Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 324: Chương 324. Các ngươi cũng quá tự tin rồi




“Sớm biết nha đầu này khủng bố như thế, đã không cho nàng đến đây, trực tiếp giúp nàng tìm đệ đệ của nàng là tốt rồi!"

Mấy người Khải U Ma Quân nhất thời hối hận không thôi.

Rất rõ ràng.

Sau khi Dạ Chiêu xác nhận đệ đệ của mình chết, cảm xúc sụp đổ tới cực điểm mới kích hoạt Ma Thiên Đồng.

Mà lấy năng lực của nàng bây giờ, hiển nhiên không có cách nào khống chế uy lực Ma Thiên Đồng phóng thích ra.

Mà mấy người Khải U Ma Quân mặc dù có tu vi mạnh mẽ, nhưng cũng không có biện pháp đối phó với loại Thần cấp thể chất này.

Dù sao, loại thể chất này cực kì hiếp có.

Mà Dạ Chiêu chung quy là Lâm Hiên mang tới, bọn hẳn cũng không thể trực tiếp ra tay giết nàng.

“Làm sao bây giờ?” 

Mấy người Khải U Ma Quân cùng Mạc Tà Ma Quân nhìn nhau không nói gì, vô kế khả thi.

Hô ~

Lúc này một ấn quyết huyền diệu bay tới từ bầu trời, rơi vào trên thân Dạ Chiêu.

Dạ Chiêu như bị một đạo thần lực trói buộc chặt chế.

Thân thể nho nhỏ bỗng nhiên co rụt lại, Ma Thiên 'Đồng trong nháy mắt thụ liễm.

“Trời ạ, rốt cục cũng được cứu!”

“Nhất định là đế phu ra tay cứu chúng ta!"

Mấy người Khải U Ma Quân vội vàng xoay người nhìn lại, đã thấy Lâm Hiên chậm rãi đi tới

Lâm Hiên đi lên phía trước, nhàn nhạt nhìn xem Dạ Chiêu nói.

“Lấy năng lực trước mắt của ngươi, còn chưa thể khống chế Ma Thiên Đồng, cho nên, ta phong ấn nó lại."

“Bây giờ ngươi có thể sử dụng đôi mắt bình thường, mà phong ấn Ma Thiên Đồng, sẽ theo tu vi của ngươi gia tăng mà từng bước giải phong, đến khi ngươi có thể hoàn toàn khống chế được Ma Thiên Đồng mới thôi”

Nếu như Dạ Chiêu không kích hoạt Ma Thiên Đồng, Lâm Hiên cũng sẽ không chú ý tới nàng có được thế chất Thần cấp này.

Lại trùng hợp bị Lâm Hiên bắt gặp, vậy hắn sẽ không để loại thể chất này trở thành tai họa một phương.

"Đa tạ đế phu!"

Dạ Chiêu nghe vậy vội vàng quỳ xuống đất nói lời cảm tạ.

Nàng sở dĩ che kín con mắt, cũng là bởi vì sợ mình kích hoạt Ma Thiên Đồng, từ đó gây tổn thương cho người vô tội.

Khi còn bé bộc phát, may mắn gặp một vị cường giả ma tộc nào đó, giúp nàng nghĩ ra biện pháp dùng miếng vải đen che kín mắt.

Nhưng biện pháp này của vị cường giả hiển nhiên trị ngọn không trị gốc.

Bây giờ tốt rồi, Lâm Hiên ra tay giúp nàng phong ấn Ma Thiên Đồng lại, để nàng có thể sử dụng cặp mắt bình thường.

Cái này khiến Dạ Chiêu nhất thời kích động không thôi, cảm thấy đời này có thể gặp được Lâm Hiên, quả thật là chuyện may mắn nhất đời!

“Tỷ tỷ!"

Đúng lúc này, một cái giọng nói hư nhược truyền đến.

Dạ Chiêu xoay người nhìn lại, đúng là đệ đệ Dạ Tiểu Phàm của nàng từ bên trong đống xương trắng bò lên.

