Từ tiểu thư thành hoàng hậu

Chương 14 - Lời mời đáng ngờ




"..."

Patrizia sửng sốt trong giây lát nhưng sự quan tâm khác thường của chồng cô dành cho cô. Tuy nhiên, cô không cảm thấy bị xúc phạm vì điều đó. Nếu cô ghét anh đến mức đó thì dù thế nào đi nữa thì đó cũng sẽ là một tình huống khó khăn. May mắn là nó vẫn chưa đến mức đó.

Cô trả lời: "Sẽ là nói dối nếu ta nói công việc không vất vả nhưng mọi việc vẫn ổn".

"Thật tốt khi nghe điều đó," Lucio nói cứng nhắc. Căn phòng im lặng như không còn gì để nói.

Mặc dù Patrizia bị ràng buộc bởi cuộc hôn nhân với chồng nhưng anh đã có cô gái anh yêu và anh không quan tâm đến cô. Điểm chung duy nhất của họ là cả hai đều là thành viên của Hoàng gia.

Patrizia nói thẳng thừng: "Ta sẽ không để bất cứ điều gì làm vấy bẩn danh dự của Hoàng gia và Bệ hạ." Cuộc trò chuyện của họ đã phải kết thúc ở đây.

"..."

"Vì thế ngài không cần phải lo lắng về điều đó."

"...Rất tốt," anh nói, rồi quay gót bước đi. Cô không bận tâm đến phép lịch sự tối thiểu, và không nhìn anh rời đi. Cô nhanh chóng quay trở lại nhiệm vụ trước mắt khi cánh cửa đóng lại.

*

"Phu nhân của sứ thần sẽ ở đây à?" Rosemond nói, lông mày cô ta nhướng lên thích thú trước tin tức bất ngờ này.

Glara gật đầu, rồi tiếp tục thì thầm vào tai Rosemond. "Nó đã được quyết định ngay bây giờ. Ban đầu được cho là

chỉ sứ thần, nhưng kế hoạch đã thay đổi."

Rosemond cẩn thận lật lại thông tin này trong đầu. "Không phải Đế quốc Christa không ăn thịt lợn vì lý do tôn giáo sao?"

"Đúng. Họ nói rằng vị thần của họ được đại diện bởi một con lợn," Glara trả lời, và khuôn mặt cô ta sáng bừng lên như thể cô ta đã nảy ra một ý tưởng. "Thưa người, tại sao người không sử dụng nó để làm lợi thế cho mình?"

"Ngươi thật sắc sảo, Glara. Ngươi biết rõ về ta mà," Rosemond nói, mỉm cười khi xoay những lọn tóc dài của mình. Giọng cô trở nên khẩn cấp khi cô trình bày âm mưu của mình. "Hãy lấy thực đơn của hoàng hậu càng sớm càng tốt. Hãy tìm hiểu bất cứ chi tiết nhỏ nào ngươi có thể. Không còn nhiều thời gian cho đến khi đội cận vệ đến, vì vậy hãy nhanh lên."

"Vâng thưa phu nhân. Để đó cho thần."



Một nụ cười rộng mở trên khuôn mặt Rosemond khi cô tưởng tượng về một tương lai vẫn chưa đến. "Ta nghĩ tương lai sẽ khá bùng nổ đây."

*

"Thần đã kiên quyết ra lệnh cho nhà bếp chuẩn bị món thịt bò bít tết cho bữa tối, thưa điện hạ."

Patrizia ngẩng đầu lên khỏi công việc của mình. "Cảm ơn, Mirya."

Mirya nhìn cô với vẻ mặt tò mò. "Bây giờ người đang làm gì vậy, thưa điện hạ?"

"Ta đang viết thiệp mời."


"...thiệp mời?"

Patrizia đặt từng thiệp mời vào phong bì tương ứng và đóng dấu của Hoàng hậu vào chúng. Sau đó cô đưa chúng cho Mirya. "Người nhận được ghi ở bên ngoài. Ngươi sẽ giao những thứ này cho ta chứ, Mirya?"

"Tất nhiên rồi, nhưng lại có một lời mời khác sớm vậy sao? Cách đây không lâu người đã tổ chức tiệc trà. rồi mà"

"Đó không phải là lời mời dự tiệc trà mà là lời mời dự tiệc trong vài ngày tới. Ngay cả khi đây là trách nhiệm của ta, ta cũng không thể một mình chuyển tất cả các bức thư cho các khách mời được."

Mirya lục lọi các phong bì và đọc tên trên đó. Nữ hầu tước Grochester, Nữ công tước Vasi, Nữ hầu tước d'Avar, Nữ bá tước Arjeldo và Nữ công tước Witherford. Mirya cau mày khi nhìn thấy một cái tên.

"Điện hạ."

"Nó là gì?"

"Có một cái tên lạ lẫn lộn ở đây," Mirya lắc đầu nói.

Patrizia nghiêng đầu. "Tên lạ?"

Mirya nhìn chằm chằm vào chiếc phong bì và đưa nó cho Patrizia. "Tại sao tên Nữ nam tước Phelps lại ở đây?"


"À," Patrizia lẩm bẩm.

Mirya cảm thấy như mình sắp vỡ òa vì thất vọng. Hoàng hậu có bị điên không? "Người có phạm sai lầm không?"

"Không, đó không phải là sai lầm."

"Điện hạ!" Mirya bật ra một cách khác thường. Patrizia mỉm cười trấn an như thể hiểu được cảm giác của thị nữ.

