Tử Vong Khai Đoan

Quyển 3 - Chương 3-2: Quỷ quái Chân Ma cấp đỉnh phong (2)




Quả thật, một quả đạn pháo đã có đường kính năm mét, thì khẩu đại pháo bắn ra nó có kích thước bao nhiêu đây? Lúc này thân hình và kiểu dáng của khẩu đại pháo kia cũng đã xuất hiện, độ cao của nó khoảng chừng hơn hai mươi mét, rộng khoảng bảy, tám mét, quả là một con quái vật khổng lồ. Nhìn thấy nó làm mọi người liên tưởng đến hình ảnh một tòa cao ốc đang di động!

Kích thước của khẩu đại pháo này ước chừng gấp đôi Ngụy Ngưu Đầu. Mặc dù lúc này nó vẫn còn ở rất xa, chưa thể cảm nhận được cường độ và thuộc tính của trường khí thế, nhưng chỉ cần nhìn vào kích thước thôi, cũng đã đủ biết nó chắc chắn không thể nào là loại quỷ quái tầm thường, ắt hẳn nó phải là quỷ quái Chân Ma cấp mới có thể có được thân hình khủng bố như vậy.

"Có đúng là quỷ quái càng lợi hại thì thân hình lại càng khổng lồ không vậy?" Bùi Kiêu chợt buột miệng hỏi đến vấn đề khúc mắc này, chẳng qua trong lòng hắn cũng đã có đáp án của riêng mình. Khi còn ở Địa Ngục, hắn đã gặp một con Cửu Trảo Nhân Diện Điểu có thực lực mạnh mẽ hơn cả Nhân Diện Cự Lang, hình thể cũng lớn hơn, lại còn có một con quái vật có xúc tu lợi hại nhất thì hình thể cũng lớn nhất.

Về sau, khi hắn bước vào Nam Bắc Chiến Trường này lần đầu tiên cũng đã gặp một con quỷ quái khô lâu khổng lồ Chân Ma cấp to lớn hơn bình thường rất nhiều. Còn khi ở Phong Đô, con Ngưu Đầu Ma Vương cấp chưa hoàn chỉnh kia cũng có hình thể cực kì khổng lồ, ít nhất phải cao đến bốn mươi mét. Hơn nữa, con Ngụy Ngưu Đầu Chân Ma cấp do hắn triệu hồi ra cũng cao đến mười mét, cho nên hắn mới có thắc mắc như vậy.

Mọi người khó hiểu nhìn hắn, rồi lại quay sang nhìn pháo đài khô lâu đằng xa đang không ngừng tiến đến kia. Có lẽ hàm ý trong cái nhìn này của bọn họ chính là: Bùi Kiêu thật khéo chọn thời điểm, bây giờ là lúc để thảo luận mấy thứ này hay sao? Chẳng lẽ hắn không nhìn thấy con quỷ quái Chân Ma cấp vô cùng mạnh mẽ trước mắt à?

Người đàn ông trung niên như có điều suy nghĩ, liếc nhìn Ngụy Ngưu Đầu đang ngoan ngoãn đứng yên một bên, lên tiếng: "Hầu hết đều là như vậy, đã có nhiều nhà khoa học từng thí nghiệm, nếu quỷ quái có thể hấp thu được thật nhiều tội nghiệt thì thực lực của chúng sẽ tăng lên ngay lập tức. Tuy rằng chúng không tiến hóa đến cấp Chân Ma, nhưng khi thực lực gia tăng, hình dạng của chúng cũng dần trở nên khổng lồ... Nhưng cũng có ngoại lệ, có một số rất ít quỷ quái từng thực thể hóa ở Hoàng Kim Quốc Độ và Hoàng Tuyền, tuy đã đạt đến cấp Chân Ma, nhưng hình dạng vẫn không thay đổi. Những quỷ quái như vậy có trí lực cực cao, gần như có thể coi là tổng chỉ huy, có thể điều khiển những quỷ quái Chân Ma cấp khác, chúng chính là đầu lĩnh!"

