Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 435: Chương 435. Công tử thật sự là thần! (2)




Trong mắt Tiết Kình Thương lộ ra vô hạn chấn kinh: "Hẳn là nó ăn người sau đó chậm rãi tiến hóa!

Giờ khắc này.

Cảm nhận được trong linh hồn của Thanh Chập Ly Long bộc phát ra lực phản mạnh mẽ, Tiết Kình Thương không thể không cưỡng chế thu hồi Huyền Thiên Ngự Thú Tâm Kinh phong ấn.

Nếu không, hẳn không những không khống chế nổi Thanh Chập Ly Long mà sợ là còn bị nó thôn phệ linh hồn!

Ngang! !!

Lúc này Thanh Chập Ly Long như là phát điên vọt tới chỗ Tiết Kình Thương.

Khí thế kinh khủng như gió lốc quét qua, làm cho cả Hắc Thủy Đàm nước văng tung tóe.

"Chết đi cho ta!"

Tiết Kình Thương toàn lực vận chuyển chân nguyên, dùng Hàng Yêu Xử hung hãng đánh về phía Thanh Chập Ly Long. 

Cả hai mãnh liệt đụng vào nhau, lực trùng kích to lớn suýt chút chấn vỡ cổ tay Tiết Kình Thương, làm cho hắn cưỡng phún một miệng máu tươi lớn.

Cũng may Hàng Yêu Xử chính là cực phẩm Linh khí, uy lực bất phàm, cũng đánh cho Thanh Chập Ly Long bay ngược về sau trắm trượng.

Nhưng chỉ thế thôi!

Thanh Chập Ly Long lập tức mở cái miệng rộng phun ra Thanh Hỏa kinh khủng.

"Tiền bối, cẩn thận!"

Ngụy Thế Chương và Liễu Dật Vân thấy tình hình không ổn, vội vàng sử xuất công lực mạnh nhất ngăn cản

Bành bành!

Thanh Hỏa vỡ ra, sau đó sóng lửa kinh khủng sáng rực suýt chút đốt cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây phế đi, dọa cho tất cả mọi người trái tìm đập liên hồi.

"Tiết Kinh Thương thấy thế, phun ra một miệng bản mệnh tỉnh huyết lớn, phun lên Hàng Yêu Xử:

“Chúng ta cùng tiến lên, tuyệt đối không thể để nghiệt súc này sống!" 

Ngụy Thế Chương và Liễu Dật Vân nghe vậy, không chút do dự khẽ gật đầu.

Bọn họ biết, con Ly Long Vương này chỉ ăn mấy người thì biến thành Thú Hoàng.

Nếu để cho nó sống tiếp, như vậy thực lực của nó sẽ không thể tưởng tượng nổi.

Thanh Chập Ly Long nghe được bọn họ nói như vậy, nhanh chóng vọt vào trong nước, thuận dòng sông nhanh chóng đào tẩu về hướng đông.

Tiết Kình Thương hung hắng giậm chân một cái bay lên:

"Ly Long Vương này chẳng những thực lực siêu cường mà còn rất thông minh, tuyệt đối không thể để cho nó chạy!"

Ngụy Thế Chương Liễu Dật Vân nghe vậy lập tức đi theo Tiết Kình Thương xông ra ngoài.

Nhưng mà chỉ hai cái hô hấp ngần ngủi sau đó, bọn họ đã bị Thanh Chập Ly Long vượt xa chí ít năm dặm!

"Đáng chết, tốc độ của nó quá nhanh!"

"Ngay cả đỉnh cấp Ngự Thú Tông sư như Tiết tiền bối đều bị nó vượt ra xa như vậy, chúng ta lấy cái gì ngăn lại nó?"

Nhìn thấy Thanh Chập Ly Long nhấc lên sóng nước càng ngày càng xa, Ngụy Thế Chương và Liễu Dật Vân không khỏi cảm thấy tuyệt vọng.

....

Bên trong Nhật Nguyệt Hồ.

"Cha, ngươi xem, phía trước gió nổi lên!"

