Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tuổi Thọ Quá Nhiều, Ta Phải Giả Chết

Chương 20: Mặt dày đi vay tiền




Chương 20: Mặt dày đi vay tiền

Quay trở lại vấn đề đi vay linh thạch, đi vay Lý Như Uyển hay Mộc Thanh Nhi thì có vẻ không thích hợp lắm, dù sao da mặt hắn cũng không dày, nên thôi trước đi vay Định Tùng Niên và Lã Như Văn trước đã.

Gật đầu, hắn đi mua rượu và một ít thịt linh thú nhất giai, tốn khoảng 200 linh thạch, sau đó mời Định Tùng Niên và Lã Như Văn đến động phủ của hắn.

Ban đầu hắn trò chuyện, hỏi thăm tình hình tu luyện của 2 người.

Sau đó lại nói đến những câu chuyện xâm nhập bí cảnh, chiến đấu của các tu sĩ khác.

Cuối cùng đến vấn đề yêu đương.

Hắn phát hiện ra Định Tùng Niên thích Mộc Thanh Nhi, Lã Như Văn thích Lý Như Uyển.

Định Tùng Niên vừa uống rượu vừa nói: “Ta thích Mộc Thanh Nhi, nhưng theo đuổi mãi mà không thấy có dấu hiệu gì”.

Lã Như Văn nhìn Định Tùng Niên nói: “Ngươi thích Mộc Thanh Nhi, may mắn, ta thích Lý Như Uyển, vậy là chúng ta không phải cạnh tranh”.

Sau đó, cả Lã Như Văn và Định Tùng Niên cùng nhìn về phía hắn hỏi: “Trường Sinh ca, ngươi không thích ai trong cả 2 người chứ?”

Mặc dù không ai nói ra, nhưng Lã Như Văn và Định Tùng Niên đều biết Lý Như Uyển hay Mộc Thanh Nhi đều có cảm tình với Trường Sinh, rất nhiều lần chủ động mời hắn đi chơi, ngắm trăng, làm thơ.

Nhưng Trường Sinh đều từ chối, nên Lã Như Văn và Định Tùng Niên cũng không có quá địch ý với hắn, chung quy 2 người kia thích Trường Sinh không phải lỗi của hắn, hắn không đáp lại đã là tốt rồi.

Trường Sinh mỉm cười gật đầu đáp: “Yên tâm, ta chỉ một lòng muốn tu luyện, không quan tâm chuyện yêu đương”.

Dừng một chút, hắn lại nói tiếp: “Nếu các ngươi thật lòng yêu thích 2 muội kia, thì ta sẽ giúp đỡ, chung quy chúng ta là bằng hữu đã 10 năm rồi, cùng sống chung ở Linh Dược Bắc Vân Phong thời gian dài”.

Hai người cười gật đầu nói: “Đa tạ Trường Sinh ca, nếu Trường Sinh ca có việc gì cần đến 2 chúng ta, xin cứ nói đừng ngại, còn chuyện kia, mong Trường Sinh ca giúp đỡ”.

Ba người ngồi vừa uống rượu, vừa nói chuyện, đến khi Trường Sinh thấy Lã Như Văn và Định Tùng Niên đã ngà ngà say, hắn bèn nói: “Không dấu gì 2 huynh đệ, hiện nay t đang có một chút vấn đề cần linh thạch xử lý, mà khổ nỗi ta lại hơi kẹt xíu, mong được 2 vị huynh đệ giúp đỡ”.

Lã Như Văn và Định Tùng Niên gật đầu hỏi cần vay bao nhiêu.

Trường Sinh ban đầu định vay cả 6000 linh thạch, nhưng nghĩ lại nếu vay như vậy thì quá nhiều, có vẻ sẽ khó khăn, nên hắn quyết định vay trước 4000 2 người.

Hai người nghe xong giật mình, không nghĩ hắn vay nhiều như vậy.

Hai người chần chừ một lúc, chung quy mỗi người cho vay 2000 linh thạch không phải chuyện nhỏ, đó cũng là 2 năm thu nhập của bọn hắn. Không hề ít chút nào.

Trường Sinh nói: “2 đệ yên tâm, đến hôm tổng kết 5 năm sau, ta nhất định sẽ trả không thiếu 1 linh thạch nào, khổ nỗi việc gấp quá, nên không sắp xếp nổi linh thạch”.

Hai người chần chừ một hồi, thì cuối cùng cũng quyết định cho hắn mượn linh thạch. Nhưng điều kiện là hắn cần phải hỗ trợ giúp đỡ 2 người gần gũi hơn với Lý Như Uyển và Mộc Thanh Nhi.



Bây giờ hắn cần mượn thêm 2000 linh thạch nữa. Mặc dù hắn không muốn vay tiền của Lý Như Uyển và Mộc Thanh Nhi lắm, nhưng thôi, vì tương lai, hắn đành mặt dày đi vay mượn.

