Nghĩ đến đây, chúng đệ tử Thủy Miếu Cốc cũng cảm kích Lâm Hiên.
Lâm Hiên rất lễ phép chào hỏi các nàng, sau đó đưa mắt nhìn mặt đất.
Hắn nhìn thấy nơi này toàn là Kim Diệp Linh Quả toàn thân đỏ choét.
Loại linh quả này chính là Linh Lưu Hồng Quả hẳn muốn tìm.
Ngón tay khẽ động, Lâm Hiên cách không hái trên trăm quả Linh Lưu Hồng Quả.
Thấy cảnh này, Lam Hâm không khỏi lộ ra một tia kinh dị:
lóa ra Đế phu từ xa vạn dặm mà đến là vì ngắt lấy Linh Lưu Hồng Quả."
Tuyền Châu ôm cổ Lâm Hiên, dáng vẻ kiêu ngạo nói ra:
"Cha muốn làm trà trái cây cho chúng ta nên mới tới!"
Trà trái cây?
Nghe nói như vậy, Lam Hâm và những sư muội còn lại đều sợ ngây người.
Thủy Miểu Cốc các nàng chính là tông môn trà đạo xếp số một Vô Lượng Thiên, xếp hạng top mười Cửu Thiên Tiên Vực.
Từ khi sáng lập đến nay, cho dù là tổ sư gia hay là lịch đại đệ tử cốc chủ đều lấy tu luyện trà đạo là sứ mệnh suốt đời.
Mà cái gọi là trà đạo chính là lấy trà tu thân, lấy trả tu đạo.
Thông qua luyện chế điều phối các loại trà, pha trà, thưởng trà, ngủi trà, uống trà để tu hành bản tâm, gia tăng tụ vi.
Có thể nói, đối với trà đạo, không có người nào hiểu và tỉnh thông hơn Thủy Miểu Cốc.
Nhưng bây giờ các nàng lại nghe được một khái niệm chưa bao giờ nghe: Trà trái cây!
Chỉ với cái danh xưng này, thiếu chút nữa là lật đổ thế giới quan của các nàng.
Hít sâu một hơi, Lam Hâm lộ ra vẻ khâm phục:
Thủy Miểu Cốc chúng ta sáng lập hơn tám vạn năm, có thể nói là duyệt trà vô số, nhưng chưa từng nghe nói có 'Trà trái cây'.”
"Hôm nay Đế phu làm cho chúng ta thêm kiến thức!"
"Đúng vậy, chúng ta không biết hóa ra trên đời còn có trà trái cây!"
Lam Hâm nói xong, mấy người Giang Tiểu Tuệ cũng nhao nhao gật đầu.
Các nàng không chút nghỉ ngờ, Lâm Hiên chế ra trà trái cây chắc chắn cực kỳ mỹ vị mà trân quý.
Mặc dù chưa từng nhìn thấy trà trái cây nhưng không trở ngại các nàng tín nhiệm và sùng bái Lâm Hiên.
Bởi vì hắn là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế.
Thân phận còn đó, so với bất kỳ thứ gì đều có sức thuyết phục!
Hơn nữa tận mắt nhìn thấy Lâm Hiên.
Cho dù là Lam Hâm hay là Giang Tiểu Tuệ đều cảm thấy trên người Lâm Hiên có một loại khí chất thần kỳ.
Loại khí chất này khiến cho người ta không hoài nghỉ hắn được, chỉ có vui lòng phục tùng tin tưởng
Dù là ba chữ trà trái cây này là do nữ nhỉ bảo bối của Lâm Hiên nói ra nhưng vẫn rất có sức thuyết phục!
Lâm Hiên cười nhạt một tiếng.
Hắn không ngờ được là Tuyền Châu thuận miệng một câu sẽ khiến những cô gái này phản ứng mãnh liệt như thế.
Nhưng mà kết hợp Huyền Tuyệt Thiên Thư miêu tả, hắn cũng hiểu tại sao các nàng lại như thế.
Nói cho cùng là bởi vì Thủy Miếu Cốc quá tỉnh thông trà đạo, bị trà đạo vây khốn.
