Từng Chút Một Yêu Thương Em

Chương 9: Ngủ chung (1)




"Khuya rồi, ngủ ở đây luôn đi." Quân Kỳ leo lên giường, nhét cả cô và anh vào tấm chăn lớn. Tắt đèn. Một loạt hành động thuần thục và tự nhiên. Nhưng trong bóng tối Hàm Chi không thấy được, mặt anh đang bỏ bừng. Quân Kỳ ôm chặt lấy Hàm Chi không cho cô động đậy. Hàm Chi bất mãn liếc nhìn anh trong bóng tối, nhưng cơ thể mệt mỏi từ từ cũng chìm vào giấc ngủ. Mặc kệ vậy, ít nhất bây giờ có chỗ êm ấm để ngủ là được rồi. Cơ thể người con gái thả lỏng, hơi thở đều đều.

Quân Kỳ mở mắt liếc nhìn đồng hồ trên tường, ba giờ sáng, anh vẫn không ngủ được. Cơ thể mềm mại và thoang thoáng hương thơm của người con gái trong ngực khiến anh mất ngủ. Thở dài, Quân Kỳ rúc đầu vào cổ cô ngửi hương thơm thoang thoảng từ tóc cô, cố ru mình vào trong giấc ngủ. Anh cảm thấy ở bên cạnh Hàm Chi anh đặc biệt ấm áp, đặc biệt thoải mái. Giống như giữa hai người đã từng thân thuộc rất lâu rồi vậy chứ không phải chỉ mới gặp nhau hai, ba lần. Giữa những suy nghĩ vẩn vơ, Thẩm Quân Kỳ ngủ quên lúc nào không hay. Hai người ôm nhau ngủ thật bình yên. Đây là lần đầu tiên mà Quân Kỳ có thể ngủ ngon giấc đến như vậy.

Sáng ngày hôm sau, Hàm Chi thức dậy trước, Quân Kỳ vẫn còn ngủ bên cạnh. Hàm Chi rón rén lật chăn, bước xuống giường. Cô vẫn hơi choáng đầu nhưng đã đỡ hơn hôm qua. Cô cần phải đi tắm. Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện ra trong đầu Hàm Chi. Cô nhanh chóng tiến vào phòng tắm rồi khoá cửa. Hàm Chi ngạc nhiên khi nhìn thấy trên bồn rửa mặt có bàn chải đánh răng mới, sữa tắm, dầu gội, sữa rửa mặt và các mỹ phẩm khác dành cho phụ nữ.

"Hừ... đồ trăng hoa"

Hàm Chi nhẹ giọng mắng Quân Kỳ rồi cởi bỏ chiếc đầm đã lăn lộn từ hôm qua đến giờ, bước đến vòi sen. Những chuyện xảy ra hôm qua thật kì lạ, nói đúng ra gặp được Quân Kỳ đã là chuyện kì lạ rồi, còn cả nụ hôn ngày hôm qua. Hàm Chi lắc lắc đầu xua đi những hình ảnh đó, gương mặt thoáng chốc đã nóng bừng lên. Sau khi tắm gội xong, Hàm Chi bọc mình trong chiếc khăn tắm lớn, bước ra ngoài định kiếm xem còn chiếc đầm nào của những người phụ nữ từng qua đêm ở đây để lại không. Ánh mắt cô thoáng qua hình ảnh người đàn ông đang ngủ, bước chân lại không tự chủ đến gần chiếc giường đó. Khuôn mặt Quân Kỳ đang ngủ rất mê người, tóc mái loà xoà trước trán, mặt anh trông trẻ hơn rất nhiều so với tuổi thật. Trông anh ngủ thật sự bình yên và vô hại, chẳng bù với vẻ mặt của Thẩm Quân Kỳ lúc thức dậy, đầy mưu mô và nguy hiểm. Hàm Chi khẽ bĩu môi mà nghĩ.

Hàm Chi đứng dậy định rời đi tìm kiếm quần áo để thay tiếp thì đúng lúc này cổ tay của cô bị kéo ngược lại. "Á."

Hàm Chi chỉ kịp hoảng sợ mà la lên một cái sau đó thì đã nằm hẳn trên giường, Thẩm Quân Kỳ đè trên người cô.

Hàm Chi thầm tức giận trong lòng, cô nói rồi mà, cái tên này lúc thức dậy thế nào cũng có chuyện.

Thẩm Quân Kỳ nhìn gương mặt tỏ vẻ khó chịu của Hàm Chi thì không những không giận mà còn bật cười.

"Sao vậy? Làm chuyện xấu xa bị tôi bắt gặp nên không hài lòng à?" Thẩm Quân Kỳ cất giọng nói, vì mới ngủ dậy nên giọng nói của anh đặc biệt khàn. "Làm chuyện xấu?"

Hàm Chi nhíu mày, khó hiểu mà nhìn Thẩm Quân Kỳ. Rồi sau đó không đồng ý mà phản bác lời nói của anh ta.

"Tôi làm chuyện xấu lúc nào chứ?"

"Khi nãy rõ ràng tôi thấy em định hôn trộm tôi đấy thôi."

Thẩm Quân Kỳ cúi sát người xuống nhìn Hàm Chi nụ cười bên môi vẫn chưa bao giờ tắt. Ánh mắt mang theo chút khêu gợi nhìn chăm chú gương mặt của Hàm Chi, bàn tay khẽ vuốt ve trên mặt cô, tay của Thẩm Quân Kỳ vừa chạm vào nơi nào liền khiến cô cảm thấy nơi đó nóng lên như bị bỏng.