Nhưng vấn đề là làm sao để mở miệng vay bây giờ, hắn không thể nào tự nhiên mở miệng đến mượn 2 vị kia được.

Thật sự, thật sự quá khó khăn.

Hôm sau, vẫn đang băn khoăn, không biết cách mở miệng làm sao thì Lý Như Uyển gõ cửa động phủ của hắn.

Lý Như Uyển gọi: “Trường Sinh ca, ngươi có ở trong động phủ không?”

Hắn thấy tiếng gọi bèn ra mở cửa đáp: “Uyển muội, tốt, ta đây, mời muội vào trong ngồi”.

Lý Như Uyển gật đầu, cùng hắn vào trong động phủ ngồi.

Thấy Lý Như Uyển ngồi xuống xong, hắn pha trà rồi rót cho nàng ấy và hỏi: “Không biết cơn gió nào đưa Uyển muội đến thăm ta thế?”

Lý Như Uyển hỏi: “Huynh đang cần linh thạch xử lý vấn đề à, ta có một chút linh thạch đây, huynh thiếu bao nhiêu, ta cho huynh mượn?”

Trường Sinh hỏi: “Sao muội biết ta đang cần gấp linh thạch, Lã đệ nói với muội à?”

Lý Như Uyển gật đầu đáp: “Đúng vậy, sao huynh cần linh thạch mà không nói với ta, ta cho huynh mượn”.

Trường Sinh ầm thầm thấy may mắn nói: “Không dấu gì muội, hiện tại ta còn thiếu 2000 linh thạch nữa, nếu có thể thì muội cho ta mượn trước 1000 linh thạch, đến hôm tổng kết nhất định ta sẽ trả đủ”.

Lý Như Uyển cười lắc đầu nói: “Không, nếu huynh mượn 1000 linh thạch thì ta sẽ không cho huynh mượn đâu, nếu huynh mượn cả 2000 linh thạch thì mới được”.

Trường Sinh đáp: “Như vậy có quá nhiều không, muội còn cần linh thạch để mua tài nguyên và tu luyện nữa chứ?”

Lý Như Uyển cười đáp: “Không sao, giúp được huynh là muội vui rồi”.

Trường Sinh vui mừng cảm tạ: “Đa tạ muội, nhất định ta sẽ nhớ điều này, muội đã giúp ta rất nhiều”.

Lý Như Uyển cười gật đầu nói: “Không có gì, nếu mà nhớ ta đã giúp huynh thì sau này nhớ chăm sóc ta tốt là được”.

Trường Sinh nghe hiểu lời Lý Như Uyển nói, nàng đang ám chỉ rằng nàng muốn tiến xa hơn với hắn, nhưng hắn đã có mục tiêu của mình là tu luyện, là trở thành cường giả, là sống thật lâu.

Trường Sinh cười, không đáp lời.

Lý Như Uyển thấy hắn không đáp lời, có vẻ buồn buồn, nhưng vẫn đưa 2000 linh thạch cho hắn, xong sau đó nàng ra khỏi động phủ của hắn.



Hắn im lặng nhìn nàng, tình cảm là một thứ thật sự lạ lùng, thật ra được nàng thích, hắn cũng rất vui vẻ, nhưng đồng thời hắn cũng không có ý định gì với nàng.

Đối với hắn đạt được mục tiêu của mình mới là quan trọng nhất, hắn muốn tiến xa hơn nữa, hắn không muốn mất thời gian vào chuyện tình yêu ở hiện tại.

Hắn quyết định sẽ giúp nàng hạnh phúc, nhưng đương nhiên không phải với hắn, mà là với Lã Như Văn.

Trong 10 năm ở Linh Dược Bắc Vân Phong, hắn cũng đã hiểu phần nào về Lã Như Văn, mặc dù Lã Như Văn cũng không đẹp trai, xuất chúng, ngộ tính cao, bối cảnh tốt. Nhưng thắng ở chỗ Lã Như Văn cũng rất chăm chỉ, cần cù.

Nói về ngộ tính, có khi Lã Như Văn còn ngộ tính tốt hơn Trường Sinh, Lã Như Văn đã đạt đến đại thành Mộc sinh thuật. Đừng nhìn hắn 10 năm trước đã làm được điều này nhưng phải biết hắn đã tu luyện Mộc sinh thuật 15 năm mới lên được đại thành.

Mọi người nghĩ hắn ngộ tính tốt, đơn giản vì hắn nhiều tuổi thọ, nhìn còn rất trẻ thôi.

Chứ Lã Như Văn chỉ cần 12 năm đã đạt đến đại thành, ngộ tính tốt hơn hắn rất nhiều luôn. Ngoài ra Lã Như Văn rất chăm chỉ, hắn phải công nhận điều đó, nếu so sánh ai chăm chỉ tu luyện, chăm sóc linh điền thì hắn đứng thứ nhất, còn Lã Như Văn chắc chắn đúng thứ hai.