Dạ Tiểu Phàm trước mắt, sớm đã không phải thiên kiêu ma tộc hăng hái năm đó.

Gầy dọa người, không khác cương thi là mấy.

Nhưng mà, cái này cũng không ảnh hưởng đến chuyện Dạ Chiêu nhận ra hắn.

"Đệ đệ!"

Dạ Chiêu cực kỳ mừng rỡ, vội vàng tiến lên ôm lấy hắn: "Tỷ tỷ biết ngươi sẽ không chết mà!”

Dạ Tiểu Phàm nghẹn ngào nói: "Bất Tử Ma tộc muốn để dành chân nguyên cùng huyết dịch của ta, hiến tế cho cổ ma, may mắn ta có một môn ma công ẩn nấp tu vi, giả chết trốn được một kiếp”

“Nhiều năm như vậy, ta vẫn luôn dựa vào một tia công lực cuối cùng trốn ở trong hố vạn người, chờ ngươi đến tìm ta!"

"Ô ô ô.... Bây giờ ngươi rốt cuộc đã đến!"

Dạ Chiều cũng khóc lên, một mặt lại cười vui vẻ, nàng gật gật đầu, lôi kéo Dạ Tiểu Phàm quỳ xuống với Lâm Hiên:

“Những chuyện này đều dựa vào đế phu trợ giúp! Ngươi và ta cùng nhau dập đầu nói lời cảm tạ đế phu!”

Sau đó hai tỷ đệ một mặt thành kính cảm kích dập đầu với Lâm Hiên.

Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, sau đó nói với Khải U Ma Quân:

“Hai tỷ đệ này trải qua chuyện lớn như thế cũng có thể trùng phùng, cũng coi như là người có khí vận nhất định”

Khải U Ma Quân lập tức hiểu rõ ý của Lâm Hiên:

“Đế phu nói rất đúng! Chờ sau khi trở về, tại hạ nhất định chọn mới mà dùng, tiếp đãi bọn hẳn thật tốt!"

Sau khi hai tỷ đệ Dạ Chiêu nghe xong đều lộ ra vẻ cảm kích vô cùng.

Bọn hắn dự cảm được, từ hôm nay về sau, vận mệnh của mình sẽ sảy ra biến hóa long trời lở đất! 

Lâm Hiên nhẹ gật đầu, quay người đi về phía sau.

Vừa rồi bắt được một tên đánh lén, bây giờ hắn muốn "trò chuyện" thật tốt cùng đối phương.

Nhìn thấy Lâm Hiên đi tới, trái tim Ma Phong bỗng nhiên co rụt lại.

Một cỗ cảm giác sợ hãi không cách nào kháng cự, trong nháy mắt bao phủ toàn thân hẳn.

Khuôn mặt tuấn mỹ tới cực điểm kia của Lâm Hiên, giờ phút này hắn nhìn thấy, lại càng thêm có uy nghiêm so với Thượng Cổ Ma Thần, càng thêm đáng sợ!

“Nói đi, ngươi là người phương nào? Lén lút tiếp cận các con gái của ta, có ý đồ gì?"

Lâm Hiên nhìn xuống Ma Phong, nhàn nhạt hỏi.

Mấy người Khải U Ma Quân, Mạc Tà Ma Quân cũng đều nhìn chằm chặp Ma Phong.

Bọn hắn nhìn ra Ma Phong cũng là người của Ma tộc.

Chỉ không nghĩ ra được, đến cùng là tên nào cả gan làm loạn ma tộc, lại dám đánh chủ ý lên các con gái của đế phu.


“Nếu ngươi muốn phản kháng hoặc là tự sát để trốn tránh, ta khuyên ngươi vẫn là miễn đi.”

Trong mắt Lâm Hiên nổ bắn ra kim quang, một cỗ niệm lực kinh khủng muốn xâm nhập vào thức hải Ma Phong.

Sắc mặt Ma Phong lập tức trắng bệch.

Thần niệm của nam nhân này đã mạnh mẽ đến biến thái, nếu như bị hắn xâm nhập vào thức hải, nhất định là sống không bằng chết a!