Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 30: Chương 30. Chúc mừng ngươi, lần này đoán đúng rồi! (2)




 Lâm Hiên cho dù có mạnh như thế nào đi nữa nhưng khi đối mặt với ba ngàn ma tướng vây công, không chết cũng phải lột da. 

 Có Thị Huyết Ma Quân ở đây, có thể nói, kết cục của Lâm Hiên đã được định trước là... tử lộ! 

 "Ngươi nói quá nhiều." 

 Ngay lúc Trịnh Tùng lấy ra Vạn Ma Lệnh, chuẩn bị triệu tập ba ngàn ma tướng. 

 Lâm Hiên bỗng nhiên xuất thủ! 

 Thực lực Đế Cảnh, mượn Thần Hành Thủ Trạc trợ giúp, hành động có thể nói là nhanh như điện chớp. 

 Mà Vô Cực Kiếm Pháp đại xảo nhược chuyết, trong nháy mắt hình thành một đạo kiếm khí phô thiên cái địa, triệt để khóa chặt Trịnh Tùng. 

 "Đế Cảnh!" 

 Cảm nhận được khí tức Lâm Hiên bộc phát ra, Diệp U và Trịnh Tùng đồng thời giật mình. 

 Hai người bi kịch phát hiện phán đoán của mình về Lâm Hiên lại sai lầm một lần nữa. 

 Mà Lâm Hiên lấy tu vi Đế Cảnh dễ dàng giải quyết tứ đại ma tướng và Cực Uyên Ma Kiếm như vậy. 

 Điều này nói rõ chắc chắn Lâm Hiên có một chút thủ đoạn vượt qua bọn họ tưởng tượng. 

 Không đợi hai người suy nghĩ nhiều, Lâm Hiên đã giết tới trước mặt Trịnh Tùng. 

 "Không được! !" 

 Trái tim Trịnh Tùng co rụt lại. 

 Vội vàng điều động chân nguyên toàn thân, hóa thành một đạo bình chướng hắc sắc ma khí nồng đậm. 

 "Đừng vùng vẫy, chết như vậy cũng sẽ ít đau nhức một chút." 

 Lâm Hiên một kiếm xuyên thấu tim Trịnh Tùng. 

 Sau đó kiếm chuyển hướng, lấy thế quét ngang cắt Trịnh Tùng thành hai nửa. 

 Diệp U lạnh lùng nhìn thoáng qua hai đoạn thi thể trên đất, đứng lên nói: "Hảo thủ đoạn." 

 "Ồ?" Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng: "Ngươi nhìn ra cái gì rồi?" 

 Khi Trịnh Tùng bị giết, Diệp U vẫn đang ngồi yên. 

 Lâm Hiên há có thể nhìn không ra Diệp U cố ý đang quan sát mình? 

 Diệp U xùy cười một tiếng: "Ngươi mượn pháp bảo nào đó, tốc độ cực nhanh, hơn nữa kiếm pháp của ngươi đại xảo nhược chuyết, mênh mông nặng nề." 

 "Hai cái này kết hợp với nhau, hoàn toàn chính xác là rất có uy lực, đây cũng là pháp bảo giúp cho ngươi thắng cuộc." 

 "Nhìn ra được ngươi là người thích sử dụng đầu óc." Lâm Hiên nghe xong cười cười: "Nhưng mà cũng không có tác dụng gì đâu!" 

 ………………………….. 

 Trí thắng pháp bảo chân chính của Lâm Hiên hoàn toàn không phải Thần Hành Thủ Trạc và kiếm pháp. 

 Vô Địch Cấm Vực mới đúng! 

 Có kỹ năng phòng ngự bị động vô địch, bất kỳ người nào đều không gây thương tổn cho hắn được, càng không giết được hắn. 

 Đây mới là mấu chốt trí thắng? 

 Đương nhiên, bí mật này, Lâm Hiên không sẽ tiết lộ cho bất luận kẻ nào. 

 Cho nên Diệp U suy luận một phen, ở trong mắt Lâm Hiên, ngoại trừ buồn cười ra thì không có bất kỳ ý nghĩa gì. 

 "Có hữu dụng hay không cũng không phải là ngươi nói là được!" 

 Quanh thân Diệp U ma khí đại thịnh, một đạo Huyết Sát chi lực phóng lên tận trời. 

 Hào quang màu đỏ như máu nồng đậm bao phủ không gian, khiến cho linh hồn của người ta không ngừng run rẩy sôi trào. 