Bùi Kiêu cũng yên lặng liếc nhìn Ngụy Ngưu Đầu hồi lâu, sau đó mới thấp giọng hỏi người đàn ông trung niên nọ: "Khi trước ông có nói, ông đã nhìn thấy một con quỷ quái hình dạng ác ma, có cánh dơi, toàn thân không có da mà chỉ có cơ thịt lộ ra... Chẳng lẽ kích thước của nó cũng chỉ bằng với quỷ quái bình thường thôi sao?"

Người đàn ông trung niên liền gật đầu thật mạnh, nói: "Không sai, đây mới chính là nguyên nhân khinees chúng tôi sợ hãi. Nếu chỉ có vài con quỷ quái Chân Ma cấp tụ tập một chỗ như thế cũng không đáng sợ lắm. Có thể chúng ta đấu không lại, nhưng khi có thêm cường giả Chân Ma cấp đến thì thế nào cũng sẽ tiêu diệt được hết bọn chúng mà thôi. Lấy ví dụ với 'kẻ mạnh nhất' của nước các anh, chắc chỉ một mình người đó cũng đủ rồi... Nhưng thứ chân chính đáng sợ là loại quỷ quái có trí khôn, có thể chỉ huy những quỷ quái khác, còn có thể hấp thu tội nghiệt xung quanh để tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn nữa! Tôi không biết nó sẽ mạnh như thế nào, nhưng trên đà này, có lẽ, có lẽ..."

"Quỷ quái Ma Vương cấp sao?" Bùi Kiêu thở dài, nói.

Người đàn ông trung niên ngẩn ra một lúc, rồi liền gật đầu nói: "Không sai, đúng là tôi đang lo rằng con quỷ quái này đang dùng một cách kì lạ nào đó để tiến giai đến Ma Vương cấp. Nếu quả thật là cấp độ trong truyền thuyết kia thì chúng ta không thể làm gì được nó nữa..."

Bùi Kiêu vỗ nhẹ bả vai người đàn ông trung niên này, rồi lên tiếng nói với những người còn lại: "Tất các mọi người nghe cho kỹ đây, bây giờ tôi muốn đi sâu vào trung tâm Nam Bắc Chiến Trường, ai có Thiên Sinh Vũ Khí thì hãy đứng ra, tôi cần các bạn theo cùng để đối phó những quỷ quái bình thường, giúp tôi duy trì chiến trường. Những người còn lại cứ tiếp tục tiến về lối ra, các bạn cần phải báo tin này cho những đoàn đội bên ngoài Nam Bắc Chiến Trường, mời bọn phái ra tinh nhuệ nhanh chóng lên đường tiến vào trung tâm Nam Bắc Chiến Trường!"

Sau khi nghe xong, hơn hai mươi người này liền ngây ngẩn cả người, lập tức dồn ánh mắt về phía người đàn ông trung niên, mà lão lúc này cũng vô cùng kinh hãi: "Anh định một người... không, hai người các anh cùng với Ngưu Đầu này tiến vào khu vực trung tâm sao? Chẳng lẽ để cho Ngưu Đầu làm chiến lực chính, không nên đâu, hiện giờ có đến ba quỷ quái Chân Ma cấp lận đấy, lại còn thêm một con quỷ quái không biết đã mạnh đến nhường nào nữa. Cho dù quỷ quái Ngưu Đầu này có mạnh đến mức nào đi nữa, đây cũng chỉ là đi tìm chết mà thôi, tôi kiên quyết sẽ không..."

Bùi Kiêu chợt cười hắc hắc, nói: "Con quỷ quái Ngưu Đầu này thuộc tộc Ngưu Đầu... là quỷ quái ở khu vực ngoại vi Phong Đô, không biết ông đã nghe nói đến chưa?"