Để một thanh niên 26, 28 tuổi chăm chỉ, cần cù như vậy, là điều không hề đơn giản, khi các tu sĩ khác ở trong tông môn còn đi chơi, giải trí, ngắm trăng, ngâm thơ thì Lã Như Văn dành mọi thời gian để tu luyện và chăm sóc linh điền. Đừng nhìn 26, 28 trông lớn tuổi, đa số các tu sĩ 18 tuổi vào tông môn, tu luyện 10 năm đến khoảng 28 tuổi, mà tuổi thọ lên đến hơn 200 tuổi, tính ra 28 tuổi là còn rất trẻ.

Theo hắn đánh giá thì Lã Như Văn tốt.

Có cơ hội hắn sẽ tác hợp giúp 2 người.

Sau khi đã gom đủ số linh thạch sơ cấp cần thiết, hắn quyết định mua Thanh linh ngọc bội. Nhìn qua vẻ bề ngoài thì ngọc bội mang màu xanh nhẹ nhàng của rừng cây, chạm khắc hình thanh long đang vươn mình phun ra từng sợi linh khí, chạm ngọc bội có cảm giác mềm mại mà bóng loáng, khiến cho người ta cảm giác muốn chạm thêm nhiều lần.

Sau khi đeo Thanh linh ngọc bội vào cổ, hắn cảm giác được mức độ linh khí nồng đậm hơn một chút, ngoài ra từng tia từng tinh linh khí nhẹ nhàng thấm vào ngọc bội.

Khoảng một canh giờ sau, thì hắn thấy ngọc bội có 1 chút linh khí tỏa ra thâm nhập vào cơ thể hắn, mặc dù lượng linh khí rất ít, nhưng thắng ở vẻ liên tục, thử tưởng tượng, một ngày 12 canh giờ, liên tục liên tục hắn được hấp thu linh khí tự động, 1 năm sẽ là một số lượng không nhỏ, 10 năm lại càng nhiều hơn nữa.

Thật sự là thơm, không uổng phí 90.900 linh thạch của ta.

Hắn điều ra bảng hệ thống để xem trạng thái của mình.

Tính danh: Trường Sinh

Tuổi thọ: 45/295

Tu vi: Linh Phách cảnh tam trọng

Công pháp: Cửu liên trường sinh quyết

Pháp thuật: Biến ảnh hóa thần thuật, Mộc sinh thuật

Pháp khí: Thanh linh ngọc bội

Linh căn tư chất: Mộc linh căn



Linh thạch: 555 linh thạch sơ cấp

Điểm tích lũy: 0 điểm tích lũy sơ cấp

Kho vật phẩm

Cửa hàng

Vậy là cuộc sống nghèo khổ không có nổi 1000 linh thạch bắt đầu, 5 năm sau, cuối cùng đến ngày tổng kết, sau khi tổng kết nộp lên đủ linh dược định mức thì số lượng linh dược ngoài định mức lần này nhiều hơn khá nhiều.

Sau khi bán hết Ngọc Lâm Nguyên Thảo ngoài định mức, bọn hắn thu được hơn 22.000 linh thạch, hắn được chia 3 thành là 6600 linh thạch.

Với thêm 8400 linh thạch từ mảnh linh điền thân thương của hắn, thêm 2000 linh thạch được thưởng từ tông môn. Vậy tổng cộng hắn kiếm được 17.000, nhưng tất nhiên hắn phải bỏ ra 2000 linh thạch để mua tài nguyên và một số chi phí khác. Vậy tổng cộng kiếm được 15.000 linh thạch.

Hắn mở ra bảng hệ thống kiểm tra lại.

Tính danh: Trường Sinh

Tuổi thọ: 50/295

Tu vi: Linh Phách cảnh tứ trọng

Công pháp: Cửu liên trường sinh quyết

Pháp thuật: Biến ảnh hóa thần thuật, Mộc sinh thuật

Pháp khí: Thanh linh ngọc bội

Linh căn tư chất: Mộc linh căn

Linh thạch: 15555 linh thạch sơ cấp

Điểm tích lũy: 0 điểm tích lũy sơ cấp

Kho vật phẩm

Cửa hàng

Lần này, hắn cần 10 năm để lên tứ trọng, mặc dù lâu hơn, nhưng đợt này hắn chỉ dành 1800 linh thạch để mua Nguyên khí đan nhất phẩm, bằng 1/3 so với lần trước. Nên mặc dù có Thanh linh ngọc bội phụ trợ nhưng tốc độ của hắn vẫn bị chậm lại.

Mặc dù không dùng Nguyên khí đan nhất phẩm thì lên cảnh giới chậm, nhưng hắn muốn để dành một chút linh thạch, vì chung quy là có ít linh thạch phòng thân vẫn tốt hơn.

Ngoài ra hắn cũng trả nợ 6000 linh thạch nên còn lại 9555 linh thạch sơ cấp.