 Lâm Hiên thấy thế thì ánh mắt lạnh lẽo, đạo Huyết Sát chi lực này, hắn không thể quen thuộc hơn nữa. 

 Lúc trước Huyết Sát chi lực muốn chui vào Thủy Tinh Cung, bị hắn đánh lui hoàn toàn không khác gì thứ trước mặt. 

 "Xem ra đêm nay đến đúng chỗ rồi." 

 Tìm được kẻ cầm đầu là Diệp U, Lâm Hiên quyết định nghiền xương hắn thành tro. 

 Nhiều lần muốn tổn thương nữ nhi mình, có trả thù như thế nào cũng không đủ! 

 Hô ~ 

 Huyết quang bạo khởi. 

 Diệp U toàn lực thôi động "Vô Thủy Ma Công", hội tụ Huyết Sát chi lực vô biên thành một cái huyết sắc khô lâu cực lớn. 

 "Chết!" 

 Huyết sắc khô lâu sinh ra tinh thần uy áp mạnh mẽ, khiến ngàn mét không gian quanh mình đều nổi lên sóng gió. 

 "Chỉ như vậy?" 

 Lâm Hiên toàn lực thôi động La Sát Thần Niệm. 

 Tinh thần uy áp đến từ viễn cổ cự thần, phô thiên cái địa đánh tới huyết sắc khô lâu. 

 Bành! 

 Sau lần va chạm này, huyết sắc khô lâu bị phá tan thành từng mảnh. 

 Diệp U chỉ cảm thấy đầu nổ vang, trước mắt biến thành màu đen. 

 Nếu không phải hắn căn cơ thâm hậu, chỉ sợ lần xung kích này sẽ chấn hắn ngất đi. 

 Dù là như thế thì tư vị cũng không dễ chịu. 

 Thân thể của hắn run lên, lui lại một bước, lỗ mũi và khóe miệng đều tràn ra máu tươi. 

 "Không thể nào! Không thể nào như vậy được!" 

 "Hắn chỉ là Đế Cảnh tu vi, lấy đâu ra thần niệm cấp Đại Thánh?" 

 Diệp U lần này coi như là chân chính cảm nhận được sự kinh khủng của La Sát Thần Niệm. 

 "Vô Thủy Ma Công" của hắn đã là cấp Chuẩn Thánh, mà ở trước mặt thần niệm của viễn cổ cự thần chân chính thì vẫn vô cùng yếu ớt. 

 Mà khiến cho hắn khó có thể tin chính là cỗ thần niệm to lớn này lại đến từ Đế Cảnh Lâm Hiên. 

 Phải biết, thần niệm cũng chính là tinh thần lực, cần một thân thể mạnh mẽ làm vật chứa. 

 Thường thường cường độ thần niệm cũng tương đương với tu vi. 

 Đế Cảnh thần niệm đối ứng Đế Cảnh tu vi. 

 Nếu như thiên phú yêu nghiệt, ví dụ như là Diệp U, có thể dùng Đế Cảnh tu vi tu luyện ra thần niệm cấp Chuẩn Thánh. 

 Nhưng đó đã là cực hạn! 

 Tinh thần lực cấp Đại Thánh cũng không phải là một Đế Cảnh có thể gánh chịu. 

 Nhưng Lâm Hiên xuất hiện, hoàn toàn lật đổ nhận thức của Diệp U. 

 "Kẻ này đúng là thâm bất khả trắc!" 

 Cuối cùng trong lòng Diệp U bất đắc dĩ thở dài. 

 "Ngươi còn có át chủ bài hay không?" Lâm Hiên từ tốn nói: "Nếu không có, ta xuất thủ." 

 "Lâm Hiên, ngươi đừng cuồng!" Diệp U tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. 

 Ngàn vạn ma khí mãnh liệt mà lên, hóa thành ngàn vạn khô lâu màu đen. 

 Từng đạo Ma Đạo minh văn huyền diệu quanh quẩn trên thân Diệp U không thôi. 

 Ma khí mãnh liệt khiến cho cả tòa Ma Cung đều lâm vào trong tuyệt vọng vô biên. 

 "Xem ngươi có thể đỡ được một kiếm này của ta hay không!" 


 Một đạo hắc quang chém xuống, khí thế cực lớn. 

 Bành! 

 Nhưng mà ma kiếm to lớn nổ tung trên người Lâm Hiên, sau đó Lâm Hiên hoàn toàn không nhúc nhích tí nào. 

 Ma khí kinh khủng đó mang theo sát khí xé nứt thiên địa nhưng ngay cả một sợi tóc của Lâm Hiên cũng không cắt được.