Ngườn đàn ông trung niên ngây ra một lúc, giống như chưa phản ứng kịp, bỗng có một cô gái đứng sau lưng gã hoảng hốt nói: "Là ảo giới Phong Đô có độ khó bốn mươi chín người, đứng thứ hai thế giới sao? Đúng rồi, tôi đã đọc được trong một tài liệu nào đó, tộc Ngưu Đầu thuần túy chỉ có sức mạnh, là một trong hai tộc loại quỷ quái mạnh nhất khu vực ngoại vi Phong Đô, hơn nữa còn là mạnh nhất trong hai tộc loại ấy... A! Tôi nhớ ra anh rồi, anh chính là vị Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín, người có được năng lực Valkyrie của Trung Quốc, chính là kẻ may mắn!"

Bùi Kiêu cười lên ha hả, coi như thừa nhận lời nói của thiếu nữ này, đồng thời trong mắt hắn chợt có ánh chớp lóe lên, nháy mắt, Anh Dũng Súng đã xuất hiện trong tay.

"Ai nói chiến lực chủ đạo chỉ có Ngưu Đầu này thôi chứ?"

Khi Bùi Kiêu vừa dứt lời, toàn thân hắn đã có lôi điện vờn quanh. Trong tiếng ầm vang, thân hình hắn nhanh chóng biến lớn, chỉ trong vòng một hai giây, hắn đã biến thành một người khổng lồ mười mét được bao bọc trong lôi điện, trông giống như Thunder Titan vậy, uy thế thật là vô cùng khủng bố!

"Ngụy Ngưu Đầu... Chúng ta lên!"

Bùi Kiêu quát lớn một tiếng, một giây sau, hắn đã xuất hiện ở cách đó hơn trăm mét, gần như biến thành một luồng lôi điện màu bạc. Sau lưng hắn, thân hình khổng lồ của Ngụy Ngưu Đầu cũng bám theo sít sao, chỉ nghe thấy tiếng nham thạch nổ tung vang vọng, hai kẻ khổng lồ này dần dần đi xa.

Người đàn ông trung niên cùng hơn hai mươi Tự Do Linh Hồn lại một lần nữa bị dọa khiếp vía. Chỉ sợ tổng số lần bị kinh hãi trong đời họ, cũng không bằng số lần bị kinh sợ trong Nam Bắc Chiến Trường này.

Lúc này, Dương Đỉnh Thiên vẫn còn đứng phía sau lưng đám người, tay cầm mấy món Thiên Sinh Vũ Khí mà Bùi Kiêu đưa hắn lúc nãy, trong ánh mắt như có điều suy nghĩ.

(Là muốn tạo thế sao?)

Dương Đỉnh Thiên từng là lão đại xã hội đen, kinh nghiệm xã hội phong phú, nhất định là hơn xa Bùi Kiêu rất rất nhiều. Vì vậy tuy rằng về mặt mưu trí không so được với Dương Húc Quang hay Bùi Kiêu, nhưng với kinh nghiệm bản thân, trong thời gian ngắn, hắn đã đoán được ý định của Bùi Kiêu. Ví dụ như vì sao Bùi Kiêu dù phải thiêu đốt chấp niệm để bày ra khí thế ngang hàng với Ngụy Ngưu Đầu, hắn cũng lập tức hiểu ra nguyên nhân.

Chính là vì tạo thế!

Khi tiến vào Nam Bắc Chiến Trường lần trước, Bùi Kiêu hoàn toàn không thể ngờ tới, tên tuổi của hắn đã được lưu truyền rộng rãi trong giới linh hồn trên toàn thế giới, thậm chí còn có nhiều người đã từng xem hình của hắn nữa. Nhưng những người này khi nhắc đến hắn đều là nói đến sự may mắn của hắn, ban đầu được kẻ mạnh nhất giúp đỡ, rồi lại nhận được khẩu Anh Dũng Súng có dung lượng đến 850 đơn vị, về sau lại nghe nói hắn tiếp tục đạt được Thiên Sinh Vũ Khí mạnh nhất thế giới hiện thời là Bạo Viêm Cự Phủ nữa chứ. Đương nhiên, với những chuyện như vậy, phần đông Tự Do Linh Hồn cũng chỉ thở dài cảm thán rằng hắn nhờ dựa vào một lão đại tốt, một đầu lĩnh tốt, cho nên mới có những kì ngộ như vậy.

