Biên Học Đạo nhanh chóng tiến vào tiết tấu đại học của mình.
Hơn 5h sáng mỗi ngày rời giường, đến sân thể dục chạy vài vòng, gặp phải đá bóng liền gia nhập, đá đối kháng một lát, hoặc là luyện tập dẫn bóng cùng sút bóng.
Trên đường tới tiết thứ nhất buổi sáng, mua mấy tờ báo, đọc báo lúc đi học, sau đó tìm một chỗ cảm thấy hứng thú dùng bút đánh dấu, suy nghĩ nên viết bình luận về bài báo này như thế nào.
Nếu là lớp tiếng Anh, hắn sẽ dốc toàn bộ tinh thần nghe giảng, những khoa khác hắn đều cầm sách về máy tính đọc.
Buổi trưa ngủ.
Trên khóa buổi chiều, tốn hai giờ viết ra bài văn bình luận, sau đó lại gặm sách máy tính.
Buổi tối đến tiệm nét ngoài trường đánh máy bản thảo gửi tới hòm thư các bài báo. Quá trình này khó khăn nhất, trong quán nét tiếng gì cũng có, có tiếng súng CS, tiếng nhạc chiến đấu của Red Alert, lại thường xuyên có mấy nữ sinh vây quanh một chiếc máy tính xem Vườn Sao băng, vừa nhìn vừa nói người nào đẹp trai vân vân.
Biên Học Đạo ở ban một, Tống Giai ở ban hai, hai ban cùng có khóa, Tống Giai thường xuyên tìm Biên Học Đạo nói chuyện trong giờ học, mọi người trong phòng ngủ của hai người đều biết họ là bạn cùng lớp hồi cấp ba.
Vu Kim thường xuyên vừa vuốt nhẹ sợi tóc trên trán trong phòng ngủ, vừa trêu ghẹo Biên Học Đạo:
- Tống Giai lớn lên cũng được, cậu cũng đừng bỏ qua, cậu không muốn tớ muốn đấy.
Tiết thứ hai buổi sáng không có lớp, một đám nhóc đang ở trong phòng chờ đến buổi trưa tan lớp, sau đó cùng nhau nằm sấp trên lan can sân thượng tầng bảy tòa nhà dạy học, chỉ trỏ nữ sinh hết giờ tới phòng ăn ở phía dưới. Người nào thấy nữ sinh đẹp mắt, lập tức chỉ cho mọi người, mấy người bắt đầu đánh giá điểm số trong lòng mình dựa theo bậc thang một trăm điểm, chờ nữ sinh đi tới phía dưới liền ở trên huýt sáo.
Hành vi này của họ khiến rất nhiều nữ sinh đi tới gần tòa nhà số 6 đều căng thẳng liếc mắt nhìn lên trên, đặt sách báo ở trên ngực, phòng ngừa bị nam sinh bên trên nhìn trộm.
Một tuần sau, thói quen xấu này bị giám thị nghiêm túc ngăn cản.
Một lần họp lớp, sau khi lớp trưởng ở phòng 719 thương lượng với mọi người giao quỹ lớp bao nhiêu, gã nói:
- Cuối tuần hệ chúng ta muốn cử hành một bữa tiệc tối quan hệ hữu nghị giữa khối 2000 và khối 2001, ban chúng ta cùng ban hai quan hệ hữu nghị với các anh chị ban một ban hai khóa trên, hy vọng mọi người tích cực chuẩn bị tiết mục, dũng cảm tham gia, đến lúc đó có phần thưởng tinh thần.
Quan hệ hữu nghị vào buổi tối thứ sau, người chủ trì nam chọn Trần Kiến, người chủ trì nữ là một học tỷ. Cả tiệc tối Trần Kiến ăn nói dí dỏm, phối hợp rất tốt với sư tỷ. Bắt đầu không bao lâu liền có nữ sinh khóa trên hỏi thăm phòng phủ của Trần Kiến.
Không khí bữa tiệc rất tốt, đại học năm thứ hai hát 'Nữ phò mã', đại học năm thứ nhất liền hát 'Phụ nữ là con hổ', đại học năm thứ hai hát 'Tuyết liên hoa', đại học năm thứ nhất liền hát 'Hồng đậu'; nữ chủ trì hỏi mấy lần các em khóa dưới có phải là cố ý hay không, cũng bị Trần Kiến trêu chọc cười mơ hồ cho qua.
