩa tuyệt với ngươi, nếu dám dây dưa nữa, ta lấy mạng ngươi!"

Mười lượng hoàng kim!

Lúc này Hạ Tư Minh chỉ biết có cái này.

Vội vàng gật đầu nói: "Vâng vâng vâng! Tiên thượng có thể thu dưỡng tiểu nữ là vinh hạnh của tại hạ, tại hạ nào dám đi quấy rối nàng?"

Nói xong, vội vàng kéo Hạ Tân Nguyệt xuống đài.

Rất nhiều người đang có mặt ở đây đều vui vẻ.

Hạ Tân Nguyệt được môn chủ Kim Đao Môn thu dưỡng, đó là phúc phận nàng đã tu luyện mấy đời a.

Chỉ có số ít mấy người biết rõ nội tình Kim Đao Môn thì không khỏi nghi ngờ:

"Quái, công pháp Kim Đao Môn đều là Thuần Dương đồng tử mới có thể tu luyện, tại sao Từ môn chủ muốn thu dưỡng một tiểu nha đầu?”

Từ Ngọc Long mắt hổ lạnh lùng liếc nhìn những người đó một chút, dọa đến bọn họ lập tức ngậm miệng lại.

"Ta ra trăm lượng hoàng kim, thu dưỡng đứa bé này!"

Lại là một giọng nói hùng hậu vang dội vang lên, Hạ Tư Minh và tất cả mọi người đều cả kinh sững sờ một chút.

Đám người quay người nhìn lại, chỉ gặp một nam tử người mặc thanh bào đi ra. 

"Là Tông chủ Dương Kiếm Tông!"

Có võ đạo nhân sĩ lập tức nhận ra người này.

Mà Từ Ngọc Long thì ánh mắt âm độc ngắm nam tử áo bào xanh Tiêu Mộc Dương một chút.

Dương Kiếm Tông và Kim Đao Môn có dị khúc đồng công chỉ diệu, chính là một tông môn tu luyện Thuần Dương kiếm pháp.

Môn hạ đệ tử ba mươi lăm vạn, cũng đều là Thuần Dương đồng tử chỉ thân, không thể phá thân, nếu không sẽ bị môn quy nghiêm trị!

Vẽ phần tông chủ Dương Kiếm Tông Tiêu Mộc Dương cũng là tu vi Đế Cảnh, một tay "Thuần Dương Liệt Thiên Kiếm" danh chấn thiên hạ, sàn sàn với Từ Ngọc Long.

Lúc này đám người cũng đều nổi lên nghi ngờ, không biết tại sao tông chủ hai tông môn tu luyện Thuần Dương chỉ pháp lại tranh đoạt tiểu nha đầu Hạ Tân Nguyệt này.

Chẳng lẽ... tiểu nha đầu này có chỗ đặc biệt nào?

Lần này, Hạ Tư Minh triệt để mộng.

Tông chủ hai cái siêu cấp đại tông môn cướp thu dưỡng Hạ Tân Nguyệt, đây cũng không phải là vấn đề tiền nhiều tiền ít.

Mà là cho dù hắn đồng ý phương nào thì đều sẽ đắc tội một phương khác.

Mà lấy thân phận địa vị của hắn, hoàn toàn không thể trêu vào bất kỳ người nào trong hai người Từ Ngọc Long và Tiêu Mộc Dương! 

Nhìn thấy bầu không khí trở nên cháy bỏng, Tiền Vạn Bảo vội vàng nói:

"Hai vị tông chủ, các ngươi đều là đại nhân vật mọi người không đắc tội nổi, không bằng các ngươi thương lượng xong rồi quyết định đi."

Dù sao cũng là chuyện xảy ra ở chỗ mình, Tiền Vạn Bảo biết, nếu mình không nói cái gì, hôm nay chắc chắn không dễ dàng thoát thân như vậy.

Từ Ngọc Long hừ lạnh một tiếng: "Yên tâm, tranh chấp giữa chúng ta không ảnh hưởng tới các ngươi."

Tiêu Mộc Dương có chút nheo mắt lại, âm u nói:

"Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, vậy phân cao thấp trước, sau đó quyết định ai mang đứa nhỏ này đi!"

Từ Ngọc Long cười lạnh một tiếng: "Cầu còn không được!”

Vừa rồi hắn chỉ nhìn một cái là nhìn ra được Hạ Tân Nguyệt là Cửu Âm Huyền Sất Thể hiếm thấy.

Loại thể chất này cực kì thích hợp làm lô đỉnh luyện hóa, dùng để giúp hắn đột phá cảnh giới cực hạn trước mắt, đạt tới hóa cảnh.

Cho nên hẳn lập tức hiểu tại sao Tiêu Mộc Dương cũng muốn tranh đoạt Hạ Tân Nguyệt.

Ðó là bởi vì Tiêu Mộc Dương cũng tu luyện Thuần Dương chỉ công, muốn đột phá cực hạn nhất định phải thải âm bổ dương.

Mà cực âm Cửu Âm Huyền Sất Thể chính là lựa chọn tốt nhất cho thải bổ chỉ thuật.

Đương nhiên Từ Ngọc Long sẽ không đưa một cơ hội tốt như vậy cho Tiêu Mộc Dương.

Hơn nữa, hai tông môn Kim Đao Môn và Dương Kiếm Tông đều tu luyện Thuần Dương chỉ công, khi chiêu thu đệ tử, coi trọng nhất chính là thiên kiêu tiềm lực có Tiên Thiên Thuần Dương chỉ thể.

Nhưng thiên kiêu như vậy có thể ngộ nhưng không thể cầu, số lượng rất ít.

Bởi vậy trong lịch sử hai tông môn cũng bởi vì cướp đoạt đệ tử có thiên phú mà xảy ra tranh đoạt mấy lần.

Có thể nói, hai tông môn oán hận chất chứa đã sâu, nhìn nhau là thấy ngứa mắt.

Từ Ngọc Long càng muốn tranh một hơi, không thể từ bỏ Hạ Tân Nguyệt.

Mà Tiêu Mộc Dương cũng có ý nghĩ như vậy, quyết định tranh phong với Từ Ngọc Long một trận.

Tiêu Mộc Dương nói: "Vậy chúng ta giải quyết trong vòng trăm chiêu đi!"

"Không có vấn đề!" Từ Ngọc Long quanh thân chân khí bạo hưởng, chính là một đạo kim quang lạnh thấu xương phóng lên tận trời.

Bởi vì hải đảo trong cảnh nội Bắc Huyền Thiên, hai người đều không muốn náo chết người, ảnh hưởng uy vọng của tông môn ở Bắc Huyền Thiên. 

Thế là hai người đồng thời bay đến trên không cao vạn trượng.

Mà lúc này.

Hai cường giả Đại Đế Cảnh quyết đấu, đao quang kiếm ảnh,

chân khí nổ tung, quang ảnh và sóng khí kinh khủng kinh động đến cả toàn bộ người trong hải đảo.

Nhìn dưới bóng đêm xa xa, đao kiếm chỉ quang không ngừng lấp lóe.