Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 294: Chương 294. Bàn chân nhỏ đầy mùi sữa! (2)




Cố Vĩ Khôn vẻ mặt chắc chắn, sau đó nói ra: "Nhị đệ, các ngươi dùng tốc độ nhanh nhất tìm được bất kỳ một người nào có được huyết mạch của Đông Hoàng nhất tộc, lấy máu của hắn mang về."

"Hai ngày sau, linh mạch Cố gia chúng ta sẽ đạt tới rồng độ cao nhất trong ngàn năm, là thời cơ tốt để chúng ta có thể hội tụ linh lực, chống cự Thiên Đạo trừng phạt, thỉ triển Huyết Mạch Chú Sát!"

"Đã rõ!" Bọn người Cố Hàn đều nở một nụ cười đắc thắng.

Kể từ đó có thể lấy cái giá thấp nhất báo thù Bắc. Huyền Thiên!

...

Thủy Tinh Cung.

Ánh nắng sáng sớm vẩy vào trên giường rộng lớn, khiến cho bốn tiểu nha đầu ngủ trên đó đều đáng yêu giống như thiên sứ. Mà Lâm Hiên vẫn giữ thói quen đi ngủ, sau khi tỉnh lại cũng cảm nhận được có gì đó để trên ngực của mình.

Mở mắt ra xem xét. 

Khá lắm!

Là hai cái bàn chân nhỏ non mềm!

Lâm Hiên thậm chí có thể ngủi được mùi sữa nhàn nhạt.

"Để ta xem một chút là hai đứa nhỏ tin nghịch nào để chân lên trên người của ta.”

Lâm Hiên vẻ mặt cưng chiều, cầm hai bàn chân nhỏ lên.

Đứng dậy xem xét, hóa ra là hai tiểu khả ái Tuyền Hi và Tuyên Hàm.

Lâm Hiên dời chân Tuyền Hi và Tuyền Hàm đi, các nàng đồng thời tỉnh.

"A? Sao ta lại ngủ ngược?”

“Đúng thế, ta cũng vậy!"

Hai tiểu nha đầu nhìn thấy mình không có ngủ cùng hướng với Lâm Hiên thì lập tức giật mình.

Lâm Hiên cười ha ha nói: "Cha xem xét biết tối hôm qua hai người các ngươi không có ngoan ngoãn ngủ.

Thật ra thì cho dù là nam hài hay là nữ hài, khi còn bé ngủ đều sẽ quậy. Đó là bởi vì bọn họ đang ở giai đoạn phát dục, xoay quanh lăn lộn trên giường chính là đang không ngừng điều chỉnh và tìm kiếm tư thế thoải mái nhất để ngủ.

Hơn nữa Lâm Hiên chẩm chúng nữ nhỉ ngủ lâu như vậy, đã biết ban đêm các nàng ngủ đều thích động. Chỉ là bởi vì giường lớn, không sợ các nàng sẽ rơi xuống. Cho nên nhiều khi tùy các nàng lộn xộn.

"Thế nhưng ta cũng không có cảm thấy!" Tuyền Hi vẻ mặt ngây thơ.

Tuyền Hàm gật gật đầu: "Ta cũng là như vậy!"

"Các ngươi ngủ thiếp đi, đương nhiên không biết mình đang quậy”

Lâm Hiên dùng tay cào lòng bàn chân Tuyền Hàm một chút: "Tựa như cha cào lòng bàn chân Tuyền Hàm bảo bối, nàng cũng không biết a!"

"Ha ha ha ~

Tuyền Hàm lập tức cười: “Hóa ra cha thừa dịp người ta ngủ cào lòng bàn chân người ta, cha thật là xấu!"

Nói xong, tiểu nha đầu còn không phục lầm nâng chân nâng lên đá tay Lâm Hiên.

Lâm Hiên bắt lấy chân của nàng, lại dùng tay cào mấy lần, Tuyền Hàm thiếu chút nữa cười ra nước mắt.

Đùa giỡn như thế, Tuyền Châu và Tuyền Ấu cũng đồng thời tỉnh lại

Mắt thấy thời gian đã không còn sớm, Lâm Hiên đứng dậy nói ra: "Các bảo bối, rời giường đi, cha mặc quần áo cho các ngươi!"

"Hôm nay ta tự muốn mình mặc!"

