Gương mặt đen thui khó coi của Thẩm Quân Kỳ khẽ nhúc nhích mà trả lời cho thắc mắc của Hàm Chi.
"À vậy à. Vậy mà anh không chịu nói sớm làm tôi hết hồn."
Hàm Chi khẽ vuốt vuốt ngực mình mà nói. Trong lòng Hàm Chi trở nên nhẹ nhõm khi biết được Thẩm Quân Kỳ hoàn toàn không có ý xâm hại mình. Sau đó cô liền nhận ra xung quanh đúng thật là phòng thay đồ, trong các tủ đầy ắp các loại đầm, váy, áo cho phụ nữ. Đa dạng các kiểu dáng và thương hiệu, ánh mắt của Hàm Chi lập tức trở nên sáng bừng.
"Cảm ơn anh nhé. Hi hi."
"Hừ."
Thẩm Quân Kỳ thấy gương mặt nịnh nọt giả tạo của cô thì liền hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi ra khỏi phòng. Anh thật sự không muốn ở đây đối diện với đứa con gái thần kinh không bình thường này chút nào.
Thẩm Quân Kỳ rời khỏi phòng thay đồ mà đã dẫn Hàm Chi vào, quay trở lại phòng ngủ của mình. Phòng thay đồ đó đúng là do cái tính trăng hoa của Thẩm Quân Kỳ mà có. Trong giới thượng lưu ai cũng biết về sự tích thay bồ như thay áo của anh. Bạn gái đến nhà chơi càng không hiếm, vì để tiện lấy lòng và dỗ ngọt các bạn gái khác nhau, anh đã sai người làm hẳn một phòng thay đồ hoành tráng như vậy. Khi nào các hãng thời trang ra sản phẩm, mẫu mã mới thì đều sẽ gửi về địa chỉ của anh một mẫu. Thẩm Quân Kỳ cứ tiện tay mà vứt vào trong đó, chẳng mấy chốc thì căn phòng đã trở nên đồ sộ như vậy. Tốc độ thay bạn gái của anh thật sự không bì kịp với việc ra sản phẩm của các nhãn hàng thời trang rồi.
Thẩm Quân Kỳ mang một bụng tức giận mà tiến đến bên cạnh giường, nhìn chăn gối trên giường lộn xộn khiến anh nhớ lại sự kiện ban nãy càng khiến tâm trạng của Thẩm Quân Kỳ trở nên bức bối hơn.
Lúc nãy đúng là anh đã có ý định sẽ thô lỗ mà đối xử với Hàm Chi, khiến cho cô biết sự lợi hại của anh, sợ hãi anh. Thế nhưng khi thấy Hàm Chi trở nên bất lực, im lặng mà nhắm mắt nằm đó thì không hiểu sao tâm trạng tức giận của Thẩm Quân Kỳ lại biến mất. Thay vào đó là nỗi thương xót kỳ lạ. Nhìn người con gái yếu đuối đó nằm trên giường, im lặng mà chờ đợi anh ra tay với cô, Thẩm Quân Kỳ cực kỳ khó chịu, anh không thể nào xuống tay được.
Thẩm Quân Kỳ tức giận mà dùng tay ôm đầu ngồi hẳn xuống giường. Anh thật sự không hiểu nổi khi nãy mình đã nghĩ gì trong đầu. Đáng lẽ sẽ có một đêm kích tình đầy vui vẻ rồi, vì sao lại không làm chứ? Đã vậy còn cố tình dẫn cô nàng đanh đá không biết điều đó đến phòng thay đồ để cô thoải mái lựa chọn quần áo cho mình.
Anh đúng là điên thật rồi mà. Thẩm Quân Kỳ cứ ngồi đó tự hỏi bản thân mình chuyện gì đã xảy ra với anh. Chẳng lẽ do mấy ngày nay bận rộn công việc mà trình độ cua gái của mình trở nên tệ hại đến mức này rồi sao? Người đến trước mặt rồi mà còn không ăn được nữa? Anh thở dài lắc lắc đầu. Rồi sao đó Thẩm Quân Kỳ như nhớ ra chuyện gì đó mà bước đến chiếc bàn dài trong phòng, kéo hộc tủ lấy ra một bìa tài liệu. Thẩm Quân Kỳ đóng cửa tủ lại, ngồi xuống ghế, chầm chậm mở bìa tài liệu lấy những giấy tờ ở bên trong ra. Trên trang đầu tiên của tài liệu hiện lên thông tin ''Hợp đồng kết hôn giả". Ánh mắt của Thẩm Quân Kỳ chợt lóe, miệng năng lên một nụ cười bí hiểm. Cố Hàm Chi. Em chờ đó. Tôi với em còn rất nhiều thời gian để chơi với nhau. Để rồi coi đến cuối cùng người còn có thể vui vẻ là ai?
Thẩm Quân Kỳ nhìn vào bản hợp đồng mà anh chuẩn bị đưa cho Hàm Chi ký kết thì tâm trạng lập tức trở nên vui vẻ lại. Để đến khi cô ta ký vào bản thỏa thuận này rồi, lúc đó thì cô nàng đừng hòng có thể khiến anh khó chịu như hôm nay nữa.