"Không cần phải nhạy cảm đâu, Mirya. Đó không phải là một sai lầm và ta không điên".

"..."

Mirya đỏ mặt và hắng giọng, còn Patrizia tiếp tục, mỉm cười nhẹ.

"Tất nhiên, cuộc tụ tập này chỉ dành cho những quý tộc cấp cao, và việc mời phu nhân Phelps, một nữ nam tước, sẽ là trái phép xã giao. Tuy nhiên...cô ta vẫn là vợ lẽ của Hoàng đế...và ta có thứ này muốn cho cô ta xem."

Mirya không biết nó có thể là gì. Theo quan điểm của cô, không thể có một nam tước phu nhân có thể tham dự một bữa tiệc như vậy, và cô nói với giọng bất mãn.

"Thần hiểu rằng người muốn thể hiện quyền lực và phẩm giá của mình với Nữ nam tước Phelps, nhưng đó không phải là nơi thích hợp để làm điều đó. Quan trọng hơn là làm sao có thể mời được vợ lẽ của Bệ hạ? Vợ của các sứ thần sẽ nghĩ gì về cô ta cơ chứ?"

Patrizia cười nhẹ. "Đó không phải là một câu hỏi tồi để hỏi. Ta có thể tìm hiểu điều gì xảy ra ở các quốc gia khác và xin lời khuyên của họ."

"Điện hạ!" Mirya kêu lên đầy nước mắt. Hoàng hậu nghe có vẻ không giống như đang nói đùa. Mirya không bao giờ ngờ rằng Hoàng hậu lại là loại người như vậy, nhưng dường như tính cách của cô đã thay đổi chỉ sau một đêm. "Điều gì sẽ xảy ra nếu mọi thứ không diễn ra theo cách người muốn?"


"Vậy thì đó chỉ là may mắn của ta thôi. Đúng không?"

Mirya không nói nên lời trước thái độ bình tĩnh của Patrizia. Hoàng hậu thường hành động có thể đoán trước được, nhưng lần này cô ấy thật kỳ lạ. Mirya rất khó hiểu ý định của Patrizia nhưng cô quyết định im lặng trước sự bướng bỉnh không ngờ của Hoàng hậu. Mirya thở dài ngắn gọn và thay đổi chủ đề.

"Ồ, nhân tiện, hôm nay tôi không gặp tiểu thư Raphaella. Không phải cô ấy thường ở bên cạnh người sao?"

"À, đừng lo lắng. Ta đã đặt mua thứ gì đó đặc biệt cho buổi chiêu đãi này. Có lẽ cô ấy sẽ về vào tối muộn. Ngươi không cần phải lo lắng," Patrizia trả lời. "Ta đã suy nghĩ cả ngày và ta đói. Mirya, ngươi có thể mang lên một ít đồ ăn nhẹ trước khi gửi lời mời được không?


*

Những bức thư Patrizia đưa cho Mirya đều được chuyển đến người nhận tương ứng, trong đó có Rosemond. Rosemond cũng nghĩ rằng lời mời là một sự nhầm lẫn và cô ta nhận phong bì từ Mirya với vẻ mặt khó hiểu. Vẻ mặt của cô hầu gái đưa nó ra không có gì khó chịu, nên chắc chắn đó là sự thật.

"Đây là cái gì vậy, thưa người?"

Đương nhiên, Glara tỏ ra quan tâm đến bức thư, và Rosemond trả lời với vẻ cau có khi cô mở dấu ấn của Hoàng hậu.

"Ta nhận được lời mời từ Cung điện Hoàng gia."

"Lời mời? Nhưng bữa tiệc trà cách đây không lâu."

"Ta sẽ biết khi ta đọc nó." Rosemond thô bạo xé phong bì và đọc qua bức thư. Chẳng bao lâu, khóe miệng cô co giật, và cô bắt đầu run rẩy. Glara lo lắng quan sát, hy vọng Rosemond sẽ không trở nên cuồng loạn nữa.

"À, ahahahaha."

Glara nhìn Rosemond lại cười như điên. Cô hy vọng rằng những gì trong bức thư không phải là một sự khiêu khích.

"Có gì trong thư vậy, thưa phu nhân?" Glara cẩn thận hỏi.

"Ahaha, Glara. Ôi chúa ơi, nhìn này." Cô ta vui vẻ ném thiệp mời cho cô. Glara cầm lấy tờ giấy với vẻ mặt ngơ ngác và đọc qua nội dung của nó. Nhưng cô ấy không cười như Rosemond.

"Mời cô đến dự tiệc."

"Thật là một hoàng hậu nhỏ xấc xược. Có phải cô ta muốn nhắc nhở ta về hoàn cảnh của mình trước mặt mọi người không? Rosemond giật lại tờ giấy từ tay Glara với nụ cười lạnh lùng và xé nó thành từng mảnh. "Ta sẽ tới đó."

Cô phải xem điều gì sẽ xảy ra. Một nụ cười độc ác nở trên khuôn mặt cô khi cô nghĩ về niềm vui mà cô sẽ có.

Glara cũng mỉm cười và nói. "Thần đã lo mọi thứ mà người yêu cầu, thưa phu nhân."

"Tốt." Rosemond rải những mảnh giấy rách xuống sàn và bước qua chúng mà không thèm quan tâm. Như thể chúng chính là Patrizia vậy.