Tuyền Ấu giơ tay nhỏ lên, vẻ mặt tự tin: "Bởi vì ta mơ thấy mình trưởng thành!"

Tuyền Hi cũng nói: "Vậy ta cũng muốn tự mình mặc, như vậy cha sẽ không có mệt mỏi như vậy á!”

Lâm Hiên nở một nụ cười vui vẻ: “Đúng là tiểu bảo bối vừa ngoan vừa hiếu thảo, vậy hôm nay cha sẽ dạy các ngươi mặc quần áo!'

Có được giáo trình vú em hoàn mỹ. Hắn có tự tin cho dù là quần áo nữ kiếu dáng gì cũng có thể nhanh chóng dạy cho các tiểu bảo bối mặc.

"Được!"

Bốn tiểu nha đầu lập tức vui vẻ đập tay.

Khoát áo mỏng cho các nàng, trong phòng nhiệt độ ổn định, Lâm Hiên cũng không lo lắng các nàng sẽ lạnh. Tiện tay lấy một cái áo khoát Huyền Băng Cung đặc chế, còn có váy bách hoa của các tiểu bảo bối.

Lâm Hiên để chúng nó lên giường, nói ra: "Mỗi ngày sau khi các ngươi rời giường, phải mặc áo khoát, sau đó lại mặc váy”

“Cash mặc áo khoát chính là mở hết cúc áo, trải lên giường, dùng một tay xỏ vào trong ống tay áo, sau đó luồn tay còn lại vào trong ống tay áo còn lại."

"Giống như thế này... rõ chưa?"

Vì để cho chúng nữ nhi hiểu rõ, hẳn làm mẫu.

"Đã hiểu!

Các tiểu nha đầu lập tức làm theo, lập tức mặc xong áo khoát.

"Rất tốt, các bảo bối thật thông minh!" Lâm Hiên hài lòng gật đầu.

Những bảo bối nhà mình rất thông minh, học cái gì cũng có thể lập tức biết ngay!

Làm cha của các nàng, vừa có cảm giác thành tựu vừa bớt lo!

“Cha, như vậy thì váy mặc như thế nào?”

Lập tức học được cách mặt áo khoát, các tiểu nha đầu cũng vô cùng vui vẻ, vội vàng hỏi Lâm Hiên cách mặc váy.

Bởi vì váy bách hoa chính là đặc chế, rất thích hợp tuổi mấy người Tuyền Châu. Lâm Hiên trải váy lên giường.

Sau đó đem váy váy hướng lên trên rồi, trở nên rất ngắn, giống áo đồng dạng lớn nhỏ.

“Cách mặc váy này là tròng qua từ đầu trước, sau đó duỗi hai tay trái phải ra hai bên rồi kéo váy xuống"

"Tuyền Châu, ngươi đến, cha làm mẫu cho các ngươi!"

Sau đó Lâm Hiên ôm Tuyền Châu vào trong ngực, cầm lấy váy mặc cho nàng. Sau đó giúp nàng duỗi hai tay ra.

"A ~ hóa ra là mặc như thế này."

"Thoạt nhìn khó hơn mặc áo khoác một chút!”

"Nhưng mà cha dạy đơn giản như vậy, ta thấy cũng dễ!"

Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu chớp chớp mắt to mà nhìn Tuyền Châu

"Ta cũng có thể mặc!

Nhìn thấy các muội muội đều vẻ mặt tự tin, Tuyền Châu cũng vẻ mặt tự tin, vội vàng nói Lâm Hiên cởi váy ra. Sau đó, bốn tiểu nha đầu chia nhau ôm một cái váy bách hoa đặt lên giường.

Sau đó dựa theo phương pháp Lâm Hiên dạy các nàng, mặc váy lên người.

Lâm Hiên ngạc nhiên nhìn thấy mặc dù ngay từ đầu các tiểu nha đầu có chút phí sức nhưng sau đó thì rất nhuần nhuyễn. Bốn tiểu bảo bối đều một lần mặc được váy, có thể nói là cực kỳ thuận lợi.

"A, ta mặc xong!”


Đều là cha dạy tốt!

Các nàng nhớ trong Đông Hoàng nhất tộc có mấy tỷ tỷ, trước kia đều bởi vì không biết mặc quần áo mà bị người ta chế giễu.

Lâm Hiên cảm nhận được nhiệt tình của chúng nữ nhi, trong lòng tình thương của cha như nước sông cuồn cuộn.

Đinh!