Nhưng may mắn của hắn cũng không chỉ dừng lại ở những vật ngoài thân như vậy, mà hắn còn một năng lực đặc thù Valkyrie, năng lực được xưng mạnh nhất, kinh khủng nhất nữa! Chỉ cần đợi một thời gian, hắn sẽ có một đoàn đội gồm toàn những kẻ có năng lực đặc thù!

Tất cả những điều này, không chỉ đơn thuần làm cho người khác cảm thấy rằng hắn may mắn, mà còn có thể từ đó sinh ra ghen ghét hay thậm chí là oán hận... Con người là như vậy!

Thực tế cũng có nhiều trường hợp tương tự. Lấy ví dụ, một tên khố rách áo ôm nào đó bỗng nhiên lại có một gia tài kếch xù, có thể là trúng số độc đắc, hoặc tìm thấy một món đồ cổ, bán được mấy trăm vạn, hoặc được thừa kế một di sản lớn gì gì đó. Khi người ta nhắc đến loại người như vậy, trong lời nói thường mang theo hâm mộ, ghen ghét, thậm chí có cả oán hận. Nhưng đa số đều gọi hắn bằng cái tên 'người may mắn', thậm chí là nói xấu này nọ, lại còn có thể bị kẻ gian 'thương nhớ' ngày đêm.

Cho nên, những người thành đạt khi được phỏng vấn, thường tự kể rằng thời niên thiếu của mình rất cực khổ, sau đó bản thân mình đã phải nỗ lực như thế nào mới đạt được đến đỉnh vinh quang. Phải nói, câu chuyện của họ rất dễ làm rung động lòng người, bởi vì họ không muốn người khác xem mình là 'người may mắn'. Tương tự, với những tên nhị thế tổ (1), đây là loại người không thể nào tự biến mình thành nghèo khổ từ nhỏ hay lập nghiệp khó khăn gì đó. Bởi vậy, không cần biết bọn họ có xuất sắc hay không, đều bị gán cho cái mác thiếu gia, công tử, tiểu thư,... (2) cũng chính là bởi tư tưởng "người may mắn" tác quái đấy thôi.

Tình huống giờ đây Bùi Kiêu đang phải đối mặt cũng như vậy, đặc biệt là khi người ta đã biết đến sự tồn tại của con Ngụy Ngưu Đầu Chân Ma cấp mà hắn triệu hồi ra, oán hận và ham muốn có thể càng thêm nghiêm trọng. Vì vậy, dự định sẽ làm loạn Nam Bắc Chiến Trường một phen của hắn trước đó, cũng là để giải quyết chuyện phiền toái này. Kể cả việc biến thành Người Khổng Lồ Lôi Điện lúc này, tất cả chỉ để nói với mọi người rằng... Hắn không cần nhờ vào vật ngoài thân hay may mắn nào cả, bản thân hắn cũng đủ mạnh mẽ rồi!

Bởi vì toan tínhcủa Bùi Kiêu quá nhiều! Cho nên hắn cũng phải lo lắng về sức ảnh hưởng của tư tưởng "người may mắn"!

Thứ mà Bùi Kiêu mong muốn nhất, chính là có đủ sức mạnh để có thể vượt qua đại nạn 21/12/2012, cho nên hắn gấp rút muốn đề cao thực lực của mình. Nhưng với sự hiểu biết về mức độ kinh khủng của quỷ quái ngày càng nâng cao, hắn lại càng đau đớn nhận ra rằng một mình hắn không thể nào đương đầu với tận thế được. Vì vậy, hắn cần có đoàn đội, tương tự, sức mạnh của toàn bộ giới linh hồn cũng cần phải được nâng lên, nhưng với điều kiện, toàn bộ giới linh hồn không được có thái độ thù địch gì với hắn, hoặc có thể nói không được có tư tưởng "người may mắn" đối với hắn. Bằng không, mọi nỗ lực mà hắn bỏ ra phải gấp mười lần hiện giờ mới mong giành lại được sự tin tưởng của mọi người, như vậy xem ra khá phiền phức.