Không thể mở mạch suy nghĩ ra, kết hợp trà với vật khác.
Không biết bộ mặt thật, chỉ biết thân ở trong núi.
Chính là đạo lý như vậy.
Mà chú ý tới giỏ trúc của mấy người Lam Hâm, mấy người Tuyền Châu đều lộ ra vẻ hứng thú.
Bốn tiểu nha đầu vội vàng từ trong ngực Lâm Hiên nhảy xuống đất, vây trước giỏ trúc của Lam Hâm.
"Nhiều quả và lá cây quá, những thứ này đều có thể dùng để làm trà sao?"
Trong mắt to đen nhánh của Tuyền Hàm tràn đầy vẻ kinh dị.
Lam Hâm cười ha ha nói: "Đúng vậy, Thủy Miểu Cốc chúng ta là tông môn chuyên nghiên cứu trà đạo, lấy trà đạo tăng cao tu vi."
"Những linh quả này sau khi đem về sẽ được chế tác thành nước trái cây, mà lá cây sẽ được chế tác thành các loại lá trà."
"Thật thật thần kỳ!" Tuyền Châu kéo Lâm Hiên một chút: "Cha, pha trà có thể gia tăng tu vi sao?"
Lâm Hiên cười nói: "Phương thức pha trà của Thủy Miểu Cốc không giống như chúng ta thường gặp."
"Các nàng lấy Linh tuyền làm nước trà, lấy linh quả và Linh Diệp làm phụ liệu, kích hoạt linh lực ấn chứa bên trong những tài liệu này đến mức độ lớn nhất, uống vào thì có thể tăng cao tu vi trên phạm vi lớn."
"Mà dựa theo thiên phú thực lực của người tu luyện trà đạo không giống nhau mà cảnh giới trà đạo từ cao xuống thấp lại chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng”
Nghe đến đó, mấy người Tuyền Châu vội vàng khẽ gật đầu: "Hóa ra là như vậy, cha nói thật hay!"
Mấy người Lam Hâm đầu tiên là kinh hãi, không ngờ được là Lâm Hiên hiểu được nhiều như vậy, hiểu rõ tông môn của mình như vậy.
Nghĩ lại.
Là phu quân của Huyền Băng Nữ Đế, hắn vốn nên nghe nhiều biết rộng, đa văn bác kiến như vậy!
Lam Hâm hành lễ nói: "Đế phu tại thượng, tông môn ta ở cách nơi này không xa, tiểu nữ cả gan mời Đế phu giá lâm bản tông, để cho bản tông tận tình hữu nghị địa chủ."
"Mặt khác bản tông có linh quả đếm mãi không hết, nếu như Đế phu muốn luyện chế trà trái cây thì có. thể lấy tài liệu ngay tại chỗ”
Mấy người Giang Tiểu Tuệ cũng vội vàng gật đầu Đế phu xuất hiện ở gần Thủy Miểu Cốc, nếu như không mời hẳn đến tông môn ngồi một chút, truyền ra ngoài chắc chắn sẽ bị người trong thiên hạ lên án Thủy Miểu Cốc không hiểu cấp bậc lễ nghĩa.
Mấy người Tuyền Châu nghe xong lập tức ánh mất sáng lên.
"Chắc chắn tông môn của a di rất thú vị!"
Đây là tông môn tu luyện trà đạo đầu tiên mà các nàng đụng phải.
Đối với các nàng thì tràn đầy cảm giác mới lạ.
Lâm Hiên thấy thế cưng chiều nói: "Vậy cha sẽ dẫn các ngươi đi xem một chút"
Lâm Hiên theo mấy người Lam Hâm đi vào một sơn cốc ở vị trí năm vạn dặm ngoài Tiên Lâm Sơn Mạch.
Sơn cốc này hình thù kì lạ, hoàn cảnh tĩnh mịch, rất có cảm giác thế ngoại đào nguyên.
Sau khi tiến vào, nhìn một cái, trong tông môn lớn như vậy đều là nữ tử.
Mấy người Tuyền Châu đều sợ ngây người: "Oa, đều là a di và đại tỷ tỷ!"