Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 334: Chương 334. Bên trong nữ nhân này thực sự rất cứng cỏi.




Nghĩ đến thiên phú trông hài tử của Lâm Hiên, còn có các loại đồ chơi nhỉ đồng mới lạ hắn thiết kế, trong lòng Đông Hoàng Tử U đã có mấy phần chắc chắn.

"Mẫu thân người tới rồi!”

Mấy nhóc Tuyền Châu vừa nhìn thấy Đông Hoàng Tử U, đã vui sướng dùng chân ngắn nện bước nhỏ nhào tới.

Mà sau khi nhìn thấy quần áo của Đông Hoàng Tử U, các bé con cảng hưng phấn kêu lên.

“Oa, hôm nay mẫu thân mặc chính là chiến bào a!"

“Mẫu thân, có phải ngươi muốn dẫn chúng ta đi cưỡi ngựa bản cung hay không?"

Các bé con đều nhớ, hơn ba tháng trước Đông Hoàng Tử U từng mặc một thân phi phượng chiến bào, dẫn các nàng đi sân huấn luyện cưỡi ngựa của Hoàng gia.

Bởi vậy, vừa nhìn thấy trang phục hôm nay của Đông Hoàng Tử U, các nàng lập tức nghĩ tới cưỡi ngựa. 

“Đúng thế, mẫu thân hôm nay muốn đưa các con đi cưỡi ngựa bắn cung trận, dạy cho các ngươi một chút kỹ xảo cưỡi ngựa bản cung càng thâm ảo hơn” Đông Hoàng Tử U cưng chiều nói.

“Dạ”

Các bé con nhao nhao khua chân múa tay.

Chỉ cần cha và mẫu thân cùng nhau bồi mình, mặc kệ làm cái gì các nàng đều rất đồng ý!

“Mẫu thân, cha đang làm điểm tâm cho chúng ta, người cũng cùng đi ăn một chút" Tuyền Châu hiếu thuận lôi kéo Đông Hoàng Tử U.

“Đúng nha, ăn xong chúng ta cùng đi cưỡi ngựa bản cung!" Tuyền Hi, Tuyền Hàm cùng Tuyền Ấu cũng cùng nhau lôi kéo Đông Hoàng Tử U,

Hắn còn đi chuẩn bị điểm tâm buổi trưa cho bọn nhở?

Sau khi Đông Hoàng Tử U nghe xong trong lòng nhịn không được cảm thán.

Luận tu võ trị quốc, Lâm Hiên kém xa nàng.

Nhưng luận việc chăm con chiều con, nàng còn xa không bằng Lâm Hiên.

“Nam nhân này, thật đúng là một cực phẩm!" 

Nàng không khỏi âm thầm lắc đầu cười một tiếng, đi theo các nữ nhỉ tiến vào tẩm cung.

Sau khi đi vào, nàng đã thấy trên mặt bàn đã đặt hai khay bánh ngọt tinh xảo, bên cạnh còn đặt thêm năm chén lưu ly nhỏ.

Trong chén lưu ly đều chứa nước trái cây, không ngừng tắn mát ra mùi trái cây thơm ngọt tươi mới.

“Mẫu thân, đây là nước trái cây cha đặc chế cho chúng ta, người cũng tới uống một ngụm!"

Đi đến trước bàn, Tuyền Hi rất hiếu thuận bưng lên một chén nước trái cây đưa cho Đông Hoàng Tử U.

“Được”

Chúng nữ nhỉ có hiếu tâm như thế, Đông Hoàng Tử U tất nhiên vô cùng vui vẻ, bưng chén lên nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

“Mẫu thân, uống ngon không?”

"Ừm, hương vị mười phần thuần khiết, không tệ!” Ngay khi Đông Hoàng Tử U để ly xuống, Tuyền Châu chớp mắt to nói:

“Tuyền Hi, cái này hình như là nước trái cây cha uống” 

Bé con nhớ tất rõ ràng.

Nước trái cây Lâm Hiên uống tương đối đơn giản, không giống của các nàng có rất nhiều chất nước quả.

Bởi vì Lâm Hiên biết các nàng thích ngọt, nên sẽ phối chế nhiều thêm mấy loại hoa quả vào.

Mà nước trái cây Lâm Hiên làm cho các nàng có một cái tên rất dễ nghe, gọi là “Nước trái cây rực rỡ.”

