Tựa Bóng Tình Tan

Chương 4




Cô không dám nghĩ đến cảnh tượng có một người đàn ông giàu có quyền lực như hắn lại nói lời thiếu suy nghĩ như vậy. Nếu hắn ta cần tìm vợ sinh con đẻ cái thì hà cớ gì phải tìm đến một người phụ nữ nợ lần đầy người như cô chứ. Hắn ta không cần phải chọn cô. Dù sao xung quanh hắn cũng có rất nhiều cô gái xinh đẹp và ngôn đăng hộ đối hơn cô nhiều. Rốt cuộc là hắn có vấn đề bệnh án về thần kinh hay không đây?

Thấy Nhược Hy phản ứng quá kích như thế anh chỉ nhếch mép hừ lạnh một tiếng.

– Đừng có trả lời tôi vội như thế.

Nhược Hy cau mày nhìn người đàn ông cao cao tại thượng trước mặt mình có phải là đang cố ý trêu đùa cô hay gì phải không. Cô liền cười gượng gạo rồi lớn tiếng ra giá với hắn. Mặc dù cô chỉ cố tình nói như vậy nhưng không ngờ anh ta lại rất bình tĩnh đáp ứng.

– mười tỷ?

Long Thần cười khinh một cái.

– Thêm một số không hay bớt đi một nó cũng không khiến tôi nghèo đi. Cô cứ việc ra giá mình mong muốn.

Nghe anh ta nói vậy cô liền cứng họng không thể nói thêm gì được nữa. Cũng phải cô thực sự đã quá nhầm khi đánh giá anh ta quá thấp. Một số tiền cỏn con ấy thì sao có thể thấm với gia tài của hắn được.

Nhược Hy cảm thấy bản thân như đang làm trò đùa cho hắn mua vui. Cảm thấy tức giận vô cùng không muốn ở lại thêm lâu nhìn bản mặt đáng ghét đó nữa nên cô ôm cục tức trong nghẹn lại trong lòng mà rời đi.

Tống Long Thần đưa tay lên thái dương xoa xoa nhẹ liếc nhìn theo bóng lưng của Nhược Hy rời đi. Hiện tại đối với anh được trả thù khiến cho Hạ Kim sống trong đau khổ mới khiến lòng anh nhẹ nhõm hơn. Dùng hoàn cảnh ép cô ta gả làm vợ cho anh. Sau này không sợ không có cơ hội dày vò.

Nhưng anh chợt thoáng cảm nhận được ở người con gái này tuy mọi thứ rất giống Hạ Kim. Nhưng một chút tính cach của cô ta lại khác hoàn toàn mối tình đầu bỏ rơi anh. Ban đầu anh cũng cho rằng mình đã nhầm nhưng rồi sau đó anh càng khẳng định chắc chắn rằng là cô ta đang cố tình diễn cho anh xem.

Năm đó cô ta nhẫn tâm đối xử tệ bạc với anh ra sao thì năm tháng sau này anh sẽ trả lại no đủ cho cô. Thậm chí còn phải hơn như thế. Vì nó xứng đáng với loại phụ nữ đáng ghê tởm như cô ta.

Tối đó, sau khi tăng ca xong Nhược Hy quay trở về nhà thì thấy đám côn đồ đó đang ở trong nhà cô. Đập phá mọi thứ khiến căn nhà gọn gàng lúc trước trở nên như một mớ hỗn độn. Thấy mẹ quỳ dưới chân của đám giang hồ hùng hổ ấy. Nhược Hy dịu dàng đỡ mẹ dạy rồi lớn tiếng nói với chúng.

– Trong tháng này tôi sẽ trả cho các anh. Mau biến khỏi đây đi.

Tên cầm đầu đám giang hồ ấy cười khinh bỉ cô rồi ném giấy nợ xuống dưới chân cô. Nhược Hy đưa tay cầm lên đọc liền hốt hoảng ngước mắt lên lườm lạnh chúng. Rõ ràng là bọn chúng đang cố gắng xiết nợ cô đây mà.

Mới lần trước khi chúng cầm giấy nợ đến chỉ là một số tiền không lớn. Nếu cô chịu đựng tăng ca làm việc ở công ty thêm vài tháng là có thể trả đủ. Vậy mà bây giờ bọn chúng lại khống tiền lãi lên. Bây giờ số tiền đè đầu hai mẹ con cô vô cùng lớn. Cô còng lưng lao động cả đời chắc chắn cũng không trả nổi. Chỉ sợ rằng cả đời sẽ sống trong món nợ này quá đi mất.

Cô đưa giấy nợ trên tay giơ lên trước mặt bọn chúng rồi lớn tiếng nói lý.

– Các người muốn bóp chết người khác đấy à?

Nghe cô nói vậy đám người cả mình xăm trổ nhìn nhau rồi cười lớn. Thì vốn dĩ bọn chúng làm cái nghề cho vay lạng lãi này là phải bóp chết người thì mới có tiền. Mấy tên này nhìn hoàn cảnh gia đình và công việc của cô vốn biết chắc chắn sẽ không đủ tiền trả.