Cho nên, thay vì bảo hắn kể với những người này những nỗ lực, phấn đấu của mình (chuyện ở Địa Ngục tạm thời không thể nói, những chuyện còn lại thì đúng là nhờ vào Cung Diệp Vũ), chẳng bằng cho họ thấy một thực lực tương xứng với vận may của hắn thì tốt hơn! Giống như chuyện một tên khố rách ao ôm bỗng nhiên trúng xổ số độc đắc, khó tránh khỏi sự hâm mô, ghen ghét, thậm chí là hơi oán hận của người khác. Trái lại, nếu như người trúng số này là một tỷ phú nổi tiếng, thì mọi người chỉ cảm thấy chẳng qua người này có thêm chút tiền vào túi mà thôi, không hề sinh ra những suy nghĩ tiêu cực.

Nếu như hắn cũng có thực lực như Cung Diệp Vũ... Những người này sẽ không gọi hắn là '"người may mắn'" nữa, mà sẽ cảm thấy mọi sự may mắn đến với hắn là lẽ dĩ nhiên!

Dương Đỉnh Thiên phần nào hiểu được ý đồ của Bùi Kiêu. Đúng vậy, so với đại thế sắp sửa được tạo thành này, chút ít chấp niệm không đáng là gì, đây cũng chính là mục đích để Bùi Kiêu thiêu đốt chấp niệm.

(Càng lúc càng thú vị, tên đội trưởng này quả là có đầu óc mưu tính sâu xa, không tệ, có lẽ đi theo hắn cũng rất có triển vọng đấy...)

Bùi Kiêu cũng không biết đánh giá của Dương Đỉnh Thiên đối với mình lại thêm phần sâu sắc, ý nghĩ của hắn bây giờ cũng giống như suy đoán của Dương Đỉnh Thiên, hắn cần xây đựng đại thế. Bởi vì dọc đường đi, những người nhận ra thân phận của hắn đều vô tình mang theo chút khinh thường, là loại khinh thường từ sâu tận đáy lòng mà đến ngay cả bản thân cũng không phát hiện ra. Hơn nữa, nếu sau này khi thực lực hắn tăng lên, thu nhận được nhiều linh hồn đặc thù hơn nữa, thì sự khinh thường này rất có thể sẽ biến thành oán hận... Cho nên thay vì để xảy ra tình trạng như vậy, chẳng bằng bây giờ hắn cho người khác thấy rằng, hắn rất mạnh! Mạnh đến mức không cần dựa vào may mắn cũng có thể đứng vững trên đỉnh của giới linh hồn!

Đây chính là thế mà hắn cần!

Tuy tâm tư Bùi Kiêu vô cùng phức tạp, nhưng lúc này sự chú ý của hắn lại hoàn toàn tập trung lên người con khẩu đại pháo trước mắt. Điều hắn cần làm trước hết là giải quyết gọn gàng con quỷ quái hình dạng đại pháo này, không thì những thứ khác cũng khỏi bàn đến nữa.

(Cao hơn hai mươi mét, gấp đôi Ngụy Ngưu Đầu, chẳng qua hình thể và thực lực không mấy liên quan đến nhau, tin rằng Ngụy Ngưu Đầu tuyệt đối sẽ không thua kém con quỷ quái trước mắt này. Không, có khi còn mạnh hơn nữa... Như vậy nên để cho ta thể hiện thì hơn.)

Bùi Kiêu quyết định xong, cũng không chần chừ nữa, sấm sét dưới chân chớp động, mạnh mẽ lao người về phía trước. Chỉ trong vòng mấy giây, hắn đã vọt ra xa mấy nghìn mét, khoảng cách với con quỷ quái đại pháo chỉ còn lại khoảng trăm mét mà thôi, gần như chỉ trong khoảnh khắc sẽ có thể chạm trán với nó.