Tới khi một học tỷ năm hai dùng kèn ác mô ni ca thổi một khúc 'Lại thấy khói bếp', Trần Kiến đánh ra đòn sát thủ, Lý Dụ dùng đàn ghi ta vừa đàn vừa hát bài 'Chờ em đến khi lòng anh đau' của Vu Khải Hiền.
Tài nghệ trấn áp toàn trường.
Tống Giai chạy tới bên cạnh Biên Học Đạo, thấp giọng hỏi:
- Sao cậu không tham gia tiết mục nào? Bài hát mà cậu hát trước khi tốt nghiệp nghe rất hay.
Biên Học Đạo nhỏ giọng nói với cô:
- Họng đang đau, không hát được, lại nói Lý Dụ là đủ rồi.
Đến khâu trò chơi, không khí càng thêm náo nhiệt.
Trò chơi thứ nhất, ý hợp tâm đầu.
Biên Học Đạo hợp tác với một nữ sinh ban một, mười đề đoán được năm, đứng thứ hai.
Trò chơi thứ hai, người sắt hạng hai.
Nội dung là đại học năm thứ nhất thứ hai đưa ra bốn nam bốn nữ, phối hợp với nhau, yêu cầu nam sinh cõng nữ sinh chạy tới lui khu vực trung tâm năm vòng, sau đó nam sinh chống đẩy, tiến hành thành hai tổ, chống đẩy được nhiều nhất phần thưởng là một chiếc máy CD.
Lúc quân huấn Biên Học Đạo chống đẩy đã được đề cử ra. Trong tiếng hoan hô của người xem, hai người chủ trì cũng gia nhập trò chơi này.
Trò chơi này vốn là để mấy nữ sinh béo hai khóa xuất chiến, kết quả nữ sinh béo cũng có lòng tự ái, người khác cũng không thể miễn cưỡng, cho nên tìm tám nữ sinh gày tham gia trò chơi.
Biên Học Đạo là tổ ba, hai tổ trước đó chống đẩy nhiều nhất là một nam sinh năm thứ hai, được bốn mươi hai cái, nhiều hơn người thứ hai mười cái. Học tỷ trên lưng Biên Học Đạo là người đã thổi kèn ác mô ni ca. Tiếng hô bắt đầu hắn liền xông ra. Trong tiếng hô cổ vũ, Biên Học Đạo ngày ngày chạy bộ rèn luyện sáng sớm đã bỏ quan nam sinh năm hai một vòng, sau đó bắt đầu chống đẩy.
Nam sinh năm hai cùng tổ làm được ba mươi chín cái liền buông tha.
Lúc Biên Học Đạo làm được năm mươi cái, người cùng phòng bắt đầu cổ vũ hắn.
- 60, 61, 62… 70, 71, 72…
- Đến giờ rồi!
- 73!
Giành được phần thưởng, Biên Học Đạo thoải mái tặng máy CD cho học tỷ cùng tổ với mình. Nữ chủ trì hỏi hắn tại sao lại làm vậy, hắn nói nhờ dáng người của học tỷ đẹp, khiến mình tiết kiệm được không ít thể lực.
Nữ chủ trì cũng tham gia trò chơi không buông tha nói:
- Ý cậu là ba người chúng tôi quá nặng, liên lụy tới thành tích của đồng đội?
Biên Học Đạo cười nói:
- Học tỷ trên lưng em đều là thành tích này.
Tiến vào tháng 11, tạm biệt cảm giác mới mẻ ban đầu, cuộc sống đại học của học sinh mới cũng bắt đầu ổn định.
Bởi vì chỉ có tối thứ sáu không kiểm tra phòng ngủ, liên tục mấy thứ bảy toàn bộ phòng 717 đều ở quán nét suốt đêm. Hôm đầu Biên Học Đạo phụng bồi mọi người chơi Red Alert, CS, Biên Học Đạo dùng không quân và 45, khiến cho người luôn cho rằng mình chơi pro cảm thấy không bằng, chẳng qua Vu Kim có lực lý giải cực mạnh đối với trò chơi, bất luận trò gì mới tới tay có thể lập tức nắm được điểm yếu.
