Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 296: Chương 296. Lần đầu tiên nắm tay, nam nhân này không biết thương hương tiếc ngọc!




Mà nàng thân là một đời Đế Hoàng, cực kỳ chú trọng cử chỉ lễ nghĩ, hoàn toàn không thể nào có chuyện khoa tay múa chân, không hề cố kỵ giống Lâm Hiên.

Nhưng mà nàng không đành lòng cự tuyệt yêu cầu của các nữ nhỉ bảo bối, đành phải gật đầu: "Được, mẫu thân chơi với các ngươi."

"Vậy mẫu thân ngươi nắm tay cha, sau đó một tay khác nằm tay chúng ta!”

Tuyền Châu nằm lấy tay Đông Hoàng Tử U, Tuyền Hàm nắm lấy tay Lâm Hiên, để hai bàn tay lớn của bọn họ lại chung một chỗ.

Sau đó hai người lớn và bốn tiểu bảo bối tay cầm tay làm thành một vòng tròn.

Tuyền Châu hưng phấn nói ra: "Tuyền Hi, Tuyền Hàm, Tuyền Ấu, chúng ta hát một bài 'Đại phong xa" cha dạy cho mẫu thân nghe đi!”

“Tốt! Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu đồng thời gật đầu. 

Sau đó các tiểu nha đầu hát lên.

"Đại phong xa chỉ chỉ nha nha lăn bánh, phong cảnh nơi này thật là đẹp...."

Đông Hoàng Tử U nghe các nàng ca hát, không khỏi lộ ra một tia kinh dị. Nàng không ngờ được là nhạc thiếu nhỉ Lâm Hiên dạy cho chúng nữ nhỉ mới lạ thú vị như thế. Chuyện này khiến nàng nhịn không được cảm thán một lần nữa, Lâm Hiên đúng là một thiên tài chăm con.

Nhưng mà không lâu sau tâm tư của nàng không ở trên người bọn nhỏ. Nàng cảm thấy tay nhỏ của mình đang bị Lâm Hiên dùng sức cầm chặt.

Bàn tay Lâm Hiên rất rộng rất lớn, bao trọn bàn tay của nàng.

Loại cảm giác này.

Để Đông Hoàng Tử U trong lòng rung động khó hiểu.

"Hóa ra nắm tay là cảm giác như thế”

“Ta là lần đầu tiên nằm tay, chắc hẳn hẳn cũng như thế đi."

Ở hạ giới, trước khi đến Lâm gia.

Đông Hoàng Tử U đã tìm hiểu, ngàn vạn mỹ nữ Lam Vân Quốc cầu ái Lâm Hiên nhưng Lâm Hiên lại làm như không thấy. Cho nên, chuyện này cũng khiến cho nàng chấp nhận Lâm Hiên, dẫn Lâm Hiên về Bắc Huyền Thiên.

Mà tay Lâm Hiên dùng sức như thế, thoạt nhìn không hiểu thương hương tiếc ngọc, khiến cho Đông Hoàng Tử U càng thêm kiên định phán đoán này.

Âm thầm lắc đầu cười cười, Đông Hoàng Tử U cảm thấy may mắn mình tu vi cao thâm. Nếu là nữ tử bình thường bị hẳn nắm như thế này sợ là đã hô đau.

Mà lúc này tâm tư Lâm Hiên cũng bay đầy trời.

Cảm nhận được tay nhỏ yếu đuối không xương rong lòng bàn tay, cảm xúc bóng loáng cực kì mỹ diệu, còn có êm mềm như mây.

Trong lòng Lâm Hiên tán thưởng không thôi.

Tay Đông Hoàng Tử U không chỉ có đẹp như mây, nắm lấy thì cảm giác còn rất dễ chịu.

"Tay nữ nhân này mềm mại như thế, nếu như không khống chế một chút khí lực, sợ sẽ nắm hỏng”

Lâm Hiên không khỏi nghĩ đến.

Không khỏi cúi đầu nhìn thoáng qua bàn tay nhỏ xinh đẹp của Đông Hoàng Tử U. 