Ở cự ly này, Bùi Kiêu cảm nhận được một trường khí thế hình tròn sặc mùi thuốc súng bao phủ quanh người con quỷ quái này. Khi tiến vào bên trong, hắn bắt đầu cảm thấy toàn thân như bị lửa đốt, không chỉ áp chế thực lực, ngay đến năng lượng tiêu chuẩn trong cơ thể hắn cũng từ từ bị giảm bớt, đây là lần đầu tiên Bùi Kiêu gặp phải trường khí thế như vậy.

Chẳng qua Bùi Kiêu không chút sợ hãi, tuy rằng trường khí thế này có thuộc tính kì lạ, nhưng nếu nói về cường độ thì không mạnh hơn con quỷ quái người máy kia bao nhiêu, ít nhất là không mạnh hơn trường khí thế phẫn nộ của Ngụy Ngưu Đầu, càng khỏi nói đến trường khí thế bá đạo, ngay đến mắt thường cũng nhìn thấy kia của Cung Diệp Vũ. Vì có sự chênh lệch như vậy nên Bùi Kiêu chẳng chút kinh hãi, mà vẫn mạnh mẽ xông vào trong trường khí thế này, đồng thời lôi điện toàn thân điên cuồng tuôn ra, nhanh chóng đánh tan vùng trường khí thế đang bao quanh hắn, tiếp đến Anh Dũng Súng trong tay nhanh chóng biến lớn, hóa thành khổng lồ với kích thước bảy, tám mét.

Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, hắn nương theo tốc độ vọt tới của mình, chém một nhát về phía nòng pháo của con quỷ quái, "xoẹt" một tiếng, chỉ nhìn thấy ánh lôi điện màu bạc chớp lên, cái nòng pháo to lớn đã bị chém đứt hơn nửa, con quỷ quái lúc này chỉ còn lại một cái đầu lâu thật lớn.

"Ngụy Ngưu Đầu!"

Sau nhát chém toàn lực đó, khí thế và sức lực của Bùi Kiêu đã tiêu hao hết, nên liền lớn tiếng gầm lên. Ngụy Ngưu Đầu vẫn luôn theo sát hắn, lúc này cũng thuận theo rống lớn, sau đó bắt đầu giơ nắm đấm, mạnh mẽ tấn công pháo đài khô lâu này.

Chẳng qua, rõ ràng pháo đài khô lâu này cũng không phải là vật trang trí, ngay khi Ngụy Ngưu Đầu vừa giơ đấm lên, còn chưa kịp nên vào pháo đài khô lâu này, thì từ trong nòng pháo chỉ còn lại non nửa kia đã có lửa đỏ phun ra, ngay sau đó, có một viên đạn pháo chừng năm mét bắn ra, "ba" một tiếng đập vào nắm tay Ngụy Ngưu Đầu. Bất ngờ, viên đạn pháo này không phải là đạn pháo thực sự, mà lại là một quả lựu đạn, sau khi va chạm, lập tức nổ ầm ầm, phạm vi ảnh hưởng đến hơn hai mươi mét, sóng xung kích tạo ra thậm chí thổi bay cả Ngụy Ngưu Đầu ra xa đến hơn trăm mét mới rơi xuống đất. Thoạt nhìn, trên người Ngụy Ngưu Đầu hầu như không có tổn thương gì, nhưng trong lúc nhất thời nó lại không đứng dậy nổi, có vẻ như đã bị thương không nhẹ.

(Chấp niệm của Ngụy Ngưu Đầu cũng xuất hiện chấn động sao? Còn con quỷ quái này, lực công kích thật khủng khiếp, một kích vừa rồi nếu như đánh lên người ta, chỉ sợ ta sẽ tiêu tán ngay lập tức...)

Chú thích:
1. Nhị thế tổ: Thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông, chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.
2. NV - hoàn khố: quần áo lụa là, ý chỉ hạng ăn chơi trác táng, sống trong nhung lụa, vung tiền qua cửa sổ.

Lời bình: Ngụy Ngưu Đầu đã bị đánh bại? Bùi Kiêu sẽ xử lý tình huống này ra sao? Mời đón đọc chương mới nhất của TVKĐ được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!