Sau nửa đêm, Biên Học Đạo download một đám software turbo trên mạng, tự mình mân mê lập trình.
Trong khoảng thời gian này, Biên Học Đạo ba lần tới đại học Công nghiệp Tùng Giang, tìm Vương Văn Khải giúp đỡ giải quyết vấn đề làm websites. Vương Văn Khải cũng không biết, liền để hắn đi cầu giáo viên dạy khóa.
Biên Học Đạo lại mua mấy tờ bản đồ thành phố Tùng Giang với tỷ lệ khác nhau, đánh dấu hiệu chỉ mình có thể hiểu được ở trên. Chỉ cần hắn có thể lấy được món tiền đầu tiên, những thứ trên bản đồ này sẽ phát huy ra tiềm lực kinh tế khổng lồ.
Liên tục viết bản thảo hơn một tháng, cuối cùng có một biên tập gọi điện nói cho hắn biết, một bản thảo đã được chọn, sắp được đăng.
Gần đây Biên Học Đạo luôn rất lo lắng, mắt thấy sẽ tới năm 2002, năm 2004 Baidu sẽ tiến hành thu mua hao123, thời gian để mình làm websites hướng dẫn càng lúc càng ngắn.
Trung tuần tháng 11, Lý Dụ giúp 717 liên hệ một phòng ngủ quan hệ hữu nghị, đối phương là hệ Lâm viên cùng trường, bên trong có một người bạn học trường cấp ba của Lý Dụ, theo lời Lý Dụ nói, phòng ngủ kia người đẹp như mây.
Vu Kim rất khinh thường:
- Cậu biết người đẹp như mây là hình dung cái gì không? Chờ đi xem, nếu không phải người đẹp, tớ sẽ nhổ nước hoa lên mặt cậu.
Cơm tối quan hệ được định vào ngày 15 tháng 11, Biên Học Đạo bận rộn thiết kế trang web hướng dẫn của mình, nói với người trong phòng mình là Phật tử, ngày mùng một và ngày 15 ăn chay, hôm đó không đi.
Mọi người vừa nghe dính đến vấn đề tín ngưỡng nên cũng không nói gì.
Sắp tắt đèn, bảy người mới trở về, Vu Kim ngậm miệng không nhắc tới chuyện nhổ nước hoa vào mặt Lý Dụ.
Sau khi tắt đèn, cô bạn học của Lý Dụ gọi điện thoại tới, nói nữ sinh cùng phòng cảm ơn bữa cơm tối của phòng 717, mấy hôm nữa sẽ tìm cơ hội mời lại mọi người.
Đặt điện thoại xuống, phòng ngủ hô vang.
Khổng Duy Trạch nói:
- Xem ra chuyện quan hệ hữu nghị này thành rồi, lực chiến đấu của 717 rất được đó.
Lý Dụ nói:
- Đúng thế, rất được. Trình Lộ nói, phòng bọn họ trước đó cũng đã gặp bốn phòng khác, sau khi trở về bỏ phiếu không thông qua.
Ngả Phong nói tiếp:
- Với tướng mạo nhân tài của các anh em phòng chúng ta, hơn nữa Lão Nhị cũng đi, có thể không được sao? Xem phòng họ hôm nay đi bảy người, ba người hơn 1m7, Trình Lộ nói người không đi kia cũng cao hơn 1m7, với thân cao này, phòng ngủ bình thường quả thực ăn không trôi.
Trần Kiến hồi lâu không nói chuyện châm một điếu thuốc nói:
- Lão Đại, thương lượng chuyện này một chút, sau này mọi người hoặc gọi tớ là Lão Trần, hoặc gọi tớ là anh Hai, nếu trước mặt nữ sinh gọi tớ Lão Nhị, lần sau tớ không đi.
Qua một chủ nhật, Trình Lộ gọi điện cho Lý Dụ, buổi tối thứ sáu mời phòng 717 ăn cơm, lần này toàn thể phòng 603 các cô đều đi, để toàn bộ phòng 717 cùng đi.
Lần này Biên Học Đạo không có viện cớ, không tiện quá tách rời mọi người, hơn nữa hắn cũng tò mò phòng ngủ người đẹp khiến mọi người trong phòng khen không dứt miệng rốt cuộc bộ dạng thế nào, liền đi theo.