"Đúng đó đúng đó, sóng nước thật cao nha!"

Bốn tiểu nha đầu Tuyền Châu chợt thấy nơi xa có sóng nước trùng thiên, nhao nhao giật mình kêu lên.

Mà lão giả chèo thuyền cho mấy người Lâm Hiên, còn có người du ngoạn bốn phía nhìn thấy đạo sóng nước này thì cũng không khỏi sắc mặt đại biến.

Người chèo thuyền hoảng sợ nói ra: "Công tử, không xong, phía trước có sóng nước trùng thiên, hình như kẻ đến không thiện!"

"Ừm” Lâm Hiên đã phát hiện Thanh Chập Ly Long ở gần từ lâu, cũng bình tĩnh gật đầu: "Đó là một con Ma Long.

"Hóa ra ngài biết" Người chèo thuyền không khỏi lộ ra chấn kinh chi sắc. 

Nghĩ lại, Lâm Hiên khí chất vô cùng phi phàm, tuyệt đối không phải người bình thường.

Hắn có thể nhìn một cái là nhận ra được trong nước có cái gì, có vẻ cũng hợp tình hợp lý.

Ngay dưới ánh mắt kinh ngạc của người chèo thuyền và đám người bốn phía xung quanh.

Lâm Hiên đạp gió không để lại dấu vết, đi ba bước, đứng ở giữa không trung.

Áo trắng phần phật, theo gió mà bay, khiến cho người ta kinh ngạc, cực kỳ tiêu sái.

Sau đó hẳn chỉ Thanh Chập Ly Long ngoài ngàn trượng một cái.

Bành!

Một đạo sóng nước kinh thiên vọt lên, hất Thanh Chập Ly Long to lớn lên trời cao.

Sau đó tất cả mọi người khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn thấy.

Lâm Hiên lấy ra một sợi dây thừng dài hơn một trượng, nhẹ nhàng hất lên, dây thừng lập tức bay ra ngoài.

Càng thêm không thể tưởng tượng nối là khi đến gần Thanh Chập Ly Long, trong nháy mắt sợi dây thừng này trở nên dài ngàn trượng.

Giống như mọc mắt, quấn chặt quanh người Thanh Chập Ly Long, trong chớp mắt đã chói chặt lấy nó.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đang có mặt ở trong Nhật Nguyệt Hồ đều lộ ra vẻ cực kỳ chấn kinh.

“Vừa ra tay thì có thể hàng phục Ma Long to lớn như vậy, công tử thật sự là thần!"

"Ta có dự cảm mãnh liệt rằng công tử không phải người trong đại lục chúng ta, giống như là khách đến từ thiên ngoại hơn!"

“Khí chất cử thế vô song như thế, thủ đoạn siêu phàm tuyệt thế như thế, không phải thiên nhân thì là ai?"

Mà lão giả chèo thuyền cho Lâm Hiên thì càng kích động không thôi.

"Ta đã nhìn ra được vị công tử này bất phàm từ lâu rồi, nhưng không ngờ được là hẳn lại mạnh mẽ như thế"

"Trời ạ, rốt cuộc là nhân vật như thế này mới có được thú đoạn phi phàm như thế chứ!”

Ở ngoài Nhật Nguyệt Hồ mười dặm. 

Bọn người Tiết Kình Thương, Nguy Thế Chương, Liễu Dật Vân, Đoàn Chính Diệu cũng nhìn thấy Lâm Hiên xuất thủ.

Mắt thấy Thanh Chập Ly Long khổng lồ mà kinh khủng như thế bị Lâm Hiên nhấc tay hàng phục.


"Chúng ta ra sức đánh cược một lần cũng không bắt được Thanh Chập Ly Long, lại bị vị công tử áo trắng đó hàng phục dễ dàng như thế, năng lực của hắn thực sự vượt qua tưởng tượng a!”

Mấy trăm người đồng hành cũng gật gật đầu.

Cái gì là thần nhân?

Bọn họ cảm thấy Lâm Hiên chính là thần nhân!