Đến tối, cô và anh mới trở về nhà, lúc này cô không còn sức đi nỗi nữa, Thẩm Quân Kỳ thương vợ bế cô lên phòng cho cô nghỉ ngơi.
Sau khi anh tắm xong, vừa đi ra đã nhìn thấu vợ yêu nằm ngủ rất ngon lành. Nhưng mà việc gì ra việc đó. Hôm nay anh phải động phòng, giây phút này anh chờ lâu rồi.
Anh không mặc đồ gì cả, cứ để thân thể trần truồng đi ra, leo lên giường, nhìn cô đang say giấc, lại nhìn thấy gương mặt kia đỏ hồng, đáng yêu bội phần, anh thỏ thẻ: "Vợ, dậy đi, chúng ta cùng nhau làm việc"
Cô ngọ nguậy: "Đi ra đi, em muốn ngủ, có gì thì ngày mai làm, em mệt lã người rồi"
Thẩm Quân Kỳ cố nhẫn nại đánh thức cô, khi cô vừa mở mắt thì...
"A... sao anh không mặc quần áo?".
Người nào đó không biết liêm sĩ đáp: "Làm việc thì cần gì phải mặc quần áo, đến khi cởi chỉ thêm rườm rà".
"Anh làm việc thì mặc anh, cần gì phải rủ em làm cùng?".
"Việc này liên quan đến chính sách dân số, mình anh sao làm đây, vợ?".
"Chính sách dân số?"
Không lẽ anh muốn cô sinh con? Mà sinh thì phải...
Thẩm Quân Kỳ không cho cô suy nghĩ nhiều như vậy, anh phủ lên môi cô nụ hôn nồng nhiệt và nồng cháy, làm cho cơ thể cô mềm nhũn ra, không còn sức lực.
Do lúc nãy trước khi về cô đã thay váy cưới ra và mặc một chiếc váy ngắn dễ thương, xinh xắn nếu không anh mà cởi thì không biết đến khi nào.
Bàn tay anh rất nhanh đã cởi sạch y phục trên cơ thể trắng nõn mềm mại của cô.
Đánh thức mắt nhìn của kẻ cuồng dục.
Yết hầu của anh cứ lên xuống không ngừng bởi vẻ đẹp của vợ yêu, anh hôn xuống cái cổ trắng ngần, rồi đến xương quai xanh, mỗi nơi anh đi qua đều để lại một vết hồng.
Sau đó anh trượt xuống, rãnh ngực của cô, bàn tay xoa nắn hai bên ngực đến mê liệt, kích thích.
Bên dưới, *** ***** kia dường như chịu không được mà cứ liên tục chả ra tiết dịch, cô như cạn kiệt sức lực.
Thẩm Quân Kỳ bắt đầu đưa tiểu đệ đi vào, tấn công cô đến dồn dập, một lần vào cô ưỡn cơ thể lên, điều đó càng giúp anh thuận lợi ngậm nhắm đôi gò bồng của cô.
Tiếng rên rỉ phát ra không ngừng: "A..."
Thẩm Quân Kỳ tách hai chân cô rộng hơn, dễ nhìn thấy cửa động mà đi vào.
Tất cả khoái cảm, sung sướng, đều hội tụ.
Cảm nhận được hơi thở của đàn ông, Tiểu Chi vô ý thức kêu lên, tham lam muốn càng nhiều hơn...
Tí lý trí cuối cùng của anh cũng vì cô chủ động mà hoàn toàn mất đi, anh nâng gáy cô lên, đôi môi ấm nóng điên cuồng cắn mút... Thậm chí, bàn tay của anh để ở thắt lưng của cô cũng bắt đầu di chuyển lên!
“Ưm...” Tiểu Chi vô thức đắm chìm trong mùi hương bạc hà quen thuộc trên người anh, cô có thể cảm giác được một đôi bàn tay ấm áp đang nhen nhóm từng ngọn lửa trên thân thể mình.
Cô chỉ cảm thấy hơi thở đàn ông cùng với mùi hương thoang thoảng kia đang hoà làm một, khiến cho cô có một cảm giác điên cuồng, giống như bị đè nén lâu ngày, thẳm sâu trong đáy lòng cảm thấy thực sự muốn được phóng thích.
Tiếng rên rỉ khe khẽ của Tiểu Chi khiến anh như được kích thích, càng muốn chiếm lấy cô nhiều hơn. Nụ hôn của hắn mang theo nhu tình nồng đậm cùng bá đạo thẳng xuống phía dưới, rơi xuống phần cổ mềm mại của cô.
Nhiệt độ trong phòng ngủ dường như càng lúc càng tăng.
“Tiểu Chi, em là người phụ nữ của tôi.” Tiếng nói của anh đã trở nên thô cát khàn khàn, giống như đang đè nén cảm giác mãnh liệt muốn bộc phát dục vọng điên cuồng.
Tiểu Chi hoàn toàn không nghe được câu nói của hắn, ánh mắt mơ hồ nhìn hắn, đáy mắt lấp lánh chìm ngập trong men tình.
Anh vừa dứt lời, hoàn toàn áp người xuống, bàn tay to của anh dường như mang theo sức mạnh muốn huỷ diệt cô một cách triệt để, ngay cả đầu hắn cũng đang cúi xuống dưới.
“A......” Sự đau đớn cùng sự kích thích cực hạn này khiến Tiểu Chi không thể chịu nổi, đầu ngửa ra sau, cơ thể co rúm như một con tôm, mái tóc đen nhánh theo đó vẽ nên một đường vòng cung trong không trung, không kìm được mà phát ra tiếng hét chói tai. cơ thể giống như bị xé rách, nước mắt tuôn ra, cô thút thít, cánh tay đùn đẩy ngực trần của hắn, “Đau quá! Đau quá... buông em ra!”
Mặc dù đang ở lúc điên cuồng nhất, anh vẫn không quên, cố ý giảm nhẹ sức lực, để cô tiếp nhận mình.
Hai người cứ thế trải qua một đêm hạnh phúc.