Cho nên, chỉ cần cẩn thận phân biệt, là có thể biết chén nào là Lâm Hiên uống, chén nào là các nàng uống.

“A~ Cái này thật đúng là cha uống!” Tuyền Hi sau khi nhìn thoáng qua thì gật đầu.

Tuyền Hàm cùng Tuyền Ấu cũng đồng thời gật đầu, biểu thị đồng ý.

Đông Hoàng Tử U không khỏi nhìn thoáng qua cái chén, gương mặt có chút nóng lên.

Hắn uống?

Vậy hẳn đã uống cái chén này rồi sao?

Nếu chưa uống qua còn tốt.

Nếu uống rồi...

Đông Hoàng Tử U nhẹ nhàng nuốt một ngụm nước bọt, một loại cảm giác khác thường, để trái tim nhỏ của nàng có chút nhảy lên

“Các bảo bối, một bàn mai hoa cao cuối cùng cũng xong!”

Lúc này Lâm Hiên bưng đĩa đi ra, liếc mắt đã thấy được Đông Hoàng Tử U ngồi ở chỗ đó.

Đông Hoàng Tử U hôm nay, toàn thân tràn đầy một loại mùi vị khác biệt phi thường.

Nàng buộc một bím tóc đuôi ngựa sạch sẽ lưu loát.

Hiện ra cái cổ mỹ lệ dài nhỏ như thiên nga Mà trên người của nàng mặc một bộ chiến bào phi phượng màu trắng đặc chế, tràn đầy phong thái cân quắc xinh đẹp.

Trên eo thon tinh tế, đường cong đầy đặn như văng trăng, cũng hiếm thấy khiến nàng tràn đầy hương nữ nhân vũ mị.

Chân đẹp thon dài đi một đôi giày cao cổ có hoa văn bạch Kim Phượng lộng lẫy, dính sát lấy nàng đường cong bắp chân duyên dáng, khiến cho người ta nhìn mãi không chán.

“Khụ” 

Phát hiện Đông Hoàng Tử U cũng chăm chú nhìn mình, Lâm Hiên ho nhẹ một tiếng, dời đi ánh mắt.

Đi đến trước bàn, lại phát hiện trên gương mặt Đông Hoàng Tử U có chút đỏ ửng

Cúi đầu nhìn thoáng qua.

Lâm Hiên lập tức hiểu ra, hóa ra nàng uống qua cái chén mình uống.

Đông Hoàng Tử U nhìn thấy ánh mắt Lâm Hiên hạ xuống trên ly, không khỏi nắm chặt nắm đấm.

"Xem ra thật sự đã bị hẳn uống rồi.”

Lúc này, trả lại chén thì rất xấu hổ, không trả cũng rất xấu hổ.

Đông Hoàng Tử U dứt khoát hít sâu một hơi, cầm lấy cái chén lại uống một ngụm.

Làm Nữ Đế, có chuyện gì chưa từng gặp qua?

Há có thể bởi vì một cái chén mà nhăn nhăn nhó nhó rụt rè?

Lại nói, cái chén này cũng không phải của người khác!

Mà nhìn thấy Đông Hoàng Tử U tựa như hờn dỗi lại uống một ngụm, Lâm Hiên không khỏi hơi nhíu lông mày.

Thực chất bên trong nữ nhân này đúng là rất ngoan cường.

Tưởng tượng một đêm bốn năm trước kia.

Nàng cũng là trước tiên lộ ra vẻ mặt như thế, sau đó lại vô tình ép khô mình lúc ấy chỉ là phàm phu tục tử.

Lắc đầu, Lâm Hiên dời ánh mắt từ bên trên cánh môi đỏ của Đông Hoàng Tử U đi, ngồi bên bàn.


Từ chuyên môn dùng để huấn luyện cưỡi ngựa, đến mục tiêu lớn nhỏ, thậm chí là lầu quan sát đều đầy đủ.

“Cha, sân cưỡi ngựa bản cung này, là hoàn toàn dựa theo yêu cầu của mẫu thân mà thiết kế nha!” 

Nhìn thấy Lâm Hiên lần đầu tiên đến, Tuyền Châu vội vàng giải thích làm hướng dẫn du lịch.

Lâm Hiên cười ừ một tiếng.