Còn có trong tay áo lộ ra một đoạn cổ tay dài nhỏ trắng như tuyết.

Ngẩng đầu, hai người lại đối mặt một lần nữa.

Đôi mắt đẹp của Đông Hoàng Tứ U có chút lấp loé.

Lâm Hiên tưởng rằng mình không cẩn thận quá dùng sức, nắm đau Đông Hoàng Tử U, thế là thuận miệng hỏi một chút: "Làm đau ngươi rồi?"

“Không có!" Đông Hoàng Tử U trong lòng cười thầm.

Đồ ngốc này, mình là cường giả sắp vấn đỉnh Đại Thánh Cảnh, sao lại bị làm đau?

Vấn đề của Lâm Hiên, dưới cái nhìn của nàng tuyệt đối là vấn đề mà chỉ có người không biết tu luyện mới hỏi.

Cứ chơi như vậy một hồi.

Đông Hoàng Tử U mới buông tay ra, gọi hai cung nữ và lão giả qua.

Lâm Hiên nhìn thấy trong tay hai cung nữ đều bưng một cái khay ngọc. Bên trong khay ngọc để các loại vải vóc quý báu, thoạt nhìn là dùng để may quần áo. 

Đông Hoàng Tử U khẽ nhất tay một cái, nói ra: "Đây là thợ may vá tốt nhất Bắc Huyền Thiên chúng ta, Hoàng Viêm lão tiên sinh, ta dẫn hẳn đến đây là vì may quần áo cho ngươi và bọn nhỏ tham gia vạn quốc đại Lâm Hiên khẽ vuốt cằm.

Vạn quốc đại hội chính là thịnh hội trọng yếu nhất Bắc Huyền Thiên, đương nhiên hắn là nên nghiêm túc một chút.

Hoàng Viêm vội vàng đi lên hành lễ: "Bái kiến Đế phú!"

Sau khi nói xong, hẳn lấy ra thước cuộn đặc chế, đo kích thước cho Lâm Hiên.

Sau khi ghi lại kích thước ngực, hông của Lâm Hiên vân vân ra giấy.

Hoàng Viêm cẩn thận tính toán, không khỏi giật nảy cả mình: "Ghê gớm! Thật sự là ghê gớm!"

Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U đồng thời tò mò nhìn về phía hẳn: "Thế nào?"

Hoàng Viêm vẻ mặt kính ngưỡng: "Thân thể Đế phu chính là tỉ lệ vàng ta chỉ có thể nhìn thấy ở trong sách!" 

Vai của hắn chiều rộng là một phần ba chiều cao, mà thân trên với thân dưới là năm tám."

“Trừ cái đó ra, eo, cánh tay của hẳn tỉ lệ cũng là cực kỳ hoàn mỹ.

"Dáng người hoàn mỹ như thế, đúng là vạn người không được một!"

Hoàng Viêm sau khi nói xong, không khỏi nghĩ đến không hổ là nam nhân được cao lạnh Nữ Đế chọn trúng, tướng mạo này, vóc người này, tất cả đều là cực phẩm nhân gian!

Mà Lâm Hiên thì hơi nhíu lông mày.

Không ngờ được là sau khi liên tục nhận được Hỗn Độn Chỉ Thể và Đại Thánh Cảnh tu vị, thân thể thay đổi lại to lớn như thế.

Từ một thân thể bình thường lập tức biến thành tỉ lệ vàng dáng người hoàn mỹ, thay đổi này có chút nghịch thiên!

...................

Đông Hoàng Tử U lộ ra một tia kinh ngạc. Ánh mắt không khỏi nhìn thân thể Lâm Hiên.

"Dáng người tỉ lệ vàng.."

Nàng âm thầm đọc câu này. 

Lâm Hiên cảm thấy màu trắng tương đối tốt, nói ra: "Dùng chất liệu màu trắng đi.

Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cảm.

Nàng cũng cảm thấy màu trắng thích hợp khí chất Lâm Hiên nhất, thoạt nhìn khiến cho người ta cảm thấy rất dễ chịu.

"Rõ!"